Thái Cổ Thần Vương

Chương 582: Chương 582: Mặt hung ác




Chương 123: Mặt hung ác (1)

Hàn Thanh cũng khá nổi danh ở Yến Châu, bây giờ đã có tu vi cảnh giới Thiên Cương nhị trọng, kiếm pháp siêu tuyệt? Khoái kiếm nhanh như gió.

Hắn có bốn Tinh Hồn, hai Tinh Hồn là loại Tinh Hồn tốc độ, hai Tinh Hồn khác chính là Kiếm Tinh Hồn, hắn theo đuổi khoái kiếm cực hạn.

Lực công kích của kiếm là không thể nghi ngờ, vì vậy, chỉ cần có đủ tốc độ, kiếm có thể đánh trúng đối thủ, sẽ chiến thắng đối phương đơn giản.

Lúc này Hàn Thanh đứng đối diện một thanh niên có tu vi Thiên Cương nhất trọng cảnh, mặc dù có chút lợi hại, nhưng Hàn Thanh vẫn tự tin dưới kiếm của hắn, đối phương không thể đỡ được quá mười chiêu.

Hàn Thanh đứng đối diện, thanh niên tay kia đang cầm Phương Thiên Họa Kích hơi hơi nhếch khóe miệng lên, nhưng mặt hắn không biểu tình, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.

Người khác đều tự tìm đến đối thủ của mình, bốn mươi tám người, hai mươi tư trận tỷ thí,may mà quảng trường rộng rãi, đủ để chống đỡ bọn họ chiến đấu.

- Xin chỉ giáo.

Thanh niên tay cầm Phương Thiên Họa Kích bình tĩnh mở miệng, tiếng nói của hắn vừa dứt, Hàn Thanh đã cười nói.

- Các hạ cẩn thận.

Vừa dứt lời, kiếm như gió,cả người hắn dường như bị gió bao phủ, hóa thành tàn ảnh, nhanh như thiểm điện, kiếm của hắn kinh phong, như huyễn ảnh.

Một kiếm chém ra, thanh niên cầm kích dường như bị lồng gió vững chắc che kín đường lui, bất kỳ một góc độ nào, đều bị kiếm pháp của đối phương bao phủ lên, dù hắn có né tránh thế nào đi nữa, chỉ cần kiếm chiêu của đối phương khẽ biến, lập tức có thể thuận thế mà động.

Nhưng thanh niên cầm kích giống như không có ý muốn né tránh.

Bước chân của hắn hơi một bước, nhưng một bước này làm cho đại thế đều chuyển động theo hắn, hắn giống như là chúa tể của vùng không gian kia, Phương Thiên Họa Kích trong tay hắn bỗng nhiên đâm ra, bá đạo như Long, thẳng tiến không lùi.

- Phong Ảnh.

Đối phương nở rộ ý chí Võ Đạo, thân thể Hàn Thanh như hóa thành một cơn gió, đột nhiên thất tung, ẩn vào trong gió, nhưng kiếm khí vẫn hùng mạnh như cũ.

Một chút ánh sáng lạnh, kiếm kinh phong, giết về phía thanh niên cầm kích, một màn mạo hiểm này làm người ta kinh thán sự tinh diệu dung nhập ý chí Võ Đạo kiếm pháp.

Tốc độ như vậy, thanh niên cầm kích căn bản không thể chống đỡ, nhưng vào lúc này, một tiếng vang thật lớn nổ ra.

Phương Thiên Họa Kích lại cứng rắn va chạm với kiếm, va chạm chính diện, không có chút ướt át bẩn thỉu nào, một kích này sạch sẽ, có thể nói hoàn mỹ.

- Chuyện này...

Có người đang chú ý trận chiến này sửng sốt, thanh niên cầm kích làm sao làm được? Hàn Thanh hóa thành gió, lúc kiếm chém ra như muốn chém lên người thanh niên cầm kích, nhưng vì sao hắn có thể dùng Phương Thiên Họa Kích ngăn trở kiếm của đối phương.

Đương nhiên, cũng có thấy rõ động tác của thanh niên cầm kích, bọn họ càng thêm chấn động, bởi vì bọn họ phát hiện, lúc Hàn Thanh biến mất, thanh niên cầm Phương Thiên Họa Kích lập tức di chuyển, không do dự chút nào, trong nháy mắt rút lại trong tinh không, sau đó đánh mạnh ra, vừa vặn kiếm của đối phương xuất hiện.

