Hai hai lông mày Tần Vấn Thiên cau lại với vẻ rầu rĩ. Lão ngưu tuy đã đáp ứng sẽ giúp hắn chiếu cố một vài người nhưng nay vẫn không thấy Phàm Nhạc cùng Âu Dương đâu thì trong lòng hắn vẫn có chút bận tâm.
Còn những người khác, một khi đã bị lão ngưu kéo vào trong Sinh Tử Động, hoặc là sống hoặc là chết tuy nhiên chết thì khả năng càng lớn.
- Khảo nghiệm Sinh Tử Động mà người nói đến chúng ta sau đó cũng đã gặp qua, chẳng qua là không biết nguy hiểm cỡ nào bởi vậy cũng không có đi thử, bên trong rốt cuộc là cái gì?.
Diệp Lăng Sương hỏi.
Tần Vấn Thiên giải thích một tiếng làm cho trong lòng mấy người đều có chút bận tâm về Phàm Nhạc cùng Âu Dương.
- Ngươi vẫn không chết a.
Đột nhiên một thanh âm lạnh như băng truyền đến. Đám người Tần Vấn Thiên nhìn sang thì thấy trong hư không có một nhóm thân ảnh đứng đó, người cầm đầu chính là Khuyết Thừa của Tử Lôi Tông.
- Người là người Tử Lôi Tông, đúng là hắn, người này đã đánh thức Ngưu Yêu, kém chút làm cho Phàm Nhạc bị giết chết.
Sở Mãng phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Khuyết Thừa nói.
- Tình hình lúc đó, có những ai đã ra tay đối với các ngươi.
Thần sắc Tần Vấn Thiên lạnh như băng hỏi.
- Có người Tử Lôi Tông, người Thiên Tàn Giáo người, người Đại Địa Môn.
Tần Chính bình tĩnh mở miệng nói.
- Đại Địa Môn à?.
Trong thanh âm của Tần Vấn Thiên lộ ra sát ý nói.
- Đúng, Âu Dương đã nhận ra một vị đệ tử Đại Địa Môn. Âu Dương nói người này đã tham gia Đại Hạ Thiên Mệnh bảng, so với ngươi và Âu Dương còn sớm hơn, tên hắn là Trần Yên.
Tần Chính vừa nhắc nhở Tần Vấn Thiên thì trong nháy mắt Tần Vấn Thiên liền nghĩ tới Đại Nhật Trần gia.
- Hắn ở chỗ nào.
Vân Mộng Di nhàn nhạt mở miệng nói rồi ánh mắt của nàng rất lạnh lùng nhìn về phía một phương hướng. Tần Vấn Thiên nhìn theo ánh mắt Vân Mộng Di thì lập tức thấy được thanh niên chừng ba mươi tuổi. Trong mắt hắn hình như có hỏa diễm dày đặc đang cháy vậy, nhìn như một cái mặt trời nóng rực tuy nhiên ánh mắt đó khi nhìn Tần Vấn Thiên thì lại mang theo khí tức lạnh như băng.
- Đại Nhật Càn Khôn tâm pháp.
Tần Vấn Thiên nháy mắt đã minh bạch, không sai, đây là người của Đại Nhật Trần gia. Người này tựa hồ hắn đã từng thấy qua rồi. Có lẽ là lúc ở Huyễn Vương Thành đã nhìn thấy người này, lúc đó người này tựa hồ đang nói gì đó với nhân vật trưởng lão của Đại Địa Môn. Bây giờ Tần Vấn Thiên đột nhiên nghĩ đến, lúc trước Đại Địa Môn muốn lôi kéo mình tham gia vào quả nhiên là có mục đích, hoàn hảo là hắn đã lựa chọn Trượng Kiếm Tông.
Lúc này lại có một cỗ lãnh ý như có như không ào tới, Tần Vấn Thiên nhìn sang thì thấy được Thạch Cuồng của Thiên Tàn Giáo đang nhìn mình.
Thấy vậy, Tần Vấn Thiên đồng dạng nhìn lại hắn, trong ánh mắt lạnh lùng lộ ra hàn quang lạnh buốt.
