Tần Vấn Thiên đứng ở trong đám người Trượng Kiếm Tông, hắn lẳng lặng cảm thụ cổ quốc uy nghiêm. Vạn năm cổ quốc, quả nhiên đáng sợ, Lưu Vân ở trên đường nói cho hắn, các thế lực Hoàng Cực Thánh Vực tỉ lệ đào thải cực cao, phân tranh quá mạnh, ngẫu nhiên một thế lực nào đó xuất hiện vài nhân vật tuyệt đại yêu nghiệt, một khi trưởng thành lên, thì có thể đảo điên một phương thế lực lớn.
Bởi vậy, rất nhiều thế lực Hoàng Cực Thánh Vực đều sẽ tan biến ở trong lịch sử, đồng thời cũng sẽ có rất nhiều thế lực quật khởi, sóng lớn cuốn cát, cuối cùng có thể đứng sừng sững không ngã, liền ngưng tụ nội tình càng ngày càng mạnh. Thế lực có thể đứng sừng sững vạn năm không ngã đều rất đáng sợ, cổ quốc Diệp quốc, tự nhiên cũng là như thế.
Ánh mắt nhìn phía một đám thanh niên kia của Tử Lôi tông, chỉ thấy đối phương cũng nhìn về phía bên này, người cầm đầu kia hẳn chính là con trai Tề vương trong miệng Lưu Vân, yêu nghiệt Tử Lôi tông Diệp Không Phàm, người này thiên tư đáng sợ, có được kiếp lôi huyết mạch, trời sinh lôi thể, cực thích hợp tuyệt học Tử Lôi tông, hôm nay đã có tu vi cảnh giới Thiên Cương tầng bảy, lực công kích càng thêm dọa người.
Diệp Không Phàm này một thân vương bào màu vàng, có được khí chất vương giả, trong con ngươi lấp lánh kia như ẩn chứa khí tức nguy hiểm đáng sợ.
Lúc này ánh mắt Diệp Không Phàm đang dừng ở trên người Đoạn Hàn, nhìn khí chất đối phương, lạnh nhạt nói:
- Thân truyền đệ tử thứ chín tọa hạ Lăng Thiên Kiếm Chủ, Đoạn Hàn.
- Diệp Không Phàm.
Đoạn Hàn cũng nhìn về phía đối phương, trong đôi mắt đen nhánh có mũi nhọn dữ tợn loá mắt.
Trong ánh mắt Diệp Không Phàm mang theo một nụ cười sắc bén, nhìn lướt qua đám người Trượng Kiếm Tông, mở miệng nói:
- Không ngờ Trượng Kiếm Tông các vị có rảnh đến Diệp quốc ta làm khách, nhất định phải chiêu đãi một phen, nhưng Trượng Kiếm Tông các vị nghĩ hẳn đối với vật phàm tục đều không có hứng thú, một lòng theo đuổi chỉ có võ đạo, vừa lúc ta đã mời thánh nữ tới Đấu chiến trường Diệp quốc ta, vừa xem phong trào hướng võ của Diệp quốc ta. Hôm nay Trượng Kiếm Tông các vị buông xuống, đợi sau khi thánh nữ đi ra, cùng nhau qua đó, thế nào.
Hoàng Cực Thánh Vực cạnh tranh tàn khốc, phong trào hướng võ cực thịnh, Diệp quốc tự nhiên cũng là như thế, Đấu chiến trường chính là chiến trường luận võ của Diệp quốc, nếu là người biểu hiện kiệt xuất sẽ do Diệp quốc trọng thưởng, thậm chí vời vào dưới trướng.
- Vương tử mời, sao dám từ chối.
Diệp Không Phàm này chính là con trai Tề vương, tuy cũng là thiên kiêu Tử Lôi tông, nhưng hôm nay ở hoàng cung Diệp quốc, thân phận con trai Tề vương tự nhiên càng nổi bật hơn chút.
- Nghe nói đệ tử thân truyền tọa hạ Lăng Thiên Kiếm Chủ chiến lực cường thịnh, nếu có thể lên Đấu chiến trường triển lãm một phen, nghĩ hẳn người trên dưới Diệp quốc nhất định sẽ phi thường hưng phấn.
Một vị thanh niên Tử Lôi tông bên cạnh Diệp Không Phàm thản nhiên nói, khiến người của Trượng Kiếm Tông mắt lộ ra sự sắc bén, người này nói chuyện không khách khí chút nào.
Đệ tử Trượng Kiếm Tông thân phận phi phàm, sao có thể ở trong Đấu chiến trường của Diệp quốc luận võ với người Diệp quốc, chẳng lẽ không phải tự tổn hại giá trị con người.
- Nếu như các vị Tử Lôi tông nguyện ý đi lên mà nói, chúng ta trái lại có thể đi lên lãnh giáo một phen.
Khương Hoài lạnh nhạt nói, khiến thanh niên Tử Lôi tông kia cười lạnh, trên thân người hai bên tất cả đều mơ hồ phóng thích chiến ý, giương cung bạt kiếm, giống như một lời không hợp sẽ ra tay.
