Chư vị sư huynh đệ liếc mắt nhìn nhau rồi lập tức ai nấy đều phá lên cười, nguyên lai Đoàn Hàn sư huynh mới là thâm tàng bất lộ a....
Tiên Ba Đình xung quanh có khá nhiều kiến trúc mang phong cách cổ xưa và lúc này đang có rất nhiều thanh niên tuấn kiệt tụ tập.
Trong hư không tiếng đàn thánh thót lượn lờ đã tạo nên một khung cảnh quả nhiên là mỹ diệu tuyệt luân, tiếng đàn thấm vào lòng người lại có khả năng lưu lại trong trái tim của người ta những dấu ấn không thể phai mờ.
Trên Tiên Ba Đình cũng có rất nhiều nữ nhân che mặt đứng thủ hộ cổ đình, không cho người lạ tiến tới gần.
Nơi xa, lúc này có một nhóm thân ảnh đang dạo bước mà đến. Đây chính Tần Vấn Thiên và đám người Trượng Kiếm Tông, cước bộ của bọn họ rất thong thả, dường như tất cả đều đang say sưa bên trong tiếng đàn nhưng hai lông mày đều nhíu lại, dường như trong lòng đang có tâm sự nặng nề gì vậy.
- Vốn nghe nói Lâm Tiên Nhi tinh thông âm luật, tiếng đàn có năng lực câu hồn đoạt phách. Ta vốn tưởng rằng sẽ được nghe một khúc nhạc mị hoặc lòng người, không nghĩ rằng tiếng đàn này lại ưu nhã như vậy, không có chứa tí tà âm nào. Đúng là ta đã xem thường Đệ nhất thiên hạ mỹ nhân rồi-
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ vì dọc đường đi hắn đã được nghe chư vị sư huynh nói đến không ít về việc của Tiên Nữ Giáo.
Tiên Nữ Giáo chính là một đại giáo ở phía đông, giáo phái này chỉ thu nhận nữ đệ tử, hơn nữa còn cực kỳ xem trọng dung nhan tư sắc đồng thời đệ tử lại phải có thiên phú về Võ đạo. Bởi vậy tất cả đệ tử Tiên Nữ Giáo ai nấy đều có thiên sinh lệ chất. Giáo chủ Tiên Nữ Giáo trong vòng trên trăm năm qua đã gây nên không ít sóng to gió lớn tại Hoàng Cực Thánh Vực đồng thời có mối quan hệ dây dưa với không biết bao nhiêu anh kiệt tung hoành Hoàng Cực Thánh Vực, từ đó từng lưu lại rất nhiều lời đồn.
Thí dụ như nhân vật Nam Cung Trúc của thế lực Nam Cung thế gia tại phía đông, người này có thiên phú tuyệt luân, đã được xác định làm gia chủ Nam Cung thế gia, vô số nữ tử ưu tú ái mộ và nguyện ý gả cho hắn. Tuy năm đó hắn là vì Giáo chủ Tiên Nữ Giáo mà nguyện buông bỏ hết thảy, chuyện này đã từng dẫn phát ra sóng to gió lớn tại Đông Vực.
Thậm chí Nam Cung thế gia đã không tiếc đại chiến cùng Tiên Nữ Giáo cương quyết đòi Tiên Nữ Giáo phải giao người khiến hai bên tử thương thảm trọng. Tuy điều bất ngờ hơn là Nam Cung Trúc lại cam nguyện đứng về phía Tiên Nữ Giáo mà đối mặt với Nam Cung thế gia. Sau cùng hai đại thế lực ngưng chiến, Nam Cung thế gia trục xuất Nam Cung Trúc ra khỏi gia tộc, tuy từ đó về sau Nam Cung Trúc cũng không có xuất hiện ở bên ngoài nữa, nghe nói bây giờ hắn đã trở thành người bảo vệ cho Giáo chủ Tiên Nữ Giáo.
