- Hắn sẽ không chết.
- Cảm ơn ngươi.
Bạch Tình nhìn Thanh Nhinói, làm cho lông mi Thanh Nhi chớp động, không nói gì thêm.
- Ta xem một chút.
Một âm thanh truyền đến, chỉ thấy Thiên Cơ lão nhân lại tới nơi này, ánh mắt rơi vào trên người Tần Vấn Thiên.
Yêu Tinh Đại Hạ này chỉ dùng thời gian ngắn ngủi mấy năm chính là đang từng bước thay đổi bố cục của Đại Hạ.
Thanh Nhi lạnh lùng nhìn Thiên Cơ lão nhân, nàng ôm Tần Vấn Thiên không hề động, làm cho Thiên Cơ lão nhân lắc đầu cười khổ, nữ nhân này tuyệt đối không phải là người tầm thường, Yêu Tinh Đại Hạnày ngược lại có diễm phúc không cạn, có nhiều nữ tử xuất chúng như vậy lo lắng cho hắn.
- Lực lượng trong cơ thể hắn tản hết, một chút Tinh Nguyên cũng không có, bây giờ lại rơi vào trong hôn mê, không có khả năng tự mình tu hành, sức chống cự cũng yếu, hắn cần phải được dược vật kích phát thân thể, dùng để thu nạp Tinh Nguyên, mới có cơ hội từ từ khôi phục.
Thiên Cơ lão nhân thản nhiên nói, hắn chính mắt thấyđược một kiếm kia.
Diệt Tiên Kiếm Nhất quá mạnh, nhưng cũng quá nguy hiểm, hắn còn chưa bao giờ chưa từng thấy qua có tu sĩ Võ Mệnh Thiên Cương cảnh nào lực lượng trong cơ thể bị hút hết sạch sẽnhư vậy, một chút cũng không dư thừa, thật sự không biết hắn làm thế nào kiên trì được đến sau khi một kiếm kia phóng ra, có lẽ không chỉ có là Tinh Nguyên, tinh khí thần cũng bị hút hết, lực lượng huyết mạch mới trở nên yếu ớt như vậy.
Thanh Mị tiên tử nhẹ nhàng gật đầu:
- Đa tạ chỉ điểm.
- Thanh Mị, trận chiến Đế Thương năm đó đã qua lâu lắm rồi, thậm chí rất nhiều người cũng đã không hỏi tới, ngươi cũng không cần quá câu chấp, bằng không các ngươi ở Đại Hạ cũng rất khó.
Ánh mắt Thiên Cơ lão nhân nhìn về phía Thanh Mị tiên tử, khuyên nhủ.
- Trong lòng ta hiểu rõ.
Thanh Mị nhẹ nhàng gật đầu, Thiên Cơ lão nhân lại không nói thêm gì nữa.
Khâm Thiên Các từ trước đến nay không can thiệp vào chuyện bên ngoài, hơn nữa bản thân có lực lượng cường đại, bởi vậy những năm gần đây Đại Hạ biến động bất ngờ, nhưng địa vị của Khâm Thiên Các lại chưa bao giờ từng dao động qua.
Lúc này, bóng dángcủa Âu Dương lão tổ cũng lập loè đến nơi này, mở miệng nói:
- Thanh Mị, Đế Thiên, còn có Cuồng Sinh, chuyện hôm nay các ngươi cũng biết, cũng không phải là ta cố ý rời khỏi đây, chẳng qua là Âu Dương thế gia ta đã cắm rễ ở Đại Hạ, có vài người vẫn không có cách nào đắc tội.
- Ta biết, ngươi không cần thiết phải giải thích với chúng ta làm gì.
Chỉ thấy Thanh Mị tiên tử lãnh đạm đáp lại một tiếng, ánh mắt của Huyền Âm Điện chủ cũng nhìn về bên này, mở miệng nói:
- Không sai, Âu Dương thế gia có lập trường của mình, chúng ta tất nhiên là rõ ràng, chẳng qua là ta hi vọng, tuy rằng đã ban tặng cho các ngươi mấy môn tuyệt họcĐại Hạ, nhưng lão tổ cùng với ngườicủa Âu Dương thế gia, không được tu hành nữa, bằng không, chỉ là vật bắt người, cũng không tốt.
