Thái Cổ Thần Vương

Chương 1110: Chương 1110: Đại hôn (2)




- Đến rồi, xem ra chú rể đợi không kịp trước.

Ánh mắt của đoàn người chuyển qua, đã thấy ở nơi xa có một nhóm người đang dạo bước trong hư không đến đây, ở hai bên, Thanh Mị Tiên Tử, Hình lão và một đám cường giả bảo vệ, Tần Vấn Thiên ở giữa, ở bên người hắn, là bọn người Âu Dương Cuồng Sinh, Phàm Nhạc mập mạp, Sở Mãng, Tần Chính, Mộ Phong, Lâm Soái, Quý Phi Tuyết, từng khuôn mặt tuấn tú đẹp trai, làm cho nhiều thiếu nữ Đế Tinh Học Viện thét chói tai.

Bất cứ người nào ở bên người Tần Vấn Thiên, nhìn khắp Sở Quốc đều không người nào có thể đánh bại, bọn họ còn có khí chất như vậy, nhất là Lâm Soái, thật là anh tuấn, mọi người trước đây chưa từng thấy hắn, hình như là người của sư môn Tần Vấn Thiên, là sư huynh, chắ chắn rất lợi hại.

Tần Vấn Thiên đến lễ đài, mấy người Thanh Mị Tiên Tử tự chia ra bốn phía lễ đài mà đứng, hôm nay bọn họ cam nguyện làm nhân viên bảo vệ, mặc dủ bọn hắn cũng xem như là trưởng bối của Tần Vấn Thiên, nhưng trên danh nghĩa, cũng là thuộc hạ của Tần Vấn Thiên, ai cũng không muốn vượt rào, bọn họ chỉ muốn trở thành nhân chứng của cuộc hôn lễ truyền kỳ.

- Vấn Thiên, đang gấp gáp chờ đợi cô dâu đây mà.

Cố lão cười trêu chọc, hôm nay Tần Vấn Thiên mặc một thân trường bào màu trắng nho nhã, đơn giản, sạch sẽ, không có quá mức chói mắt, rất hợp với khuôn mặt anh tuấn kia của hắn, Tần Vấn Thiên hôm nay giống như một nho sinh, tràn đầy tinh thần, trong đôi mắt màu đen chứa đựng vô số nhu tình, có thể làm cho các thiếu nữ mê muội.

- A... Ta cũng muốn gả cho Tần sư huynh.

Một tiếng thét chói tai truyền ra, làm cho xung quanh đột nhiên yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người nhìn về phía đám đông, lập tức nhìn thấy một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi đang đứng ở trong đám người, hai tay nâng gương mặt lên, hoa si nhìn Tần Vấn Thiên.

Cô gái kia đang đắm chìm trong thế giới của mình, đột nhiên cảm giác được thế giới xung quanh an tĩnh kỳ lạ, không khỏi lộ ra một tia khác thường, khi phát hiện vô số ánh mắt rơi vào trên người mình, mặt của nàng xoát cái đỏ lên, thét một tiếng, hai tay che mặt, hận không tìm không được một cái lỗ để chui vào, sau đó toàn bộ học viện bộc phát ra trận cười to thoải mái.

- Từ Ninh, ngươi nổi tiếng luôn rồi, ha ha...

Một giọng nữ vang lên, giống như cố ý đùa dai quái đản nói ra tên cô gái kia, kèm theo là một trận cười to, Từ Ninh, xem ra tên thiếu nữ này thật sự nổi tiếng, chí ít là nổi tiếng trong Đế Tinh Học Viện.

Nhưng trong một giây này, hư không lại yên tĩnh không một tiếng động, ánh mắt đoàn người ánh mắt nhanh chóng chuyển qua, nhìn về phía bên kia, nơi đó, có một nhóm nữ tử đang mà đến, người chính giữa, chính là cô dâu Mạc Khuynh Thành.

Hôm nay, mặc dù Mạc Khuynh Thành không trang điểm, nhưng khi khoác lên bộ lễ phục màu đỏ, càng tô điểm cho khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành không tì vết, giống như một đóa hoa tươi, đang nở rộ trong thời tiết đẹp nhất, đôi mắt rực rỡ, cổ cao như thiên nga kiêu ngạo, da thịt trắng nõn như tuyết, đường cong kinh diễm, hoàn mỹ không một chút tì vết nào, Mạc Khuynh Thành hôm nay, giống như có thể làm toàn bộ thế giới kinh diễm.