Tuy cho đến bây giờ, cũng không có ai nghe nói là Giáo chủ Tiên Nữ Giáo đã chân chính được gả cho người phương nào. Có người nói Tiên nữ trong Tiên Nữ Giáo đều là yêu nữ, dùng mỹ sắc mê hoặc người ta để cướp lấy thân thể và câu dẫn hồn phách người ta. Cũng có người nói kỳ thực thanh danh của Tiên nữ Tiên Nữ Giáo bất hảo nhưng tất cả đều là người thủ thân như ngọc, mặc dù có dây dưa với rất nhiều nhân vật kiệt xuất nhưng chưa ai chứng thực được là có một ai đó đã chân chính chiếm hữu được thân thể của các nàng.
Tiên nữ Tiên Nữ Giáo Lâm Tiên Nhi ngày nay không kém gì so với Giáo chủ Tiên Nữ Giáo năm đó, thậm chí mơ hồ còn có xu thế trò giỏi hơn thầy và được khen là đệ nhất thiên hạ mỹ nhân. Giờ đây nàng bắt đầu đi lại trong Hoàng Cực Thánh Vực khiến nơi đây đã nổi lên không biết bao nhiêu sóng gió rồi.
Tần Vấn Thiên chậm rãi đi dạo, tiếng đàn vẫn quanh quẩn thẩm thấu vào trong tâm hồn bọn hắn mà sinh ra một cỗ mị lực kỳ diệu. Cỗ mị lực có khả năng gợi ra tâm sự của bọn họ, một cách rất là tự nhiên khiến bọn họ vô thanh vô tức sinh ra cảm giác ưu thương nhàn nhạt.
- Chỉ cần nghe tiếng đàn này, dù chưa từng gặp mặt nhưng ta đã có cảm giác như gặp được người tri kỷ, khoảng cách như bị thu hẹp lại, cả hai dường như sớm đã quen biết nhau rồi vậy, thủ đoạn như vậy quả thực là kinh người.
Đoàn Hàn tự lẩm bẩm nhưng cũng chính là nói ra suy nghĩ trong tâm khảm của mọi người.
- Trong không khí lại tràn ngập mùi thơm thoang thoảng, nó bất tri bất giác, vô thanh vô tức rất tự nhiên như thấm vào ruột gan người ta, làm cho lòng người ngứa ngáy khó nhịn, không nhịn được mà sinh ra suy nghĩ muốn gặp nàng một lần.
Lưu Vân hít sâu một cái, thần sắc lộ ra vẻ say mê nói. Tần Vấn Thiên cũng ngửi được một làn hương thơm bay vào trong mũi, hương thơm này rất thanh nhã tự nhiên và tràn ngập không khí mà làm cho lòng người phải say mê.
- Đây là mùi hoa gì vậy?
Tần Vấn Thiên nhịn không được hỏi.
- Là mùi thơm của nữ nhân.
Lưu Vân đáp lại nói :
- Lâm Tiên Nhi có một tôn Tinh Hồn là Dị Tinh Hồn. Đó là Thực Vật Tinh Hồn, hương thơm này do Tinh Hồn đó phát ra, nó có khả năng làm say lòng người mà cũng có thể mê hoặc người ta, Tần sư đệ cũng phải cẩn thận chút đó.
Trong lúc đám người Tần Vấn Thiên nói chuyện thì chợt có một cái thân hình chợt lóe lên rồi bay lên trên không trung phía trên một tòa kiến trúc cổ đưa mắt nhìn về phía Tiên Ba Đình ra xa.
Lúc này xung quanh Tiên Ba Đình, phía trên các công trình kiến trúc cổ cũng đã có không ít thanh niên đứng đó, ai nấy cũng lộ ra khí chất phi phàm. Tuy họ chỉ lẳng lặng đứng ở đó nhưng không có chỗ nào mà không làm cho người khác khi nhìn vào mà không sinh ra cảm giác ngưỡng vọng. Đây hiển nhiên đều là các nhân vật vô cùng xuất chúng, tuy tất cả bọn họ, không có ngoại lệ, đều đang đưa mắt nhìn vào một cái cổ đình phía trước mặt.
