Thái Cổ Thần Vương

Chương 1053: Chương 1053: Hoàng thành địa chấn (1)




Thâm tâm Mạc Phong rúng động mãnh liệt hơn Mạc Vũ, hắn vẫn còn si ngốc đứng ở đó ngẩn người nhìn Tần Vấn Thiên.

Đây mới là thực lực chân chính của tỷ phu ư? Thật cường đại! Rốt cuộc tỷ phu lợi hại đến nhường nào?

Linh Duyệt đứng bên cạnh Mạc Phong, nàng hiểu rõ sự cường đại của Tần Vấn Thiên sâu hơn một chút, trên khuôn mặt tràn ngập nét kinh ngạc. Tỷ phu của Mạc Phong ấy mà lại quen biết Thiên Mộng Ngữ, Công Dương Hoằng, lại biết cả Thanh Vân các, như vậy hắn hẳn phải biết cấp độ thực lực của hai đại bá chủ Thanh Châu thành. Thế mà hắn vẫn như cũ dám mạnh miệng bảo chủ nhân Thanh Vân đế quốc ngày mùng bảy tới gặp hắn, bảo Phiêu Miểu Phong chủ đến tìm hắn báo thù, có thể tưởng tượng ra người trước mắt có cấp độ như thế nào.

Nhưng hắn còn trẻ như vậy, có lẽ chưa tới ba mươi tuổi, hắn thực sự đã đạt tới thành tựu cao như vậy sao? Thật không thể tin nổi.

- Mạc Phong, trường thương ta tặng cho đệ còn đang nằm chỏng trơ trên đất, không cần nó nữa hả?

Tần Vấn Thiên nói với Mạc Phong

- Cần!

Mạc Phong vội vàng đi qua nhặt thần binh trường thương đang nằm trên mặt đất lên, chỉ thấy nó nặng trịch. Mới hồi nãy hắn mới biết được phân lượng của thần binh này, thần binh tứ giai. Hiện tại hắn căn bản không xứng sử dụng nó, chắc phải chờ đến khi nào hắn tiến vào Thiên Cương Cảnh giới mới có thể chính thức dùng thần binh này như vũ khí của mình

- Tỷ phu kiện thần binh y sam huynh đưa cho ta là cấp bậc gì?

Mạc Vũ lắc lắc cánh tay Tần Vấn Thiên, nàng tràn ngập sức sống thanh xuân, lại khôi phục hoạt bát như trước.

- Tứ giai.

Tần Vấn Thiên lắc đầu cười khổ. Mạc Vũ cười khanh khách. Toàn bộ Mạc phủ, trừ Khuynh Thành tỷ và tỷ phu ra, cũng chỉ có nàng và Mạc Vũ có thần binh tứ giai. Hơn nữa, chỉ sợ thứ này còn lợi hại hơn thần binh tứ giai nhiều lắm.

Mạc Khuynh Thành đứng phía sau mỉm cười, ánh mắt nhìn bóng dáng Linh Duyệt, mỉm cười nói:

- Mạc Phong, không giới thiệu bằng hữu của ngươi cho chúng ta làm quen một chút sao?

- Ah...

Mạc Phong sững sờ, gãi gãi đầu muốn vươn tay kéo Linh Duyệt, nhưng hắn lại rụt về. Linh Duyệt cảm giác được, chủ động vươn tay nắm lấy tay Mạc Phong, trên mặt còn xuất hiện nét xấu hổ.

Trái tim Mạc Phong đập mạnh, hắn cảm thấy kích động. Hắn nhìn Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đang cười, hắn nói trước:

- Linh Duyệt, đây là tỷ tỷ Mạc Khuynh Thành của ta. Khuynh Thành tỷ năm đó là đệ nhất mỹ nữ của nước Sở ta, đương nhiên khẳng định hiện tại cũng vậy. Đây là tỷ phu Tần Vấn Thiên của ta. Lúc ta còn nhỏ, tỷ phu năm ấy mười bảy tuổi đã tranh được hạng nhất Quân Lâm yến, về sau Khuynh Thành tỷ bị người ta bắt giam, tỷ phu cũng lưu lạc tìm kiếm. Mười năm rồi, giờ hắn nắm tay Khuynh Thành tỷ trở về chuẩn bị đại hôn.

Linh Duyệt chăm chú nghe, nhìn cặp đôi thần tiên quyến lữ trước mắt, dù chỉ với đôi câu vài lời của Mạc Phong mà nàng đã thấy ấm áp cảm động trong lòng, chẳng ngờ hai người trước mắt lúc nhỏ đã có một đoạn cố sự truyền kỳ thê mỹ như vậy. Mười năm, hắn dùng tư thái cường thế trở về, nghênh đón nữ nhân mà hắn yêu thương từ nhỏ. Câu chuyện này đẹp quá. Chuyện giữa nàng và Mạc Phong cũng có thể mỹ lệ như vậy chăng?