Trong lòng Huyền Âm Điện chủ hiển nhiên là có oán khí.
Cuộc chiến hôm nay, mặc dù bây giờ đã tạm thời kết thúc, nhưng trong gian nguy chỉ có chính bản thânbọn họ biết được, nếu không có một kiếm kia của Tần Vấn Thiên, lão tổ Trần gia sẽ không chết, lão tổ Trần giakhông chết, sau cùng khả năng bị diệt chính là người của Huyền Âm Điện hắn cùng với Tần Vấn Thiên, mà không phải là mặt trời lớn Trần gia.
Âu Dương thế gia cùng Khương gialại là hai cỗ lực lượng trung kiên, bọn họ tạm thời rời khỏi, kém chút nữa hại chết đám người Huyền Âm Điện cùng Tần Vấn Thiên.
Tuy nói, Âu Dương lão tổ tự có lo nghĩ của hắn, là vì lợi ích của gia tộc mà suy nghĩ, nhưng muốn Huyền Âm Điện chủ không có oán khí là chuyện không thể nào, đã suy nghĩ cho gia tộccủa ngươi, ta cũng sẽ không nhìn ngươibằng con mắt căm thù, nhưng ít ra, Âu Dương thế gia bắt được tuyệt học của Đại Hạ, không thể tu hành, bằng không lạicó phần mất thân phận, lâm trận lùi bước không có trợ giúp ra tay, lại nắm lấy lợi ích của người.
- Không sai, đây cũng là ta nghĩ nói.
Thanh Mị tiên tử lãnh đạm nói.
Âu Dương lão tổ không có trả lời, ánh mắt của hắn nhìn về Âu Dương Cuồng Sinh nói:
- Khôi Lỗinày, từ nơi nào đến?
- Không phải vật của ta.
Âu Dương Cuồng Sinh đáp lại nói, làm cho trong mắt Âu Dương lão tổ có chút không vui, Thanh Mị tiên tử cùng Huyền Âm Điện chủ tức giận là chuyện bình thường, nhưng Âu Dương Cuồng Sinh chẳng qua là vãn bốitrong gia tộc, tự nhiên đứng ở lập trường của hắn suy nghĩ, bây giờ dường nhưtrong người có oán khí.
- Cuồng Sinh, sao lại nói chuyện cùng lão tổ như vậy.
Âu Dương thế gia lão tổ đi tới, nhìn Âu Dương Cuồng Sinh mắng.
- Gia chủ, sau này ta sẽ đi ra ngoài lịch luyện, gia tộc cũng không cần lo lắng cho ta.
Âu Dương Cuồng Sinh mở miệng nói, làm cho Âu Dương gia chủ quát lớn một tiếng:
- Càn rỡ, ngươi cho rằng chuyện hôm nay cứ như vậy kết thúc thôi sao? Quân Ngự, hắn tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ, tạm thời ngươi cũng không có việc gì, bây giờ trở về đến gia tộc, không quan tâm đến những chuyện khác, sớm ngày thành hôn.
- Bản thân ta sẽ đi con đường của mình, không liên quan tới gia tộc.
Ánh mắt hắn kiên định nhìn Âu Dương thế gia lão tổ:
- Về phần hôn sự, Đình Nhinếu như nguyện ý theo ta đi ra ngoài rèn luyện, sau này bản thân ta sẽ nói với nàng, nếu nàng không muốn, lưu lại Khương gia, hay nguyện ý đi cùng ta, ta cũng sẽ đi tới Khương gia cưới nàng.
- Ngươi...
Âu Dương gia chủ giận không kiềm được, đã thấy lão tổ vung tay cắt ngang lời hắn nói:
- Cứ tùy hắn đi.
- Hừ.
Âu Dương gia chủ lúc này mới hừ lạnh một tiếng, thần sắc hơi khó coi, người này ỷ vào sự cưng chiều của gia tộc, bây giờ càng vô pháp vô thiên, không để trưởng bối vào trong mắt.
- Ha ha.
Thiên Cơ lão nhân nở nụ cười, ánh mắt của hắn lại nhìn đám ngườiVân Mộng Di, sau đó lại nhìn về phương xa, phía Cổ Hoàng cungĐại Hạ, thấp giọng nói:
- Chắc là, Hoàng Lăngđã xuất hiện đi!