Thanh Ngưu Vương gào lên, toàn thân bao phủ trong hào quang màu vàng và hóa thành màn sáng đại địa, giống như một pho tượng, đây là năng lực phòng ngự siêu cấp của nó, Thiên Cương ngũ trọng cảnh phổ thông khó mà phá vỡ phòng ngự của nó, càng không cần cần nói đánh chết nó.
- Nứt ra!
Tần Vấn Thiên quát lên một tiếng, Cự Kiếm màu đen vô cùng trầm trọng trực tiếp đánh vào màn sáng, thậm chí còn ẩn chứa Kiếm Chi Ý Chí, đó là sóng chấn động cực kỳ đáng sợ, màn sáng đại địa lại bị bóc ra tầng tầng và tan vỡ.
Với lực công kích cường đại của Tần Vấn Thiên vừa vặn đánh vỡ phòng ngự của nó, dư âm chấn động tiến vào cơ thể Thanh Ngưu Vương nhưng cũng không làm cho nó trọng thương.
Nhưng Từ Lam đang thủ thế chờ đợi thời khắc này xuất thủ, cả người hắn lao tới như thiểm điện, mũi thương tỏa ra anhs áng màu vàng, chỉ trong nháy mắt, màn sáng trên người Thanh Ngưu Yêu đang hội tụ lần thứ hai, nhưng trường thương quá nhanh, trực tiếp đâm xuyên qua đầu lâu của nó, âm thanh xì xì truyền ra, trường thương phá vỡ xương cốt và đâm thẳng vào trong đầu, Thanh Ngưu Vương gào thét tuyệt vọng rung chuyển cả vùng đất.
Từ Lam rút trường thương ra, thân thể Tần Vấn Thiên lui về phía sau, chỉ thấy khí tức điên cuồng của Thanh Ngưu Vương càng ngày càng yếu, tròng mắt lạnh như băng mang theo không cam lòng và rơi xuống mặt đất, tiếng nổ mạnh vang lên.
- Kết thúc.
Cơ Tuyết thấp giọng nói ra, Thanh Ngưu Vương rất khó dây dưa, công kích của sư huynh tuy mạnh nhưng chỉ có thể dây dưa với nó, vừa phá phòng ngự đã bị phản kích, căn bản không có khả năng tìm được cơ hội một đòn giết chết, không nghĩ tới Tần Vấn Thiên lợi hại như vậy, một kích phá phòng ngự của Thanh Ngưu Vương, ba người phối hợp mới có thể kết thúc chiến đấu thật nhanh.
- Lợi hại.
Cơ Tuyết xoay người nhìn Tần Vấn Thiên và khen một tiếng, Tần Vấn Thiên không nói gì, ánh mắt bọn họ chậm rãi chuyển qua, đôi mắt trì trệ, chỉ thấy Đại Địa Quả trên Đại Địa Quả Thụ bị tháo xuống hai viên, một con chó nhỏ màu trắng đang nằm dưới gốc cây ôm Đại Địa Quả khổng lồ, cảnh này rất khôi hài, miệng của nó đang cắn một viên Đại Địa Quả, đang ăn rất ngon.
Tần Vấn Thiên cảm thấy choáng váng, tên tiểu hỗn đản này, hắn đang chiến đấu, gia hỏa này lại bắt đầu đi ăn trộm.
Từ Lam xuất hiện phía trên Đại Địa Quả Thụ, nàng đã hái Đại Địa Quả.
Cơ Tuyết cũng đi lên cây, nàng hái một viên ném cho Tần Vấn Thiên:
- Bảy viên trái cây, xem như ngươi và tiểu gia hỏa kia ba viên, hai người chúng ta một người hai viên.
Từ Lam nghe Cơ Tuyết nói thế thì nhíu mày, nhưng nghĩ tới gốc cây Huyết Ảnh Chi thì hắn không nói gì, để Tần Vấn Thiên chiếm chút tiện nghi, tuy rằng bọn họ cũng có thể đánh bại Thanh Ngưu Vương nhưng sẽ phí không ít công sức, Đại Địa Quả phi thường trân quý nhưng không có tác dụng lớn với bọn họ, dùng tới giao dịch thì không tệ.