- Tỷ, tỷ phu, đây là Linh Duyệt.

Mạc Phong cười nói không tim không phổi, nắm chặt tay Linh Duyệt. Hắn cũng nhất định phải giống tỷ phu, nắm tay người yêu vĩnh viễn không buông.

Mạc Khuynh Thành lấy ra mấy bình nhỏ đưa cho Linh Duyệt, cười nói:

- Bình màu đỏ chứa Tẩy Thần đan, bình màu xanh lam là Tố Khiếu đan, bình màu xám đen là Phá Cảnh đan, chỗ đan dược này đều có thể tăng xác suất đột phá lên Thiên Cương cảnh. Sau này mới phục dụng. Bình màu xanh lục là Hồi Sinh đan, trị được tất cả các vết thương không nhiễm độc trước khi ngươi bước vào Thiên Tượng cảnh. Đừng dùng cho vết thương nhẹ, lãng phí. Chỗ này xem như lễ gặp mặt đi.

Linh Duyệt kinh ngạc nhìn Mạc Khuynh Thành, đan dược giúp đột phá lên Thiên Cương cảnh, lại trị được bất cứ vết thương nào dưới Thiên Tượng cảnh, đan dược này nghịch thiên đến mức nào? Thanh Vân các chỗ nàng còn chưa chắc đã có. Linh Duyệt ngại ngần đưa tay tiếp nhận.

- Linh Duyệt, Khuynh Thành tỷ cho nàng thì nàng cứ nhận đi.

Mạc Phong thấp giọng nói, Linh Duyệt gật gật đầu, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí cất kỹ đan dược. Từ trong ánh mắt của vị nử tử như tiên nữ trước mặt, nàng thấy được sự cưng chiều và ưa thích. Vị tiên tử tỷ tỷ này hẳn đã xem nàng như muội muội của mình. Ánh mắt tỷ ấy vô cùng ấm áp, làm cho người ta cảm thấy thật thoải mái.

- Đa tạ tỷ tỷ.

Linh Duyệt nhu thuận nói

- Ta chưa có chuẩn bị lễ vật gì, Linh Duyệt, những thần binh này ngươi thích cái nào liền tùy ý chọn.

Tần Vấn Thiên nói xong duỗi tay ra, bên cạnh hắn xuất hiện một loạt thần binh sáng chói mắt, chỉ trong chốt lát đã thắp sáng một tầng tửu lâu. Từng kiện từng kiện thần binh tỏa ra khí tức ngập trời, làm cho hộ vệ Thiên Cương Cảnh của Linh Duyệt cũng hít thở không thông, hô hấp dồn dập.

Bọn họ quả thực không ngờ tới cái tên tiểu tử ngốc Mạc Phong bị bọn họ khinh thường lại có tỷ tỷ và tỷ phu cường đại đến vậy, hơn nữa hai người này rất sủng ái Mạc Phong. Riêng điểm này cũng đủ để cải biến vận mệnh của tiểu tử ngốc Mạc Phong. Một người đắc đạo, gà chó lên trời. Không phải ai cũng có được kì ngộ như Mạc Phong.

- Tiểu thư, người chọn đi.

Thấy Linh Duyệt chần chờ, hộ vệ Thiên Cương Cảnh cũng sốt ruột thay nàng. Những thần binh bày ra trước mặt rất có thể đều là thần binh tứ giai trung phẩm, cũng có thể là tứ giai thượng phẩm. Tùy ý Linh Duyệt chọn lựa mà tiểu thư lại đứng ngây người ra đó.

Linh Duyệt tiến lên, chọn lựa một thanh thần binh lợi kiếm cùng với một kiện thần binh y sam, một công một thủ. Sau đó nàng cười nói ôn hòa với Tần Vấn Thiên:

- Được rồi ạ.

- Cầm cả đôi cánh này đi.

Tần Vấn Thiên mỉm cười, hắn vung tay một cái, một kiện thần binh rơi xuống trước mặt Linh Duyệt. Thần binh này có thể giúp nàng tăng ưu thế tốc độ.

- Được.

Sắc mặt Linh Duyệt đỏ rực, gật đầu. Tần Vấn Thiên thu hồi các thần binh còn lại, sau đó lấy ra quyển trục màu vàng đưa cho Linh Duyệt.

- Những quyển trục không gian này có thể dẫn động không gian tiến hành truyền tống trong phạm vi nhất định. Ngươi đều nhận lấy đí.

Tâm thần các hộ vệ của Linh Duyệt lại rung động. Đôi thần tiên quyến lữ này giàu có cỡ nào, lại có thể tặng đi từng kiện vật phẩm trân quý như vậy.

Linh Duyệt nghe những lời này của Tần Vấn Thiên, nàng làm sao không rõ sự trân quý của những lễ vật này. Nàng đỏ mặt, đáy mắt mang theo nhu hòa và vui vẻ nhìn Tần Vấn Thiên:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.