Thái Cổ Thần Vương

Chương 843: Chương 843: Hồng nhan họa thủy (1)




Mạc Khuynh Thành ngồi ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, thấy ánh mắt Tần Vấn Thiên lấp lóe thì thần sắc nàng không khỏi lộ ra một tia hờn giận, cười nhẹ rồi khẽ cấu tay Tần Vấn Thiên một cái. Sau đó khi thấy Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn về phía mình thì Mạc Khuynh Thành bĩu môi nói :

- Ngươi không phải là muốn đi xem thiên hạ đệ nhất mỹ nhân đấy chứ.

- Ách...

Tần Vấn Thiên thấy ánh mắt Mạc Khuynh Thành nhìn mình nhấp nháy mấy cái thì giật mình. Hắn đích xác là có tâm tư như thế nhưng cũng không có ý nghĩ gì đặc biệt, chẳng qua là chỉ muốn nhìn một chút xem Đệ nhất thiên hạ mỹ nữ khiến cho cả nữ nhân cũng phải sợ hãi đến cùng là nhân vật thế nào.

Thấy Tần Vấn Thiên không nói gì. Mạc Khuynh Thành lại thò bàn tay nhỏ bé lặng lẽ cấu vào đùi Tần Vấn Thiên mấy cái làm cho Tần Vấn Thiên phải cười khổ. Nữ nhân quả nhiên là bình dấm do trời sinh, bất quá mỹ nhân như Mạc Khuynh Thành tại thời điểm nàng lên cơn ghen thì cái loại thần thái giận dữ này lại cực kỳ xinh đẹp khiến cho đám người Diệp Lăng Sương phía đối diện ai nấy cũng đều ngẩn ngơ rồi lập tức nhìn Tần Vấn Thiên mà thần sắc lộ ra vẻ tựa như cười mà không phải cười.

- Nếu như Vấn Thiên đã muốn đi, cứ để hắn và Lưu Vân đi dạo một chút đi, ta ở chỗ này bồi tiếp Khuynh Thành chờ các ngươi là được.

Diệp Lăng Sương bĩu môi nói một câu làm cho Tần Vấn Thiên liên tục cười khổ nói :

- Lăng Sương tỷ, tỷ không cần bỏ đá xuống giếng như vậy a.

Bên cạnh đám mỹ nữ ai nấy đều nở nụ cười nhìn mỹ cảnh bên này còn Lưu Vân thì trợn cả mắt lên, càng ước ao ghen tị đối với Tần Vấn Thiên.

Bây giờ ánh mắt của nữ tử Dược Hoàng Cốc đối với Tần Vấn Thiên đã khá hơn nhiều so với trước đây. Tại Diệp Quốc, Tần Vấn Thiên đã từng giận dữ xung quan vì hồng nhan, mạnh mẽ xông vào Tề Vương Phủ, sau đó lại cường thế chém giết Diệp Không Phàm. Việc này sớm đã làm cho Diệp Quốc Hoàng thành phải chấn động. Tần Vấn Thiên đã vì Mạc Khuynh Thành mà tẩy trừ khuất nhục nên việc Diệp Không Phàm cố tình làm ô uế thanh danh của Tần Vấn Thiên đã tự thất bại. Trái lại chuyện Tần Vấn Thiên vì Mạc Khuynh Thành mà chiến đã trở thành một câu chuyện được người đời ca tụng, rất thường xuyên được nhiều người đề cập tới.

Hơn nữa, danh tiếng của Tần Vấn Thiên nổi lên cũng không chỉ do một trận chiến chấn động tại Hoàng cung Diệp Quốc. Bây giờ uy vọng của Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân tại Diệp Quốc có thể nói như mặt trời ban trưa, trong khi đó Tần Vấn Thiên lại là nghĩa tử của Nhân Hoàng. Theo đó danh tiếng của Tần Vấn Thiên tại Diệp Quốc cũng là cực lớn.

Người Dược Hoàng Cốc Việc đều nhìn thấy được việc này, theo đó dần dần cũng không có ai sinh lòng chống đối lại Tần Vấn Thiên nữa. Huống hồ quan hệ của hai người sớm đã là như keo như sơn, có lẽ đã thành vợ chồng thực sự, sớm đã không sửa đổi được nữa.

- Lăng Sương tỷ ngươi không phải không biết, hắn háo sắc đã thành thói quen rồi, bên cạnh một mực sẽ không thiếu mỹ nữ. Ta biết có một vị công chúa Thanh Nhi nữa, dung nhan của cô ta không phải cũng đẹp tuyệt thế sao.

