Diễn võ trường cùng với không gian chung quanh đột nhiên trở nên cực kỳ yên tĩnh, ở thời điểm lần này chín đại phái buông xuống, rất nhiều cường giả đến đây, trên diễn võ trường, Tạ Vũ tuy thuộc về nhân vật thiên kiêu của thành Huyễn Vương, nhưng không phải là chói mắt nhất, nhưng hắn chết, vẫn hấp dẫn ánh mắt toàn bộ mọi người.
Đơn giản là một thương này, quá kinh diễm.
Bọn họ không biết Tạ Vũ đã trải qua cái gì, là như thế nào bị một thương phong hầu, bọn họ xem không hiểu, một vị tồn tại cường đại Thiên Cương cảnh tầng năm của thành Huyễn Vương, là tại sao ở lúc còn chưa thể phóng thích thực lực của mình, đã trực tiếp bị phong hầu rơi rụng.
Chính bởi vì xem không hiểu, cho nên mới đáng sợ.
Trường thương trong tay thanh niên đồ đen chỉ là một món phàm binh, mà phàm binh này, lúc này đang nhỏ máu, vết máu kia, là của một vị nhân vật thiên kiêu thành Huyễn Vương.
Trong đám người, trái tim Vân Nhu nhảy lên thình thịch, ở khoảnh khắc Tần Vấn Thiên đâm ra một lần đó, nàng khẩn trương đến mức nhịp tim tăng lên tới đỉnh, nháy mắt mũi thương đưa vào cổ họng Tạ Vũ, nàng thậm chí có loại cảm giác hít thở không thông, ngay cả giờ phút này vẫn chưa bình ổn lại, vẫn đang nhảy lên thình thịch.
Điều này làm nàng có chút tò mò thanh niên đồ đen, thật cường đại.
Hai người bên cạnh nàng cũng đã sớm trợn tròn mắt, bọn họ còn tưởng Tần Vấn Thiên là mang theo tứ giai thượng phẩm thần binh kia tới tham gia chín đại phái khảo hạch, nhưng Tần Vấn Thiên hắn chỉ dùng món phàm binh kia.
Trên khán đài, có mấy bóng người trong giây lát đứng lên, vẻ mặt băng hàn, trong con ngươi lộ ra sát khí đáng sợ.
Bọn họ, chính là cường giả La Hầu môn, Tạ Vũ, là nhân vật thiên kiêu của La Hầu môn bọn họ, đã bị thanh niên đồ đen phong hầu.
Lúc này bọn họ mới lĩnh hội được dụng ý một câu vừa rồi của Tần Vấn Thiên.
Chỉ hỏi một câu, trên đài diễn võ, có thể giết người hay không!
Người chín đại phái cùng trong hoàng thất hoàng triều Đại Thương ánh mắt cũng đều quét về phía Tần Vấn Thiên, thanh niên đồ đen nắm chặt trường thương, trường thương phàm binh không có nửa phần run rẩy, giống như là yên lặng, tay hắn, quá vững, không chút dao động.
Ánh mắt hắn lại nhìn về phía Kim Diễm, một ánh mắt, giống như là một thanh đao sắc bén, trực tiếp đâm vào trong đôi mắt của Kim Diễm, khiến gã từ trong chấn động tỉnh táo lại.
Chắn ở trước mặt Tần Vấn Thiên, không chỉ có Tạ Vũ, Kim Diễm hắn, sao lại không phải.
Nghĩ đến đây, khí tức trên người Kim Diễm trong phút chốc điên cuồng bùng nổ ra, lửa cháy ngập trời, huyết mạch quay cuồng, nhiệt độ chung quanh kịch liệt tăng vọt.
- Ông!
Trường thương trong tay Tần Vấn Thiên đâm ra thẳng tắp, vẫn như cũ vô thanh vô tức, nhưng lại đủ nhanh, nhanh đến mức thanh âm cũng không kịp truyền vào trong tai mọi người.
Một lần này, các cường giả kia đều tập trung nhìn một thương này của Tần Vấn Thiên, thương của hắn tựa như nhìn không ra quá nhiều sự khác thường, hoặc là nói, bọn họ không biết nên hình dung một thương kinh diễm này như thế nào, kinh diễm không thể đánh giá.
Bọn họ càng không biết điều lúc này Kim Diễm trải qua, tại khoảnh khắc một thương nhìn như bình thản không gì kỳ lạ này đâm ra, hắn đã cảm giác được tử thần triệu hồi, trong đầu một mảng hỗn loạn, như là lâm vào ma chướng, thế giới hắc ám như máu, tám phương hướng, chỉ có một thanh trường thương nhằm về hắn sát phạt, dẫn tới hắn thậm chí mất đi đối phán đoán phương hướng, giống như hắn chạy đi đâu, cũng là chết.
