Thái Cổ Thần Vương

Chương 369: Chương 369: Mắt nhìn Thiên Mệnh bảng (2)




Sau năm ngày, Tần Vấn Thiên đã cách xa Vọng Châu thành, lúc này hắn cách Vọng Châu thành vạn dặm, ở trong một sơn mạch.

Ở ngoài dãy núi này, có một nước nhỏ, Đại Hạ hoàng triều địa vực bao la vô tận, có rất nhiều nước nhỏ, sau lưng những nước nhỏ này có thể sẽ có thân ảnh của Cửu Châu thành, giống như Cửu Huyền cung cùng Sở quốc vậy.

Ở ngoài động phủ, Tần Vấn Thiên ngồi xếp bằng, tay cầm Tinh thạch, Tinh Hồn nở rộ, huyết mạch trong cơ thể quay cuồng, mấy ngày nay tu dưỡng, khí tức của hắn đã từ từ ngừng lại, thương thế khôi phục không sai biệt lắm.

- Khi nào ngươi thả ta ly khai?

Trong động phủ có một bóng hình xinh đẹp đi ra, bất ngờ chính là Thư Nguyễn Ngọc, chỉ thấy hôm nay mặc dù Thư Nguyễn Ngọc khôi phục một tia huyết sắc, nhưng như trước có vài phần tiều tụy.

- Gấp cái gì.

Tần Vấn Thiên mở mắt ra, liếc nhìn Thư Nguyễn Ngọc nói:

- Thư cô nương vẫn là tĩnh tâm điều dưỡng đi.

- Ngươi hỗn trướng.

Sắc mặt của Thư Nguyễn Ngọc tái xanh, đã nhiều ngày lưu lại ở trong động phủ, buổi tối cũng nghỉ ngơi ở nơi đây, nàng căn bản không dám nhắm mắt, con ngươi của mập mạp chết bầm kia thỉnh thoảng đảo quanh ở trên người nàng, để cho nàng hận không thể móc mắt đối phương.

Tần Vấn Thiên đứng dậy, đi về phía Thư Nguyễn Ngọc, thấy Tần Vấn Thiên từng bước đi tới, Thư Nguyễn Ngọc lùi lại, trên mặt lộ ra một tia nổi giận, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói:

- Ngươi muốn làm gì?

Tần Vấn Thiên từng bước đi tới trước mặt Thư Nguyễn Ngọc, Thư Nguyễn Ngọc cắn răng, trong con ngươi xinh đẹp có một tia sợ hãi, trên người có một luồng Tinh Thần Chi Lực ba động.

- Nếu ngươi dám đụng đến ta, ta chết, Bạch Lộc Di cùng Bạch Lộc Cảnh cũng đừng muốn sống.

Thư Nguyễn Ngọc uy hiếp nói.

- Ta nhắc lại một tiếng, thời điểm ta tu hành, ngươi tốt nhất không nên quấy rầy.

Tần Vấn Thiên đạm mạc nói, liếc nhìn thân thể của Thư Nguyễn Ngọc:

- Mặt khác, ta đối với ngươi không có hứng thú gì.

Dứt lời, Tần Vấn Thiên liền xoay người trở lại chỗ cũ ngồi xuống, làm cho Thư Nguyễn Ngọc nắm chặt hai tay, sắc mặt cực kỳ khó coi, tên khốn kiếp đáng chết này.

- Ngươi đã ở chỗ này bày Thần Văn, chí ít nên cho ta khôi phục tu vi chứ?

Thư Nguyễn Ngọc không buông tha nói, Tần Vấn Thiên ở trên người nàng làm một trận pháp, dĩ nhiên làm cho Tinh Nguyên của nàng vận chuyển rất chậm, thương thế cũng một mực không khôi phục.

- Ngươi đối đãi một nữ nhân yếu đuối như thế, có mất phong độ hay không.

Thư Nguyễn Ngọc thấy Tần Vấn Thiên không nói lời nào, tiếp tục nói.

- Mập mạp.

Tần Vấn Thiên hô, tức khắc thân thể Phàm Nhạc từ trên trời giáng xuống, ánh mắt của hắn nhìn Thư Nguyễn Ngọc, trong sát na này Thư Nguyễn Ngọc liền ngậm miệng lại, xoay người đi vào trong động phủ.

- Tiểu Hỗn Đản cùng Sở Mãng còn chưa trở lại sao?

Tần Vấn Thiên nhìn Phàm Nhạc hỏi.

- Mãng ca khí lực cường đại, trong sơn mạch có không ít Yêu thú cho hắn luyện một chút, ngược lại cũng không tồi.

Phàm Nhạc cười cười, trong mắt mang theo một tia cười nhẹ nói:

- Ta đi ra bên ngoài, nếu chúng ta tiếp tục một đường đi về phía đông, lại vượt qua một vài quốc gia, có thể đến Thương Châu thành.

- Thương Châu thành.

Tần Vấn Thiên lộ ra một tia suy tư, Thương Vương cung, là ở Thương Châu thành, chẳng qua là Thương Vương cung hôm nay, cũng không phải Thương Vương cung năm đó, mặc dù cũng là thế lực cấp độ bá chủ, nhưng đã không lớn bằng lúc trước.