Lúc này đây, khi Thạch Cuồng đối mắt với Tần Vấn Thiên mà hắn không có ý niệm tránh lui.
- Nghe nói ngươi muốn giết chúng ta?.
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào Thạch Cuồng hỏi.
- Ánh mắt của ngươi thật làm cho người ta cảm thấy chán ghét, tuy ngươi còn sống nhưng mà cái mạng ngươi cuối cùng cũng sẽ bị chúng ta hái đi.
Thạch Cuồng chỉ về chiến trường đằng trước rồi nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên nói :
- Nơi này đi, mượn trống trận có thể làm cho tu vi khôi phục, thậm chí còn phát huy ra được lực lượng vượt quá thực lực của ngươi ở bên ngoài. Ta đã cảm thấy chiến hồn triệu hoán, mảnh đất chôn xương này ngược lại có chút thích hợp với các ngươi đó .
Thạch Cuồng nói xong thì thân thể chậm rãi chuyển qua, hắn lập tức mang theo vài tên đệ tử Thiên Tàn Giáo bước vào chiến trường.
- Ngươi nói không sai, Thạch Cuồng ta muốn giết các ngươi, nếu các ngươi kẻ nào còn có một chút can đảm thì lên ứng chiến đi.
Sau khi Thạch Cuồng bước lên một tòa thạch đài thì đứng tại trước trống trận ngữ khí đầy sát ý nói ra.
Tuy nhiên Tần Vấn Thiên lúc này lại đưa mắt nhìn về phía Trần Yên cùng với người Đại Địa Môn. Tần Vấn Thiên chú ý đến người bên cạnh Trần Yên, người nọ tựa hồ là nhân vật cầm đầu Đại Địa Môn.
- Các ngươi là có ý gì?.
Tần Vấn Thiên hỏi.
Chỉ thấy thanh niên cầm đầu nhìn Tần Vấn Thiên, sau khi nghe được Tần Vấn Thiên nói thì hắn nở nụ cười, vẻ cười có chút có thú vị. Ánh mắt hắn nhìn Tần Vấn Thiên tựa hồ có một tia khôi hài nhàn nhạt và còn có sự cao ngạo nhè nhẹ.
Tên hắn gọi là Trầm Đình, là một vị thiên kiêu của Đại Địa Môn, thực lực của hắn rất mạnh, tuy so ra vẫn còn kém những nhân vật thuộc thế hệ kiệt xuất nhất có tu vi Thiên Cương cảnh của Đại Địa Môn. Tuy nhiên trong số các nhân vật có tu vi Thiên Cương cảnh tại Đại Địa Môn thì thực lực của hắn có thể xếp hạng thứ tư thậm chí là thứ ba.
Quan hệ giữa hắn và Trần Yên không tệ. Trần Yên cùng người trước mắt này tựa hồ có thù hận. Tuy Tần Vấn Thiên đã từng giết chết Diệp Không Phàm, chiến tích cực kỳ huy hoàng nhưng ở trong mắt Trầm Đình, một nhân vật có tu vi Thiên Cương ngũ trọng cảnh sử dụng ánh mắt và ngữ khí như thế nói chuyện với hắn, đơn giản là không biết trời cao đất rộng.
- Không có ý gì, Trần Yên muốn mạng của các ngươi, ta dĩ nhiên là muốn giúp hắn một chút mà thôi. Đơn giản như vậy mà thôi, nếu như ngươi muốn chiến, ta sẽ dạy dỗ cho ngươi phải làm người như thế nào .
Nói xong Trầm Đình liền đi vào trong chiến trường, vẻ cao ngạo trong ánh mắt không hề che giấu chút nào.
Còn đối với Khuyết Thừa thì tu vi cũng không nói gì, Tử Lôi Tông cùng Tần Vấn Thiên có cừu oán, đó là lý do rất rõ ràng để hắn động thủ? Sau khi nghe Trầm Đình nói thì đám người Khuyết Thừa cũng đi vào trong chiến trường phía trước!