Thái Cổ Thần Vương

Chương 725: Chương 725: Một kích, tồi khô lập hủ (1)




Thân thể Tần Vấn Thiên lao ngược lên trên, ngẩng đầu nhìn không gian, nơi đó có hai viên Thiên Tượng Quả sau cùng, toàn thân lộ ra màu đỏ thẫm.

Tần Vấn Thiên trước đây không lâu đã nhìn thấy người cướp hai viên Thiên Tượng Quả này vẫn lạc, vô thanh vô tức, không có bất kỳ vết thương nào, có thể thấy đây là Thiên Tượng Quả khó nhất.

Khi thân thể tới gần, trái tim Tần Vấn Thiên đập mạnh, hắn cảm giác mỗi bộ vị thân thể mình đang run rẩy, trái tim đập rất nhanh, dường như muốn chấn vỡ tâm mạch của hắn, điều này làm cho bước chân của hắn dừng lại, nhìn trái cây đỏ thẫm trước mặt, hắn hít sâu một hơi.

Lúc này Tần Vấn Thiên đứng trên cành cây, ở hai bên, bóng người Kiếm Kinh Thiên cùng Thương Thích đồng thời hàng lâm, phía dưới, trên nhánh cây Thiên Tượng Cổ Thụ có rất nhiều đạo thân ảnh đang đứng, đều nhìn hắn chằm chằm.

Ngoại trừ hai viên Đại Địa Thiên Tượng Quả ra, hắn lại đoạt hai viên Không Gian Thiên Tượng Quả, hắn đã biến thành bảo tàng trong mắt mọi người, so với hai viên Thiên Tượng Quả giá trị càng lớn phía trên, hắn có bốn viên Thiên Tượng Quả.

- Thiên Tượng Quả, ngươi không giữ được, muốn quả, còn phải có mạng mới được.

Thương Thích tay cầm Cuồng Ma Kích khủng bố, huyết mạch quay cuồng, mỗi sợi tóc dài của hắn đều giống như dao sắc, trong bàn tay có quang mang lưu động, không gian lưu chuyển bắn ra khí tức đáng sợ, đồng thời, trên người của hắn còn tỏa ra huyết sắc quang mang, nhìn thấy mà giật mình, làm người ta cảm thấy hoảng sợ.

- Giao Thiên Tượng Quả cho ta, ta thả ngươi đi.

Kiếm Kinh Thiên đứng một bên khác, ngưng mắt nhìn Tần Vấn Thiên nói.

Lúc này, trên cành cây khác, Ân Đình, Tạ Vũ, Kim Diễm cũng lao đến, khí tức trên người bọn họ rất đáng sợ, Tần Vấn Thiên bị vây quanh không gian hẹp.

- Tên điên.

Cơ Tuyết thấy Tần Vấn Thiên một người đối mặt các cường giả, đôi mắt đẹp mang theo lo lắng, gia hỏa này cướp đoạt Thiên Tượng Quả không để ý tất cả, kém chút bị Cuồng Ma Kích và kiếm đánh trúng, lúc này còn bị vây giết, hắn không muốn sống hay sao.

- Muốn Thiên Tượng Quả, theo ta đi lên.

Thân thể Tần Vấn Thiên lao lên không trung, trái tim hắn đập mạnh, tất cả bộ phận cơ thể đang rung động, lúc nào cũng có thể băng diệt, loại cảm giác ba động dẫn phát trái tim tan vỡ này rất đáng sợ.

Thương Thích bước tới, hắn vươn tay ra, hắn đánh một chưởng bắt lấy Tần Vấn Thiên, bàn tay chất chứa huyết uy ngập trời, dẫn tới huyết mạch Tần Vấn Thiên bạo loạn, dường như muốn phá thể lao ra ngoài.

Tần Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, máu tươi bao phủ bàn tay, hắn đánh ra một huyết sắc chú ấn, ầm ầm, huyết uy đáng sợ bộc phát

Nhưng đồng thời, người phía dưới cùng với Kiếm Kinh Thiên đều tiến lên tiếp tục áp bách Tần Vấn Thiên, vào lúc này, trên người Tần Vấn Thiên cảm nhận áp lực đáng sợ, dường như dê vào bầy sói, lúc nào cũng có thể bị tiêu diệt.