Nhưng đúng vào lúc này, nơi xa có cuồng phong gào thét, chỉ thấy bảy tám người lập loè trong hư không, không bao lâu đã tới nơi này, ánh mắt người cầm đầu nhìn lên người Từ Lam và Cơ Tuyết, trong mắt lộ ra một tia kinh dị.
- Từ Lam huynh, Cơ Tuyết tiểu thư, không nghĩ tới các ngươi cũng tiến vào nơi này.
Người này hơi chắp tay, lộ vẻ khách khí.
Phía sau hắn có một người nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức nhìn hắn truyền âm nói chút gì đó, ánh mắt người nọ sáng lên, hắn cũng nhìn Tần Vấn Thiên, thì ra người này chính là kẻ đắc tội Thương Duyệt, còn bị Ân Thành và Kim Chiến đánh một trận, hắn đã đột phá phòng ngự bên ngoài và xông vào kỳ cảnh.
- La Hầu Môn Tạ Vũ.
Từ Lam nhìn thanh niên kia, đoàn người này chính là đại thế lực Huyễn Vương Thành La Hầu Môn, Tạ Vũ là thiên tài yêu nghiệt của La Hầu Môn thế hệ này, xem ra, người của các đại thế lực đều phát hiện này kỳ cảnh và bước vào bên trong.
- Từ Lam huynh, chúng ta phát hiện chút vật thần kỳ trong kỳ cảnh, tổn thất nặng nề, bỏ mình hơn mười vị huynh đệ, bây giờ gặp được hai vị, không bằng liên thủ chứ?
Này Tạ Vũ mở miệng mời chào, mấy người Tần Vấn Thiên cũng phát hiện khí tức đoàn người này bất ổn, dường như đã trải qua một hồi đại chiến.
Ánh mắt Từ Lam và Cơ Tuyết hơi ngưng trọng, nhìn nhau một lúc, dường như đang giao lưu ý nghĩ, lập tức nghe Từ Lam nói:
- Ngươi phát hiện cái gì?
- Còn không xác định, vật này tồn tại trong mặt đất, chính là mạch khoáng tinh thạch, hơn nữa trong mạch khoáng có lực lượng tinh thần nhưng bị hút khô toàn bộ, trở thành một ngọn núi đá hong gió trên mặt đất và hóa thành động phủ, bên trong tỏa ra khí tức đáng sợ, có mấy con yêu thú khủng bố bảo vệ, người của ta bị chúng giết chết.
Tạ Vũ mở miệng nói làm cho Từ Lam cùng Cơ Tuyết nói thầm trong lòng, quả nhiên vẫn bị người ta phát hiện, trước Cơ Tuyết bị thương tại nơi Tạ Vũ nói, sau đó bọn họ đi ra ngoài khôi phục thương thế, lại dò kỳ cảnh này, chẳng qua không dám không kiêng nể gì như trước, mà là chậm rãi thăm dò.
- Nếu thứ này lợi hại như thế, cộng thêm hai người chúng ta, chẳng lẽ không phải cũng khó đối phó.
Từ Lam hỏi dò.
- Chỗ kia không khó phát hiện, trừ ta ra, tất có thể lực khác nhận ra, thế lực khắp nơi cảm giác áp lực nên tạm thời liên thủ, chẳng qua nếu thật xuất hiện trọng bảo, nhất định xuất hiện tình hình tranh đoạt, ta mời hai vị tất nhiên là để phòng ngừa chu đáo.
Tạ Vũ chậm rãi mở miệng, người nơi này ai cũng không phải người ngu, tự nhiên hắn phải thẳng thắn thành khẩn khai báo.
- Tốt.
Từ Lam khẽ gật đầu đồng ý, hắn muốn dò xét bên trong có cái gì.
- Tần huynh, cùng nhau đi chứ?
Ánh mắt Cơ Tuyết nhìn sang Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên suy nghĩ một lúc, lập tứckhẽ gật đầu, nếu như thế lực Tạ Vũ không lấy được, lực lượng một mình hắn không đủ, Cơ Tuyết làm người không tệ, liên thủ với nàng cũng yên tâm, huống hồ, hắn có được Không Gian Bút đã khắc hoạ không gian quyển trục, đây là chỗ dựa lớn nhất của hắn, mặc dù thật gặp phải nguy hiểm, hắn cũng không sợ hãi!