Ngoại trừ Thương Vương cung, tựa hồ Âu Dương gia tộc cũng ở Thương Châu thành.

- Ngươi muốn đoạt tam giáp trên Thiên Mệnh bảng của Đại Hạ hoàng triều, tất nhiên là phải đi Cửu Châu thành.

Thời khắc này Phàm Nhạc cũng chăm chú vài phần, nhìn Tần Vấn Thiên nói:

- Bạch Lộc thư viện, có thể sẽ trở thành thế lực thứ nhất trong tay ngươi.

Tần Vấn Thiên gật đầu, Thiên Mệnh bảng tam giáp, là nhất định phải đoạt.

Ngày đó sở dĩ Bạch Lộc Cảnh theo Phàm Nhạc Sở Mãng tới tìm hắn, là bởi vì Bạch Lộc thư viện lệnh Bạch Lộc Cảnh tới tự mình nói với Tần Vấn Thiên.

Bạch Lộc thư viện đã trải qua các nguyên lão nhiều ngày thảo luận nghiên cứu, rốt cục đạt thành chung nhận thức, Tần Vấn Thiên ở trên tạo nghệ Thần Văn bọn họ tự nhiên là công nhận, nếu như Tần Vấn Thiên ở trên Võ Đạo, có thể đạt được Thiên Mệnh bảng tam giáp, từ nay về sau, Bạch Lộc thư viện liền hoàn toàn tiếp thu thân phận mới, đi theo Tần Vấn Thiên, nghe theo hắn hiệu lệnh.

Vì đạt được nhận thức này, Bạch Lộc thư viện thậm chí trục xuất chức vị tộc lão của phụ thân Bạch Lộc Động, để hắn chuyên môn đi phụ trách công việc Thần Văn, một vị nguyên lão khác thay thế vị trí của hắn.

Tin tức này đối với Tần Vấn Thiên mà nói không thể nghi ngờ là vô cùng trọng yếu, nếu như lấy được Bạch Lộc thư viện toàn lực ủng hộ, chỉnh đốn Thương Vương ẩn mạch, sẽ thuận lợi hơn rất nhiều!

Sáng sớm tỉnh lại, trong núi rừng có từng làn hơi ẩm, trong hang núi, Thư Nguyễn Ngọc tựa vào vách đá, mắt đẹp khẽ nhắm, hai tay che thân thể, động tác như mang theo vài phần cảnh giác.

Tuy nói hôm qua Tần Vấn Thiên cởi trói cho nàng, khiến cho nàng đã có thể tu hành, nhưng chỉ cần ở trong động phủ, nàng vẫn sẽ chịu chế hành.

- Tí tách, tí tách!

Tiếng vang thanh thúy truyền ra, Thư Nguyễn Ngọc mở đôi mắt hơi có vẻ mỏi mệt, nhìn thoáng qua bên trong động phủ, không có một bóng người.

- Hả?

Thư Nguyễn Ngọc nháy mắt đứng dậy, sau đó đi ra khỏi động phủ, bên ngoài cũng không có người, trong núi yên tĩnh, chỉ có giọt nước trên cây nhỏ xuống, là sương mù ngưng tụ thành.

- Đi rồi.

Thư Nguyễn Ngọc thở ra một hơi thật dài, rốt cuộc không cần lo lắng tên mập chết tiệt kia nữa, mấy ngày qua Tần Vấn Thiên cũng thủ tín không làm khó nàng.

- Tần Vấn Thiên, ta sẽ không quên ngươi.

Thư Nguyễn Ngọc nói lạnh như băng, sau đó thân hình nàng chợt lóe, bay lên bỏ đi.

Tần Vấn Thiên đã sớm rời đi, hắn thả Thư Nguyễn Ngọc, là vì Bạch Lộc Cảnh và Bạch Lộc Di, việc ngày ấy làm, đều là một mình hắn, bắt Thư Nguyễn Ngọc và uy hiếp không có nửa điểm quan hệ với Bạch Lộc Cảnh, chỉ cần Thư Nguyễn Ngọc bình an, Dương Phàm cũng không đến mức giận chó đánh mèo Bạch Lộc Cảnh, dù sao Bạch Lộc Thư Viện ở vùng đông vực thành Vọng Châu vẫn có chút địa vị, tuy không thể so sánh với Trích Tinh phủ, nhưng Trích Tinh phủ cũng không đến mức vô duyên vô cớ đắc tội triệt để với Bạch Lộc Thư Viện.

Mà Tần Vấn Thiên hôm nay rất cẩn thận, đã thả Thư Nguyễn Ngọc, đương nhiên không có khả năng tiếp tục ở lại tại chỗ.

...

Vùng đất Tề Vân quốc tiếp giáp thành Thương Châu, thuộc về phạm vi quản hạt của thành Thương Châu, Tề Vân quốc là thế lực phụ thuộc thế lực cấp bá chủ Âu Dương thế gia, tương đương quan hệ của Cửu Huyền cung với Sở quốc.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.