Chín đại phái cạnh tranh kịch liệt, loại cạnh tranh này từ trong Hoàng Cực Thánh Tông đến ngoài Hoàng Cực Thánh Tông, mỗi khi gặp được đều sẽ có ý tranh phong, đặc biệt là người Trượng Kiếm Tông càng khiến các đại phái không phục, chỉ vì Hoàng Cực Thánh Vực có rất nhiều thanh âm xưng, Trượng Kiếm Tông tuy nhân số ít nhất, nhưng trong môn phái đều là tinh anh, năng lực chiến đấu từng người mạnh nhất, đệ tử tám đại phái khác tự nhiên không phục, bởi vậy một khi gặp được đều sẽ có hành vi khiêu khích.
Tần Vấn Thiên lúc ở thành Huyễn Vương đã từng cảm thụ phân tranh giữa chín đại phái, hôm nay tự nhiên cũng không kỳ quái.
Lúc này chỉ thấy một vị lão giả trường bào đi về phía đám người Trượng Kiếm Tông, khách khí nói:
- Lão hủ đa tạ các vị có thể bảo vệ công chúa về nước.
Lão giả chính là thần tử Nhân Hoàng nhất mạch của Diệp quốc, lão nhìn thấy cường giả Trượng Kiếm Tông theo Diệp Lăng Sương cùng nhau đến, sao có thể không hiểu dụng ý của đám người Trượng Kiếm Tông, trong lòng cảm kích.
- Lăng Sương chính là sư muội của ta, vốn nên như vậy, lão tiên sinh cần gì để ý.
Đoạn Hàn đáp lễ nói.
Lão giả lộ vẻ cảm kích, lại nói:
- Hôm nay thế cục Diệp quốc không rõ, ta cả gan nói một tiếng, nếu như Diệp quốc gặp đại nạn, hy vọng các tuấn kiệt có thể bảo vệ công chúa, để nàng đừng dính vào.
- Được.
Đoạn Hàn gật gật đầu:
- Lão tiên sinh cũng xin không cần lo lắng, thánh nữ Dược Hoàng cốc đã trị liệu cho Nhân Hoàng, tự nhiên có thể khiến Nhân Hoàng khỏi.
Lão giả khẽ lắc đầu, trong mắt lộ ra nét sầu lo, hiển nhiên không lạc quan.
- Bệnh của Nhân Hoàng, đã có thời gian không ngắn rồi.
Lão giả thở dài một tiếng.
Đám người Đoạn Hàn nhíu nhíu mày, xem ra tình hình Nhân Hoàng rất nghiêm trọng, lòng tin của lão giả này đối với thánh nữ Dược Hoàng cốc cũng không đủ.
Hơn nữa, Diệp quốc chính là cổ quốc, tuy hoàng thất tranh chấp không ngừng, nhưng Nhân Hoàng nhất mạch vẫn có thế lực cường đại, chỉ sợ ở trước đó đã từng mời đan sư cường đại trị liệu, hôm nay không thể không mời thánh giá Dược Hoàng cốc, chỉ sợ cũng là bất đắc dĩ.
Dược Hoàng cốc địa vị cao cả, người thường muốn tiến vào trong đó cũng là rất khó, huống chi là mời thánh nữ tự mình buông xuống, nghĩ hẳn hoàng thất nhất mạch Diệp quốc đã trả giá rất lớn.
Ở bên ngoài đợi một lát, mọi người mới thấy Diệp Lăng Sương đi ra, chỉ thấy khóe mắt nàng hơi ướt, hiển nhiên đã khóc, ở bên cạnh nàng còn có không ít người, vài vị mỹ phụ cung trang, đều là hoàng phi, còn có hai vị thanh niên tướng mạo tương tự với nàng, chính là hoàng tử chính thống của Diệp quốc.
- Diệp Đàn đa tạ các vị Trượng Kiếm Tông.
Chỉ thấy đoàn người này tới trước đám người Trượng Kiếm Tông, trưởng hoàng tử Diệp Đàn khom người nói, tỏ ra cực kỳ khách khí.
Trượng Kiếm Tông đến đều là một thế hệ thanh niên, lễ có thể nhẹ cũng có thể trọng, chỉ xem đối phương tôn trọng hay không.
- Không cần khách khí.
Đoạn Hàn nhẹ nhàng nói, ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Lăng Sương, hỏi:
- Lăng Sương, tình huống như thế nào?
- Phụ hoàng trúng kịch độc mãn tính, hơn nữa thời gian trúng độc đã lâu, độc này ẩn giấu cực sâu, lúc bùng nổ lại có thể đoạt tính mạng siêu cấp cường giả, hơn nữa phụ hoàng đã trải qua một cuộc đại chiến, độc tố nháy mắt lan tràn toàn thân, hôm nay, đã là tràn ngập nguy cơ.
Giọng Diệp Lăng Sương khàn khàn, nói xong, mắt lại đỏ lên.
- Nhóm người Dược Hoàng cốc cũng không có cách nào sao?
Kiều Vũ hỏi.