- Phốc!
Tiếng vang nhỏ truyền ra, Kim Diễm rốt cuộc cảm nhận được sự tuyệt vọng của Tạ Vũ, hắn hiểu vì sao Tạ Vũ sẽ chờ chết ở dưới một thương này, không có nửa điểm lực lượng phản kháng, khi chính hắn gặp phải một thương này, mới biết được một thương ma quỷ này đáng sợ cỡ nào.
Hắn đã đắc tội với ai, vì sao, phải giết hắn?
- Kim Diễm, người thứ hai.
Một thanh âm truyền vào trong màng tai, có vài phần cảm giác quen thuộc, sau đó, trong đầu Kim Diễm đột nhiên nhớ tới một bóng người, bóng người áo trắng đó dám ở thời điểm cường giả như mây cướp đoạt một nửa Thiên Tượng Quả, sáu đại thiên kiêu vây công hắn, bị hắn đào tẩu, sau đó điều động cường giả sáu thế lực lớn đuổi giết, vẫn bị Luyện Ngục Chu Tước của hắn đuổi đi.
- Là gã.
Trong đầu Kim Diễm hiện lên một ý niệm, sau đó thân thể hắn nằm xuống, một mảng lạnh lẽo, ý thức dần dần tiêu tán.
- Kim Diễm.
Trên khán đài của đài diễn võ, một tiếng rống khàn khàn truyền ra, phương vị hoàng thất hoàng triều Đại Thương, trong tân khách một vị cường giả Kim Diễm thế gia đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, nhìn thân thể kia ngã xuống.
Kim Diễm và Tạ Vũ giống nhau, bị một thương phong hầu.
Hai vị nhân vật thiên kiêu, chết ở trong tay cùng người, dưới một thương tương tự, không có bất cứ năng lực phản kháng nào cả.
Tần Vấn Thiên hôm nay, bốn loại võ đạo ý chí đều vào hóa cảnh, luyện kích mấy chục ngày thời gian, mỗi một kích ra, đều có ý chí ngủ mơ dung nhập trong đó, hôm nay đổi thành thương pháp cũng tương tự, ý chí ngủ mơ đệ nhị cảnh hóa cảnh, đối phương biết rõ đó là giả, nhưng mộng ma chi niệm quá mạnh, ăn mòn ý chí, mang lực lượng ý chí bọn họ trực tiếp vào mộng ma chi cảnh giả dối, lại thêm thương pháp, Tạ Vũ cùng Kim Diễm tuy cao hơn Tần Vấn Thiên một cảnh giới, sao có thể không chết.
Ngày xưa Tần Vấn Thiên cần sử dụng lực lượng huyết mạch mới có thể chiến một trận với sáu đại nhân vật thiên kiêu, nhưng hôm nay hắn đã đột phá đến Thiên Cương cảnh tầng bốn, giết sáu đại nhân vật thiên kiêu này dễ như trở bàn tay, đây là nghiền áp trên võ đạo ý chí.
Đám người chung quanh sôi trào, thành Huyễn Vương liên tục nhân vật thiên kiêu của hai thế lực lớn bị một thương tru sát, nhìn thi thể ngã trên diễn võ trường, nhịp tim bọn họ đều không thể bình ổn.
Người này, thủ đoạn thật ác, hơn nữa, thật mạnh, thật cuồng.
- Bọn hắn cũng xứng tới tham gia chín đại phái khảo hạch?
Tần Vấn Thiên vẫn cầm trường thương, chậm rãi quay qua, ánh mắt tập trung nhìn cường giả các phe trên diễn võ trường, nói:
- Tạ Vũ cùng Kim Diễm này, ở thành Huyễn Vương, tựa như cũng có danh thiên kiêu, lại phế vật như thế, như vậy nhân vật thiên kiêu khác, Ân gia, Phong Bằng thế gia, Kinh Tiêu kiếm tông các thế lực, nghĩ hẳn cũng tương tự, không bằng tự mình cút xuống, miễn cho ở đây mất mặt xấu hổ.
Một câu của Tần Vấn Thiên, mang thiên kiêu các thế lực thành Huyễn Vương có thể nói là đắc tội toàn bộ.
Thiên kiêu Phong Bằng thế gia, Phong Vân Hạc.
Thiên kiêu Ân gia, Ân Đình.
Thiên kiêu Kinh Tiêu kiếm tông, Kiếm Kinh Thiên.
Giờ phút này bọn họ còn đều ở trên đài diễn võ, thanh niên đồ đen, quả thực coi trời bằng vung.
- Các hạ nói chuyện, không khỏi quá cuồng.