- Nếu các ngươi nghĩ muốn như vậy, như vậy, đi lên đi.

Tần Vấn Thiên bước qua nhánh cây khác hắn lại tới gần Thiên Tượng Quả một bước, nhịp đập thân thể càng đáng sợ, thậm chí có khả năng nghe thấy âm thanh trái tim đang đập, âm thanh phốc đông phốc vang lên không ngừng…

- Cho dù như thế nào, ngươi khó thoát khỏi cái chết.

Thương Thích nói chuyện đầy lạnh lẽo, lần thứ hai đi lên, trên thân Kiếm Kinh Thiên chất chứa kiếm chi quang hoàn bao phủ thân thể của hắn.

Hai người không cam lòng yếu kém, bắt đầu khiêu chiến uy áp hai viên Thiên Tượng Quả cuối cùng này, dùng Tần Vấn Thiên làm trung tâm, hơn mười cường giả cảnh giới Thiên Cương cảnh ngũ trọng đi tới gần Thiên Tượng Quả đỏ thẫm, hoặc nói bọn họ đang tới gần Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên một người dẫn dắt tất cả cường giả, toàn bộ đều bao phủ trong Thiên Tượng Thụ.

- Đùng, đùng...

Trái tim Tần Vấn Thiên không ngừng đập mạnh, hắn nhắm mắt lại, an tĩnh cảm thụ thân thể rung rung, dường như muốn thích ứng cảm giác này, lực lượng huyết mạch bộc phát rất mạnh.

Cước bộ nâng lên hạ xuống, Tần Vấn Thiên tiến lên phía trước lần nữa, đoàn người chấn động, bất tri bất giác, dường như Tần Vấn Thiên mượn Thiên Tượng Quả tránh né truy sát, đã cách Thiên Tượng Quả hai bước mà thôi.

Chẳng lẽ, hai viên Thiên Tượng Quả cuối cùng này khó tới tay nhất, hắn cũng muốn?

Thương Thích và Kiếm Kinh Thiên và các yêu nghiệt khác nhìn chằm chằm, trong lòng như cũng đoán được ý nghĩ này, bọn họ nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, người này to gan lớn mật, thời điểm thiên tài các thế lực tề tụ, muốn một người một mình nuốt gần như một nửa Thiên Tượng Quả.

Cơ Tuyết và Từ Lam cũng ở trong đám người, nhìn Tần Vấn Thiên tới gần Thiên Tượng Quả, bọn họ có cảm giác hoang đường, người này gây sự điên cuồng, mặc dù là Thương Thích, nếu nói cầm một nửa Thiên Tượng Quả, hắn cũng phải cân nhắc có thể chịu được áp lực hay không.

Nhưng thanh niên áo trắng lại không sợ hãi, hoặc không biết chữ sợ viết như thế nào.

Lúc này, Tần Vấn Thiên lại thừa nhận áp lực trước nay chưa từng có, nhưng không phỉa tới từ các yêu nghiệt kia, mà là tới từ Thiên Tượng Quả, hai viên Thiên Tượng Quả này thật sự có thể giết người, nhịp tim của hắn đã đạt tới tần suất làm người ta sợ hãi.

Hít sâu một hơi, Tần Vấn Thiên bình phục tâm cảnh, tận khả năng có thể làm chính mình ổn định, nhịp tim đập rung động cùng thân thể, hắn đạt đến loại phù hợp nào đó, bước tiến của hắn nhanh hơn, hắn bước ra một bước, lúc này không chỉ nói Tần Vấn Thiên, mọi người đã không quan tâm tới hắn, bọn họ chỉ có thể ổn định nhịp tim của mình, thậm chí không dám công kích lung tung.

- Phốc!

Tần Vấn Thiên phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt hắn vẫn nhìn chằm chằm hai quả màu đỏ.

- Đây là lực lượng ý chí gì.

Tần Vấn Thiên thấy những điều chưa hề thấy, hắn có khát vọng muốn thu Thiên Tượng Quả kia tới tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.