Thái Cổ Thần Vương

Chương 731: Chương 731: Không chịu phóng qua (1)




Thiên Tượng Quả Thụ dựng dục không biết bao nhiêu năm, tổng cộng cũng chỉ có hơn mười viên Thiên Tượng Quả, một nhóm thế lực mạnh nhất Huyễn Vương Thành đến đây tranh đoạt, bao gồm nhân vật thiên kiêu của các thế lực.

Nhưng sau cùng, hơn mười viên Thiên Tượng Quả, có một nửa bị một thanh niên áo trắng Thiên Cương tam trọng cảnh giới cầm đi, hơn nữa, là đường đường chính chính mang đi, cuồng chiến các đại cường giả, tru sát một nửa người, mặc dù đối mặt sáu đại nhân vật thiên kiêu, hắn vẫn có sức phản kháng.

Chuyện này chẳng mấy chốc sẽ truyền về Huyễn Vương Thành, khi đó mặt mũi những nhân vật thiên kiêu này sẽ mất hết.

Thật mất thể diện, có mấy người không thu được một viên Thiên Tượng Quả nào, chuyện này với bọn họ mà nói chính là sỉ nhục.

Ánh mắt của bọn họ nhìn vào hố sâu trước mặt, đám người Thương Thích bộc phát sát khí đáng sợ.

Trốn, đó là không gian quyển trục.

- Thương Duyệt.

Thương Thích hô một tiếng, chỉ thấy Thương Duyệt từ sau lao tới, trận chiến vừa rời không ảnh hưởng tới nàng, thanh niên áo trắng đáng sợ như vậy, khi thấy Không Gian quyển trục, nàng lập tức hiểu tại sao Tần Vấn Thiên lại tranh đoạt Không Gian Bút với nàng.

Hắn chính là Thần Văn Đại Sư, hơn nữa là Thần Văn Đại Sư có thể khắc hoạ Thần Văn quyển trục, Không Gian Bút đối với hắn tương đương với Không Gian quyển trục, đương nhiên hắn muốn, huống hồ, với tâm tính của Tần Vấn Thiên, trong cục diện như thế, dám đoạt bảy viên Thiên Tượng Quả, tranh Không Gian Bút với nàng thì tính là gì? Hai người so sánh với nhau, tranh Không Gian Bút của nàng là chuyện không đáng nhắc tới.

Phía sau, Từ Lam cùng Cơ Tuyết cũng chấn động không nói, thì ra hắn sớm có thể đi, nhưng không muốn lãng phí Không Gian quyển trục, cứng rắn đại sát tứ phương mới rời đi, thậm chí sau cùng còn tru sát Tạ Vũ.

Hắn cứu mạng của Tạ Vũ, nhưng Tạ Vũ lại lấy mạng của hắn, trước khi hắn rời đi, hắn muốn thu cái mạng của Tạ Vũ nhưng còn kém một tia, Từ Lam và Cơ Tuyết đang nghĩ, như lúc đó không phải sáu đại thiên kiêu vây quét, nhân vật thiên kiêu Tạ Vũ đã bỏ mạng.

- Thương Duyệt, Không Gian quyển trục kia là hắn đoạt Không Gian Bút luyện chế mà thành?

Thương Thích nhìn Thương Duyệt đi tới, hỏi.

- Hẳn là thế, hắn là Thần Văn Đại Sư.

Thương Duyệt gật đầu, đám người chung quanh chấn kinh, sức chiến đấu đã lợi hại như vậy, còn là một tên Thần Văn Đại Sư, có khả năng tự mình khắc họa Thần Văn quyển trục.

- Nói như vậy, có lẽ hắn không chỉ có một quyển trục.

Thần sắc Thương Thích đầy âm lãnh, hiển nhiên còn không có dự định bỏ qua Tần Vấn Thiên, giá trị mấy viên Thiên Tượng Quả kia không cần nói cũng biết, huống hồ ăn thiệt thòi lớn như thế, làm sao có thể dừng tay.

Nhưng nếu như Tần Vấn Thiên có rất nhiều Không Gian quyển trục, mặc dù tìm được hắn lần nữa, vẫn không có biện pháp lưu hắn lại.

Lúc này, bỗng nhiên đám người Thương Thích ngẩng đầu, bọn họ nhìn thấy nhiều thân ảnh bay tới, rốt cục cường giả các đại thế lực đã chạy đến, đáng tiếc, đã muộn, bọn họ không thu được bao nhiêu Thiên Tượng Quả, tất cả đều ở trên người Tần Vấn Thiên.

- Xảy ra chuyện gì?