Thật giống như, thanh niên cầm kích, có khả năng dự đoán được thời gian đối phương chém kiếm ra, điều này làm người ta sinh ra một luồng hàn ý, Hàn Thanh Phong Ảnh, vô ảnh vô hình, đó là cảnh giới thứ hai của ý chí Võ Đạo, nhưng đối phương lại công kích không một chút sai lầm, không có một chút do dự nào.

Hàn Thanh cũng cho rằng, dù chiêu này không lập tức đánh bại đối phương, nhưng cũng đủ để cho chân tay đối phương lúng túng, về sau, hắn chỉ cần dùng kinh phong kiếm đã có thể làm cho đối phương thảm bại, nhưng sự thật không như mong muốn, khi Phương Thiên Họa Kích đánh vào kiếm của hắn, hắn lại cảm nhận được một cỗ lực lượng to lớn không thể chống lại được, trực tiếp đánh vào ngực, giống như lực lượng này cách không nện xuống, làm cho chân khí trong cơ thể hắn liên tục bị từng vòng sóng triều khủng bố trùng kích.

- Phốc...

Một ngụm máu tươi phun ra, Hàn Thanh lui nhanh, nhưng hắn đã thấy bước chân của đối phương di chuyển, giống như tia chớp đánh đến, sắc mặt Hàn Thanh trắng bệch, quát.

- Ta chịu thua.

Tiếng nói của hắn vừa dứt, thanh niên cầm kích lập tức rơi xuống đất, gọn gàng nhanh chóng, Phương Thiên Họa Kích nâng ở trên mặt đất, sắc mặt của hắn không có một chút thay đổi.

Một cuộc chiến này kết thúc nhanh nhất, làm cho không ít người nhìn thêm hắn vài lần, trong lòng thầm kinh hãi, người này chỉ mới Thiên Cương nhất trọng cảnh, một kích đã có thể đánh cho Hàn Thanh hộc máu, chắc chắn là nhân vật phi phàm, nhưng bọn họ lại không biết.

Đại Hạ Hoàng Triều Cửu Châu, chưa từng nghe nói nơi nào có thanh niên cầm Phương Thiên Họa Kích xuất hiện.

Trừ khi, người này cũng không phải là người Cửu Châu, trước đây cũng chưa từng đến Cửu Châu Thành, mới không bị người ta chú ý, kỳ nhân như vậy, cũng chỉ có vài người, bây giờ hắn lại đến để tham gia Đan Vương Điện chiêu rể, là muốn một cuộc chiến thành danh sao?

Không bao lâu, trận chiến thứ nhất kết thúc, trên quảng trường, còn lại hai mươi bốn người.

- Hai mươi bốn người này phần lớn đều là nhân vật thiên tài cấp độ bá chủ.

Trên bậc thang ở ngoài Đan Vương Điện, một người ngưng mắt nhìn những người này, vị hôn phu tương lai của Mạc Khuynh Thành, phải chọn một trong những người này sao?

Cuối cùng, sẽ là người phương nào?

- Tiếp tục, từng người đi tìm đối thủ của mình, đánh bại.

Lạc Hà bình tĩnh nói, dường như đang nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể, tiếng nói của nàng vừa dứt, trừ mấy người bên ngoài, người khác đều di chuyển, bọn họ phải tìm đối thủ dễ dàng đánh bại nhất, như vậy mới có thể tiếp tục đi vào.

Mặc dù thanh niên cầm kích đánh bại Hàn Thanh, nhưng dù sao tu vi của hắn chỉ là Thiên Cương nhất trọng, so với những nhân vật thiên tài khác, tương đối dễ đối phó, vì vậy, có ba người cùng đi về phía hắn, nhưng lại bị một người cách thanh niên cầm kích nhất nhanh chân đến trước.

Hắn không cho hai người kia bất kỳ cơ hội nào, trực tiếp muốn đánh thanh niên cầm kích.

Khi hắn ra tay, hắn nghĩ mình đã chọn lựa đối thủ tốt, người khác không có cơ hội chen chân chỗ trống.

Nhưng lúc hắn di chuyển thì thanh niên cầm kích kia cũng động, tốc độ thanh niên cầm kích nhanh như thiểm điện, tuyệt không chậm hơn so với Hàn Thanh Phong Ảnh, giống như vừa lóe lên, Phương Thiên Họa Kích đã bạo kích ra, một kích này không có bất kỳ hư chiêu nào, chính là một kích trực tiếp nhất, bá đạo nhất.

Thậm chí, nó không thể xưng là thần thông, chẳng qua là một kích bình thường.

Nhưng một kích nhìn như phổ thông này vừa đánh ra, đã làm cho tất cả mọi người có cảm giác cả vùng không gian, đều chỉ còn một kích này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.