Thái Cổ Thần Vương

Chương 835: Chương 835: Kiếm Chủ giá lâm (1)




Các cường giả Tử Lôi tông vô cùng buồn bực, bọn họ thân là người trong chín đại phái, vượt lên trên cổ quốc, lần này bố trí mưu kế đối phó Nhân Hoàng, có hai nguyên nhân, thứ nhất là vì bảo vật trên người Nhân Hoàng, ban cho vị nhân vật tuyệt đại thiên kiêu kia của Tử Lôi tông bọn họ, để khiến hắn bước vào Tiên Vũ giới, quét ngang nhân vật thiên tài của các phái cổ tộc đại giáo, cướp lấy hạng nhất tấm bia cổ Tiên Vũ giới.

Tiên Vũ giới mười năm mở ra một lần, hôm nay lại tới lúc mở ra, lần này lại không biết có bao nhiêu nhân vật thiên kiêu sẽ đặt chân trong đó, nhất định là Hoàng Cực Thánh Vực chấn động, thiên tài tập hợp, tranh phong ở trong Tiên Vũ giới, các bảo vật cũng sẽ ngang trời xuất thế, đợi bọn họ từ trong Tiên Vũ giới đi ra, không biết sẽ nhấc lên bao nhiêu phong vân ở Hoàng Cực Thánh Vực.

Ở Hoàng Cực Thánh Vực, Tiên Vũ giới mười năm mở ra một lần, phàm là có thể ở các lần Tiên Vũ giới xếp hạng nhất của tấm bia cổ, chỉ cần không ngã xuống, hầu như đều trở thành nhân vật hết sức quan trọng Hoàng Cực Thánh Vực, hoặc Nhân Hoàng cổ quốc, hoặc tộc trưởng đại tộc, lại hoặc là giáo chủ đại giáo. Diệp quốc Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân, đó là năm đó người xếp hạng nhất bia cổ Tiên Vũ giới một lần nào đó, sớm xưng bá Diệp quốc thành tựu một đời Nhân Hoàng, hôm nay tu vi càng là Thiên Tượng cảnh tầng bảy, thực lực ngập trời.

Xem giờ phút này rất nhiều cường giả Tử Lôi tông cùng vương hầu Diệp quốc bao vây chém giết, lại bị hắn liên tục tiêu diệt, liền biết thực lực mạnh mẽ của Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân.

Không nói hạng nhất, xếp trong ba nhân vật đều trên tấm bia cổ của Tiên Vũ giới, đều sẽ có thành tựu lớn.

Đương nhiên, Tiên Vũ giới còn có một cái biệt xưng, nơi chôn xương thiên kiêu, mỗi một lần Tiên Vũ giới, không biết có bao nhiêu nhân vật thiên kiêu chết trong đó, chôn xương ở Tiên Vũ giới.

Bởi vậy Tiên Vũ giới xưa nay là làm người ta đã yêu lại hận, nhưng tất cả thiên kiêu Hoàng Cực Thánh Vực là tất nhiên muốn bước vào trong đó, đây là kỳ ngộ, phàm nhân vật thiên kiêu, sao có thể khuất thân phía sau người ta, bởi nguy cơ mà không dám tiến lên, vậy còn có tư cách vấn đỉnh thiên hạ, trở thành một đời nhân kiệt, tung hoành một cái thời đại.

Về phần Tử Lôi tông tham dự mưu hại Nhân Hoàng, vốn đã rơi xuống tiểu thừa, đương nhiên không chỉ có vì bảo vật, còn có một nguyên nhân rất quan trọng, bọn họ muốn mang cổ quốc Diệp quốc này khống chế ở trong tay.

Chín đại phái của Hoàng Cực Thánh Vực cạnh tranh kịch liệt, huống hồ còn có các cổ quốc đại tộc đại giáo như hổ rình mồi, uy hiếp địa vị của bọn họ, cho dù là Tử Lôi tông thế lực như vậy cũng không thể không sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy, mưu tính cường đại, nếu có thể khống chế Diệp quốc trong tay, trở thành phụ thuộc Tử Lôi tông, không thể nghi ngờ khiến Tử Lôi tông càng thêm lớn mạnh.

Chính bởi vì hai điểm này mới có đại chiến hôm nay, chỉ là Tử Lôi tông quả quyết không ngờ kế hoạch của bọn họ thế mà sẽ thất bại, Nhân Hoàng giải độc, chiến lực ngập trời, đám đông Thiên Tượng cường giả bọn họ lại không cách nào áp chế được, chỉ thấy giờ phút này, trong các cường giả Tử Lôi tông có một người trong mắt lộ ra hào quang sấm sét đáng sợ, hắn khẽ quát một tiếng, trong phút chốc quanh thân hào quang lóa trời, thế mà lại che cả bầu trời, giống như cả mảng không gian trời đất đều bị lôi quang tinh tượng bao vây.

Trong hào quang sấm sét lấp lánh đó lại xuất hiện một con chim sét khổng lồ, hung ác vô cùng, dữ tợn ngập trời, tắm rửa lôi quang nó giống như thượng cổ hung cầm, bao phủ toàn bộ mọi người vào trong đó.

Hót to một tiếng, móng vuốt hung cầm chộp xuống, tia sét vô tận đánh giết xuống, hủy diệt tất cả.

- Tinh tượng bực này Tử Lôi tông chỉ có một người có được, không ngờ nhân vật trong bảy đại tôn chủ của Tử Lôi tông cũng đến, cũng thực để mắt bổn hoàng.