Sau khi Mạc Khuynh Thành gặp Tần Vấn Thiên thì tâm tình cũng từ từ trở nên sáng sủa hơn rất nhiều, có thể nói đã hồi phục như ngày trước rồi. Đương nhiên đây cũng chỉ là ở trước mặt người thân cận mà thôi.

- Khuynh Thành ngươi cũng biết chuyện này a.

Ánh mắt Diệp Lăng Sương lóe lên. Thanh Nhi thì nàng cũng đã gặp qua, khí tức của nữ nhân kia quả thực như băng sơn tuyết liên vậy, đích xác là đẹp đến mức làm cho người ta hít thở không thông.

- Khục khục...

Tần Vấn Thiên trong lòng kêu khổ. Diệp Lăng Sương này cũng quá ngây thơ rồi, quả nhiên sau đó Mạc Khuynh Thành tựa như cười không phải cười nhìn Tần Vấn Thiên làm cho Tần Vấn Thiên cười khổ nói :

- Khuynh Thành, ta đã sớm nói thẳng thắn với ngươi rồi mà.

Thấy phía đối diện có vài ánh mắt lợi hại phóng tới, Tần Vấn Thiên vội ngẩng đầu lên nhìn thì liền thấy thần sắc của mấy vị nữ tử Dược Hoàng Cốc đều có vẻ bất thiện. Gia hỏa hỗn đản này đã có vợ là Thánh nữ mà ở bên ngoài vẫn còn có mỹ nữ làm bạn?

- Hừ.

Mạc Khuynh Thành hừ một tiếng làm cho Tần Vấn Thiên có cảm giác không thể ngồi ở chỗ này được nữa. Đám nữ nhân này thật lợi hại, huống hồ quan hệ giữa hắn và Thanh Nhi cực kỳ rõ ràng minh bạch.

- Lăng Sương tỷ, chúng ta đi về khách sạn đi, cứ để bọn hắn đi xem đệ nhất thiên hạ mỹ nữ.

Mạc Khuynh Thành nhìn về phía Diệp Lăng Sương nói, sau đó một nhóm nữ tử thật sự đứng dậy rời đi. Bất quá sau khi đứng dậy, Mạc Khuynh Thành lại quay đầu nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên rồi cười dặn dò nói :

- Ở bên ngoài nên cẩn thận một chút, đừng có để bị mỹ nữ câu mất hồn vía đó.

Dứt lời nàng liền cùng đám người Diệp Lăng Sương rời đi. Tần Vấn Thiên nhìn theo bóng lưng Mạc Khuynh Thành mà trong lòng cảm giác ấm áp, hắn biết nha đầu này thực sự không có tức giận, chẳng qua là đang đùa giỡn mình mà thôi. Nghĩ đến đây trong lòng Tần Vấn Thiên hung tợn nghĩ:

- Xem lúc về ta thu thập ngươi như thế nào.

Nghĩ đến đây, thần sắc Tần Vấn Thiên không khỏi lộ ra vài phần đắc ý.

- Tần sư đệ, ngươi cười Bỉ ổi như thế là đang có suy nghĩ gì đấy.

Đột nhiên Lưu Vân truyền âm đến làm cho Tần Vấn Thiên trừng mắt nhìn gia hỏa này một cái.

- Thánh nữ thật đúng là hiểu lòng người, dĩ nhiên dám làm cho ngươi đi nhìn Đệ nhất thiên hạ mỹ nữ, không biết khi nào ta mới có thể có được nhân duyên như vậy a.

Lưu Vân lại là cảm thán một tiếng nói.

- Tốt rồi, các ngươi không cần tranh cãi nữa, chúng ta lên đường đi.

Đoàn Hàn vội cắt đứt lời của hai người làm cho Tần Vấn Thiên cùng Lưu Vân đều nhìn về hắn rồi đồng thời hỏi nói:

- Đi đâu bây giờ ?

- Đương nhiên là đi xem đệ nhất thiên hạ mỹ nữ rồi, đây cũng coi như là một sự rèn luyện đó.

Đoàn Hàn sững sờ rồi lập tức mở miệng nói.

Tần Vấn Thiên nhìn bọn người Lưu Vân nháy mắt một cái, sau đó Đoàn Hàn lập tức vung bàn tay lên và cả đám liền biến mất.

- Đúng, là đi lịch lãm, đi lịch lãm a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.