Trên Tiên Ba Đình có một lớp màn che chặn tầm mắt của mọi người và tiếng đàn kia phát ra từ phía sau tấm màn che. Nếu cố đưa mắt nhìn xuyên qua lớp màn che thật mỏng này thì tựa hồ có khả năng thấy được một thân ảnh mỹ diệu tuyệt luân đang ngồi đánh đàn. Mười ngón tay của người này đang uyển chuyển lướt trên phím của một cây cổ cầm, mỗi một động tác của nàng đều cực kỳ ưu nhã, say mê lòng người.
Chỉ cần thông qua cái hình bóng mơ hồ kia mà nữ nhân này liền có thể làm cho người ta có cảm giác sy mê rồi.
Lúc này không gian xung quanh khu vực này đều cực kỳ yên tĩnh, mọi người đều im lặng lắng nghe, không ai phát ra bất kỳ thanh âm huyên náo nào. Mãi cho đến khi khúc cầm này kết thúc thì mọi người bất giác đều thấy trong lòng hụt hẫng, sinh ra cảm giác thất vọng và mất mát.
- Hô...
Có người thở dài một hơi nói :
Khúc đàn này của Tiên tử cực kỳ tinh xảo, làm cho người ta phải ái mộ.
- Đồng Vương khen trật rồi.
Đột nhiên một đạo thanh âm truyền đến, thanh âm này như làn gió thoảng cực kỳ thanh thúy dễ nghe. Thanh âm của nữ nhân này dường như cũng là mười phân vẹn mười, không chỗ nào không làm cho người ta bị mê hoặc.
- Chúng ta đã tới đây, sao Tiên tử không hiện thân gặp mặt, chớ làm cho bọn ta phải thất vọng.
Thương Đồng lần nữa lại lên tiếng. Người này nguyên lai chính là Thương Đồng, Hoàng tử của Đại Thương Hoàng Triều mà năm đó Tần Vấn Thiên đã gặp qua tại Huyễn Vương Thành. Lúc này bộ dáng của hắn không có nửa điểm ngạo khí mà rất bình dị và gần gũi. Khí chất của Thương Đồng lúc này hoàn toàn khác trước mà lý do đơn giản là đối mặt với người khác nhau thì thái độ và khí chất liền tùy theo mà có biến hóa.
- Lẽ ra nên như vậy.
Thanh âm mỹ diệu kia truyền ra rồi cái màn che lập tức được vén ra hai bên, từ bên trong có một đạo thân ảnh đi ra. Trong khoảng khắc thân ảnh này chậm rãi ngẩng đầu lên, chỉ vừa nhìn thấy đã liền khiến tâm thần mọi người cảm thấy run lên.
Tâm thần Tần Vấn Thiên cũng run rẩy mãnh liệt, thấy vậy hắn lập tức hắn khẽ cắn môi, trên lưng khẽ toát mồ hôi lạnh.
Lâm Tiên Nhi đưa đôi mắt đẹp mà sâu kín nhìn về phương xa, trên dung nhan hoàn mỹ không tìm được bất kỳ tì vết gì. Vị nữ tử này dĩ nhiên làm cho người ta có cảm giác nhu nhược, quyến rũ mê người, làm cho người ta nhịn không được mà sinh ra một loại cảm giác thương hương tiếc ngọc, muốn bảo hộ nàng, không để nàng bị bất cứ thương tổn gì.
Tuy Lâm Tiên Nhi là giáo chủ tương lai của Tiên Nữ Giáo. Nhân vật như nàng há lại là người nhu nhược, tuy dung nhan, khí chất mê hoặc như vậy, có thể là vô thanh vô tức đi vào trái tim của người ta làm cho mọi người thầm cảm thấy đáng sợ. Cái gì là hồng nhan họa thủy, cái gì là vẻ đẹp hại nước hại dân, đại khái chỉ cần nhìn thấy nữ nhân này là có thể hình dung được!