Một tiếng hét lớn sang sảng cuồn cuộn truyền ra, Nhân Hoàng chân đạp thiên địa, vậy mà bằng vào một đôi bàn tay xương thịt đánh tới không trung, lực lượng hắn đánh ra hóa thành các ngôi sao lấp lánh, dưới một đòn nhân vật cấp độ bảy đại tôn chủ của Tử Lôi tông thế mà không thể chiếm được nửa điểm ưu thế.

Không hổ là Nhân Hoàng Diệp quốc, thực lực quả thực mạnh mẽ, nếu là cường giả một trong bảy đại tôn chủ Tử Lôi tông này đơn độc chiến đấu với Nhân Hoàng, chỉ sợ cũng khó chiến thắng hắn.

Bảy đại tôn chủ Tử Lôi tông đã đứng ra, liền không che giấu nữa, đại chiến với Nhân Hoàng, động tĩnh khủng bố có thể xưng là kinh thiên động địa. Ánh mắt mọi người chăm chú nhìn hư không, chỉ thấy mảng hào quang đáng sợ kia hầu như bao phủ thiên địa, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hung cầm và tinh tú điên cuồng va chạm, còn có cánh tay phình to ngập trời bắt lấy, xé rách tất cả.

Hoàng Hậu đã giết Vân phi, giờ phút này bọn họ đều gắt gao nhìn trên không, lộ ra nét lo lắng mãnh liệt.

- Thạch Hiên, ngươi dẫn người đi đánh.

Hoàng Hậu nhìn Thạch Hiên nói.

- Hoàng Hậu, Nhân Hoàng mệnh lệnh chúng ta bảo hộ các ngươi, không có lệnh của Nhân Hoàng, ta không thể tự tiện làm chủ.

Thạch Hiên đáp lại, khiến đôi mắt đẹp của Hoàng Hậu ngẩn ra. Nàng cũng biết Thạch Hiên chỉ nghe theo lệnh Nhân Hoàng, hơn nữa Nhân Hoàng nói bọn họ bảo hộ mình, hiển nhiên là đề phòng những người đó chuẩn bị ở sau, huống hồ cường giả Chiến quốc, Linh Loan quốc… đều còn chưa ra tay, Nhân Hoàng hiển nhiên đối với bọn họ cũng có sự cảnh giác mãnh liệt.

- Nghĩa phụ đã an bài như thế, nghĩ hẳn bản thân có thể ứng phó được.

Tần Vấn Thiên an ủi một tiếng, Hoàng Hậu chỉ có thể gật đầu, tuy vẻ mặt như thường, nhưng lòng bàn tay của nàng thực ra đã toát mồ hôi.

- Nhân Hoàng, móc ra bảo vật trong cơ thể, hôm nay bỏ qua, chẳng lẽ ngươi thật muốn cá chết lưới rách hay sao?

Một tiếng rống giận dữ truyền ra, chỉ nghe Nhân Hoàng cười to nói:

- Đến loại thời điểm này còn dám nói mạnh miệng, thật buồn cười đến cực điểm, hôm nay không để Tử Lôi tông các ngươi trả giá thảm trọng, sao có thể khiến các ngươi nhớ lâu, nếu không còn cho rằng Diệp Thanh Vân ta dễ bắt nạt.

Trong tiếng cười điên cuồng đại chiến vẫn tiếp tục, người bên ngoài lại đều không thấy rõ tình hình chiến đấu trên không, chỉ có luồng khí bạo loạn, may mà không gian bọn họ chiến đấu càng lúc càng cao, mới chưa lan đến mặt đất, nhưng vẫn ngẫu nhiên có luồng khí hủy diệt thổi quét xuống, lật mặt đất lên, cổ điện tan tác.

Phía dưới, cường giả Lý tộc ánh mắt lóe lên bất định, bên cạnh hắn Lý Hàn U chăm chú nhìn hư không, cũng khẽ nhíu mày, thầm nghĩ:

- Cùng thuộc đất nam vực, Trượng Kiếm tông đối với việc Diệp quốc là biết, sư tôn phái người đến Diệp quốc, nghĩ hẳn cũng là có ý chen chân việc Diệp quốc, nhưng sư tôn bởi vì sao còn chưa xuất hiện.

- Chiến quốc, Linh Loan quốc bọn họ chỉ sợ cũng chưa từng dự đoán được sẽ có cục diện thảm thiết như thế nhỉ.

Lý Hàn U nhìn thoáng qua mọi người, chỉ thấy hoàng tử Chiến quốc đang mỉm cười gật đầu với nàng, thấy nụ cười ấm áp của hoàng tử kia, Lý Hàn U gật đầu đáp lễ, dù sao đối phương là hoàng tử Chiến quốc, thiên tư xuất chúng, thân phận địa vị tất cả đều không thua nàng.

Lại qua một nén nhang thời gian, tiếng nổ vang trên không rốt cuộc ngừng lại, vô tận ánh sao buông xuống, tinh tượng tiêu tán, bọn họ rốt cuộc có thể thấy rõ ràng bóng người trên không.

Chỉ thấy lúc này, vậy mà chỉ có ba người còn đứng ở đó, những người khác tất cả đều mất mạng, cái gì cũng không còn lại, dưới công kích cuồng bạo cỡ đó, làm người ta hóa thành tro bụi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.