Các cường giả tới đây lộ ra vẻ nghi hoặc, không phải đại chiến cướp đoạt sao? Tại sao đứng im thế này?

- Thúc phụ.

Thương Duyệt nhìn người hỏi, lập tức giải thích việc tại nơi này, các cường giả cũng hiểu xảy ra chuyện gì.

- Phong Bằng thế gia không phải có Vạn Lý Truy Tung Kính sao?

Ánh mắt cường giả Vương phủ nhìn về phía một vị cường giả của Phong Bằng thế gia, mở miệng nói.

Phong Bằng thế gia khẽ gật đầu :

- Nếu hắn có Không Gian quyển trục, mặc dù truy tung được, hắn cũng sẽ lập tức đào tẩu, cần phải mượn Pháp bảo phong cấm của Ân gia.

- Không sai, nếu Phong Bằng thế gia và Ân gia đều nguyện ý xuất ra bảo vật, chỉ cần hắn vẫn còn trong Thiên Sơn sơn mạch, chắc sẽ trốn không thoát, Vạn Lý Truy Tung Cổ Kính, chí ít có thể phong tỏa khu vực mấy ngàn dặm, với thực lực của hắn, cho dù có thể khắc họa Không Gian quyển trục, có khả năng Không Gian Na Di trong nháy mắt, cự ly tuyệt đối sẽ không vượt qua nghìn dặm.

Cường giả Kinh Tiêu Kiếm Tông gật đầu nói ra, ánh mắt cường giả Phong Bằng thế gia và Ân gia lấp loé không yên, sau đó nghe cường giả Phong Bằng thế gia nói:

- Nói thì rất nhẹ nhõm, chẳng qua hai món báu vật này đều bất phàm, cần hồi bẩm gia tộc mới có thể lấy ra, như vậy đoạt Thiên Tượng Quả, lẽ nào chúng ta không công phân cho các gia tộc khác, vì sao cần các ngươi tham dự vào, chỉ cần Phong Bằng thế gia ta và Ân gia là đủ rồi.

- Phong Bằng thế gia và Ân gia các được hai viên, ba viên còn lại là của chúng ta, làm sao?

Cường giả Vương phủ mở miệng nói.

Phong Bằng thế gia và Ân gia suy nghĩ một lúc, cũng không dám quá đắc tội Vương phủ nên gật đầu, các thế lực khác mắng thầm, Vương phủ thế cường cho Phong Bằng thế gia và Ân gia cầm hai viên, hắn khẳng định sẽ cầm số tương đương, như vậy bọn họ không còn lại cái gì.

- Được, phiền phức hai vị trở về mang bảo vật tới đây.

Cường giả Vương phủ mở miệng nói ra, Phong Bằng thế gia và Ân gia gật đầu, thân thể lập lòe, cấp tốc rời đi, tu vi của bọn họ đến Thiên Cương cảnh thượng tam trọng, Thiên Tượng Quả có thể giúp bọn họ đột phá võ đạo ý chí viên mãn, thậm chí cảm ngộ Võ Đạo chân ý, tác dụng cực lớn, bởi vậy mới thật tình nghiêm túc như thế.

- Thúc phụ, nơi này còn có một viên.

Đúng lúc này, thân ảnh Thương Thích lập loè, hắn chỉ về nơi xa, nơi đó Từ Lam cùng Cơ Tuyết đãđi xa, tên cường giả Vương phủ hô :

- Hai vị nên dừng bước đi.

Thân thể Từ Lam run lên, biết đi không xong, xoay người, hắn nhìn tên cường giả vừa hô lên:

- Vãn bối Thanh Hoa Sơn Từ Lam và sư muội Cơ Tuyết, một viên Thiên Tượng Quả duy nhất chính là chúng ta bằng vào thực lực đoạt được, nếu tiền bối cứng rắn đoạt, như vậy không tốt đâu.

- Đệ tử ngoại môn Thanh Hoa Sơn cũng dám nói với ta như thế, giao ra đây đi.

Cường giả Vương phủ Thương Tín, hắn có tu vi Thiên Cương thất trọng cảnh, cháu trai lão Vương gia, chẳng qua hôm nay vị trí Vương gia không tới lượt hắn kế thừa, nhưng với thân phận của hắn, làm sao có thể đặt một tên đệ tử ngoại môn Thanh Hoa Sơn vào trong mắt.

Sắc mặt Từ Lam khó coi, hắn nâng tay lên, không cam lòng ném Thiên Tượng Quả ra.

- Hừ.

Thương Tín vung tay thu lấy, hắn lạnh lùng nhìn Từ Lam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.