Tần Vấn Thiên lộ ra nụ cười, ở trong trí nhớ hắn từng thấy qua cha mẹ, hắn biết vì sao hắn có tên là Vấn Thiên.
- Các ngươi nói đủ chưa?
Lúc này, giọng nói của Quân Ngự truyền đến, đánh gãy tiếng của mấy người Tần Vấn Thiên, một người tàn phế, ở chỗ này giả thần giả quỷ cái gì chứ.
Hắc bá chậm rãi chuyển ánh mắt qua, ông thấy ở trong đám người, có rất nhiều bóng người đồng thời đi ra, những người này cũng không lộ ra hình dáng, tất cả đều mang theo mặt nạ, không biết bọn hắn là ai.
- Người Hoàng Cực Thánh Tông, không được láo xược ở chỗ này.
Trong hư không có tiếng rống truyền đến, lập tức một nhóm người trùng trùng điệp điệp, từ trên trời giáng xuống, người chính giữa khoác trường bào hoa lệ, đầu đội vương miện, chính là cổ quốc Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân.
- Nghĩa phụ, ngươi đã đến rồi.
Tần Vấn Thiên nhìn bóng người trong hư không hô lên.
- Ừ, Vấn Thiên, ta sớm đã phát hiện sự tồn tại của những người này, bởi vậy nên không hề lộ diện, nhưng bây giờ Dược Hoàng nên đã có sắp xếp.
Diệp Thanh Vân đến trên lễ đài mở miệng nói.
- Ha ha, Tiểu Diệp, ngươi cũng muốn nhúng tay vào chuyện này sao.
Một giọng nói truyền đến, mọi người lập tức thấy quang hoa lóng lánh, có hai bóng người trực tiếp xuất hiện ở trên lễ đài, chính là Dược Hoàng và một vị lão giả từng tru sát trưởng lão Hoàng Cực Thánh Vực.
Ánh mắt Quân Ngự và mọi người Hoàng Cực Thánh Tông đột nhiên đọng lại ở nơi đó, nhìn chằm chằm Dược Hoàng, giống như là thấy được chuyện không thể tưởng tượng nổi.
- Dược Hoàng, ngươi đến nơi này rồi?
Một Hoàng Cực Thánh Tông cường giả nhìn chằm chằm Dược Hoàng nói.
- Hừ.
Dược Hoàng lạnh lùng quét mắt nhìn đám người Hoàng Cực Thánh Tông, trong mắt lại có một tia hàn mang sát phạt.
- Xem ra ta quá cho các ngươi mặt mũi, ngay cả Dược Hoàng Cốc ta cũng dám bao vây.
- Dược Hoàng, ngươi nghĩ thế nào?
Một cường giả Hoàng Cực Thánh Tông lạnh lùng nói.
- Ta muốn như thế nào?
Trong mắt Dược Hoàng lóe lên ánh sáng lạnh, ánh mắt của hắn lại nhìn về Hắc bá, chỉ thấy Hắc bá nhìn về phía những người kia, sau đó nhìn Tần Vấn Thiên truyền âm nói.
- Từ khi con sinh ra, ngoại trừ chuyện ta mang con nhập môn, những lão gia hỏa chúng ta chưa bao giờ vì con làm chuyện, đây là tuân theo lệnh của cha mẹ con, nam nhi phải tự mình cố gắng, con phải tự mình trải qua cực khổ, ngăn trở, sau này mới có tương lai tài phú quý giá, một ngày kia con trở thành Tiên, chúng ta sẽ nói hết mọi chuyện cho con biết, vì khi đó con đã trở thành một cường giả đủ tư cách, nhưng bây giờ thì không được.
- Nhưng là hôm nay là hôn lễ của con, mặc dù cha mẹ con có trách cứ, chúng ta cũng phải vì con mà ra tay một lần.
Giọng nói của Hắc bá vang lên trong đầu của Tần Vấn Thiên, lập tức ánh mắt của hắn nhìn thấy những người đeo mặt nạ xuất hiện, ông ấy thản nhiên nói.
- Giết không tha.
Lời này vừa dứt, hình như có quang mang khủng bố cuốn sạch thiên địa, trong giây lát thiên địa biến sắc, phong vân gào thét.
Những cường giả Hoàng Cực Thánh Tông đó thần sắc khó coi, đồng thời toát ra Tinh Thần Thiên Tượng của mình, hào quang lập tức rực rỡ lóng lánh giữa thiên địa.
Vào lúc này, chỉ thấy trong những người mang theo mặt nạ, có một người dạo bước ra, bàn tay hắn vung lên, tức khắc giống như có một cỗ Tinh Thần Thiên Tượng Không Gian hệ, vùng hư không đó trực tiếp bị bao phủ vào trong đó, Phong Bạo đáng sợ điên cuồng cuốn lên Hư Không.
- Ào ào!
Kia phong bạo tàn kia phá bừa bãi, người Đế Tinh Học Viện hình như không thể đứng vững được nữa, ai cũng cảm nhận được cỗ khí lưu làm người ta sợ hãi kia, trong nội tâm của bọn hắn điên cuồng run rẩy, cường giả như vậy, bọn hắn đúng là không tưởng tượng được bọn họ mạnh mẽ đến mức nào.
- Ô...ô...n...g!
Cuồng phong tàn phá bừa bãi giữa thiên địa, cỗ không gian loạn lưu kia hủy diệt lên, giống như hóa thành lỗ đen cuốn về phía hư, cách xa đoàn người, giống như tận lực không phá hư hiện trường hôn lễ.
Chẳng qua là trong nháy mắt, cỗ loạn lưu kia đi thẳng đến trên không, nhưng trên mặt đất, vẫn cảm nhận được rõ ràng sức mạnh hủy diệt tất cả đó.
Nhưng chỉ qua thời gian nửa khắc ngắn ngủi, cỗ loạn lưu đó đã từ từ tiêu tán, khi tất cả đã thành khói bụi, mọi người kinh hãi phát hiện, bên trong không có bất kỳ người nào nữa, một người cũng không có.
- Chết?
Trong lòng mọi người kịch liệt run rẩy, cỗ phong bạo này do một người của Tần Vấn Thiên phát động, như vậy những người kia đi theo hắn tất nhiên có thể rời khỏi, nhưng bọn người Quân Ngự... Nghĩ lời nói giết không tha kia, mọi người có cảm giác mình vừa rớt vào hầm băng.
Ánh mắt nhìn về phía những người đeo mặt nạ kia, bỗng nhiên bọn họ phát hiện, những người đó đã biến mất, giống như chưa từng xuất hiện, có lẽ, bọn họ đang trà trộn trong đám người Đế Tinh Học Viện yên lặng chú ý cuộc hôn lễ này, khiêm tốn đến mức nếu không phải có người đến làm loạn, bọn họ cũng sẽ không hiện thân.
Những nhân vật bá chủ Đại Hạ đó từng người một không nhịn được phát run, những người kia tồn tại, chính là cường giả Hoàng Cực Thánh Tông đấy, cường giả Hoàng Cực Thánh Vực thống ngự toàn bộ thiên hạ, bị giết không tha!
Như vậy những người bọn họ tính là gì? Đại Hạ bá chủ? Ở trước mặt đối phương, có lẽ chẳng qua là kẻ như giun dế, vậy mà cũng dám đến gây sự!