Giờ khắc này, dù là nam nữ, đều không thể dời ánh mắt, trong mắt bọn họ đều là sự thưởng thức thuần túy, thưởng thức cô dâu hoàn mỹ kia, nàng ấy đang hạnh phúc cười nhẹ, trong mắt tràn đầy tình yêu với chàng trai trên lễ đài, bước chân nàng ưu nhã, đi từng bước từng bước về phía đối phương.

- Hô...

Ngay khi Mạc Khuynh Thành rơi xuống trên lễ đài, mọi người mới hít sâu một hơi, phục hồi tinh thần lại, bọn họ mới đánh giá các cô nương bên người Mạc Khuynh Thành.

Nhược Hoan diêm dúa loè loẹt, Vân Mộng Di lãnh nhược băng sương, Lâu Băng Vũ khí chất lãnh diễm, Khương Đình ưu nhã, Bạch Lộc Di đơn thuần mỹ lệ, Tần Dao duyên dáng yêu kiều, còn có Huyền Tâm tinh linh mỹ lệ... Mỗi một nữ nhân, dù có đơn độc xuất hiện, cũng sẽ vô cùng kinh diễm, ngay lúc này, các nàng đứng hai bên Mạc Khuynh Thành, giống như tình nguyện trở thành lá xanh của bông hoa diễm lệ kia.

- Quá đẹp, ta không nghĩ có khả năng nhìn thấy được đội hình đẹp như vậy.

Trái tim của vô số nam nhân bị kích thích cường liệt, chỉ cần có thể lấy được một trong những cô gái đó, bọn họ nguyện trả giá mọi thứ.

- Đây đúng là...

Rất nhiều người không nói nói tiếp, đúng hơn là không biết nên nói gì mới tốt.

Phía trên bàn rượu trên lễ đài, còn có rất nhiều thân nhân bằng hữu của Tần Vấn Thiên, người Tần phủ và Mạc phủ, Túy Tửu Tiên, Mục Nhu, mấy người Bạch Thanh Tùng và Bạch Thu Tuyết, giờ khắc này trong mắt bọn họ đều lộ ra sự chúc phúc chân thành.

Thậm chí hốc mắt của Mục Nhu mơ hồ có chút đỏ lên, nàng không biết tâm tình của mình lúc này là thế nào, có cảm động, có thương cảm không rõ, nàng cũng từng nghĩ muốn trở thành cô dâu chói mắt nhất, nhưng lại chỉ có thể đứng ở phía dưới nhìn lên, nhìn thấy giây phút huy hoàng của hắn, nàng còn có thể làm gì được chứ, chỉ có thể yên laqngj chúc phúc trong lòng.

Công Dương Hoằng và Thiên Mộng Ngữ cũng xuất hiện, bọn họ theo nhóm người Thanh Vân Các đến đây, đương nhiên Thanh Vân Các không muốn giải tán, bọn họ nguyện ý quy thuận, Công Dương Hoằng cười ha hả nhìn một đôi thần tiên quyến lữ này, còn ánh mắt của Thiên Mộng Ngữ thì lại có chút phức tạp.

- Tình nha đầu, hôm nay là ngày đại hôn Vấn Thiên ca ca của con, con nhìn thấy hắn, chắc chắn sẽ vui mừng sao, bây giờ, con còn tốt không?

Bạch Thanh Tùng thì thào nói nhỏ một tiếng, nhớ đến một Bạch Tình lúc trước, Tình nha đầu vì Tần Vấn Thiên mà trở mặt với hắn, lúc đó tình cảm của Tần Vấn Thiên và Tình nha đầu cũng tốt như vậy.

- Ngươi ở đây, vậy cũng đứng bên cạnh Mạc Khuynh Thành, nhìn Vấn Thiên ca ca của ngươi đi.

Bạch Thanh Tùng cười, Bạch Thu Tuyết bên cạnh hắn cũng đã lệ rơi đầy mặt, thậm chí nhịn không được nức nở, Bạch Tình ở đó, đứng bên cạnh Mạc Khuynh Thành, nếu như lúc trước nàng không làm những chuyện kia, như vậy, vị trí bây giờ của Mạc Khuynh Thành, sẽ là của nàng sao!

- Nha đầu đừng khóc, hôm nay là ngày vui mà.

Bạch Thanh Tùng nhìn người mới kia, yên lặng chúc phúc, Bạch Thu Tuyết xoa xoa nước mắt, nàng liên tục gật đầu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.