Giờ phút này, người thanh niên kia dường như trở thành sát thần, không ai dám lấy mạng sống của mình khiêu chiến hắn.
Tần Vấn Thiên vượt qua cầu thang, đạp lên Đan Vương điện, nhìn vô số người ở phía trước.
Ở trong đám người, bất ngờ lạibóng dáng của Lạc Hà.
Lúc này, Lạc Hà đang nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng có chút mất mát.Năm đó, Tần Vấn Thiên một đường giết đến Đan Vương điện, khi cầm yêu Kiếm Thần ngăn cản sát thần, Lạc Hà liền biết mình đã phạm phải sai lầm đáng sợ như nào.Khi nàng đối mặt với Tần Vấn Thiên trước đây, chỉ lấy phong thái nhìnvãn bối đời sau chứ chưa bao giờ thật sự nhìn thẳng vào Tần Vấn Thiên, cho dù hắn giành được hạng nhất trên Thiên Mệnh bảng.
Nhưng mấy năm qua, khi nàng lại một lần nữa nghe thấy tên của Tần Vấn Thiên,Lạc Hà kinh hãi phát hiệnngười từng là hậu bối này đang khiến nàng phải ngưỡng mộ.
Giống như lúc này, bóng người mặc trang phục màu trắng này tùy ý đi đến đâu, cả tòa Đan Vương điện đềurun rẩy theo đó.
Đây là lực ảnh hưởng đáng sợ tới mức nào.Toàn bộ Đại Hạ này, người có thể khiếnngười của Đan Vương điện sợ hãi đến vậy, ngoại trừ Tần Vấn Thiên không có người thứ hai.
- Lạc Hà.
Khi trong lòng Lạc Hà đang sinh ra vô vàn cảm thán, ánh mắt của bóng người mặc trang phục màu trắng này nhìn về phía nàng, lạnh lùng mở miệng:
- Ngươi vẫn còn sống sót.
- Tất cả những điều ta làm,đều là vì Đan Vương điện.
Lạc Hà hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói.Trước đây nàng đã trao cơ hội cho Mạc Khuynh Thành, tuy cơ hội mà nàng đã trao trongthực tại lại vô cùng nực cười.
- Khuynh Thành đã là luyện đan sư ngũ giai.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói, giống như sấm sét giữa trời quang vậy,khiến lòng Lạc Hà chấn động, khiến nàng không thể hít thở như bình thường.
Sắc mặt nàng tái nhợt, đệ tử ngày xưa của nàng, bị nàng bỏ qua dùng đệ tử để nuôi thi bây giờ lại trở thành luyện đan sư ngũ giai.Cảnh giới luyện đan mà Đan Vương mới đạt tới sao, đây là châm chọc tới mức nào.
Nàng không hề hoài nghi lời nói của Tần Vấn Thiên.Với thực lực và địa vị như ngày nay của Tần Vấn Thiên căn bản không cần phải lừa gạt nàng.
- Là ta có lỗi với Khuynh Thành, nàng đúng là một đệ tử giỏi, ngoại trừ việc nàng chưa từng nghe lời takhi có chuyện liên quan đến ngươi.
Lạc Hà thở dài nói.
- Khuynh Thành chưa từngnhắc tên ngươi với ta hay nhắc qua Đan Vương điện.
Tần Vấn Thiên bình tĩnh mở miệng:
- Chỉ bằng chuyện ngày xưa ngươi làm với Khuynh Thành, ngươi đã đáng chết rồi.Nhưnglúc đầu khi ở nước Sở, nếu như không có ngươi, Khuynh Thành có thể đã chết từ lâu, có lẽ là đến chính bản thân nàng cũng không biết nên đối mặt với ngươi như thế nào.Dù sao ngươi đã từng cứu nàng, nếu không với lực lượng trong tay Khuynh Thành đủ để tiêu diệt mười người của Đan Vương điện.
- Vì vậy ta sẽ không giết ngươi.Ngươi chỉ cần tự hủy tu vi thành người bình thường là được.
Tần Vấn Thiên nhìn Lạc Hà khiến chính Lạc Hà cũng không biết lòng mình đang có cảm xúc như thế nào.Chỉ dựa vào lực lượng trong tay Khuynh Thành cũng đủ để diệt mười người Đan Vương điện sao?
- Ngươi quá tự tin.
Một giọng nói truyền đến trong hư không, Thiên Tượnghiện ra, Đan Vương và một vị cường giả Thiên Tượng khác xuất hiện.
Tần Vấn Thiên không để bọn họ vào trong mắt, vẫn nhìn Lạc Hà:
- Ta cho ngươi cơ hội sám hối tốt nhất, đừng để ta phải ra tay.
Lạc Hà im lặng,khóe mắt của nàng có một giọt lệ.Không ai có thể hiểu được tâm tình lúc này của Lạc Hà, là một tay nàng hủy đi đệ tử có thiên phú xuất chúng nhất từ trước đến nay của Đan Vương điện, để nàng đứng ở nơi đối lập với mình.Nàng vốn có cơ hội khiến Mạc Khuynh Thành gả cho Tần Vấn Thiên, khi đó nàng không dám tưởng tượng Đan Vương điện yên ắng này sẽ có huy hoàng đến mức nào.
Tất cả những điều này, đều bị nàng hủy hoại.
Cao ngạo của nàng, tự phụ của nàng, hủy hoại tất cả những điều này.
Nàng là tội nhân của Đan Vương điện, nàng có lỗi với đệ tử của nàng, thiếu nữ có nhan sắc khiến Đại Hạ phải kinh diễm.
- Được.
Thần sắc buồn bã của Lạc Hà bất chợt nở nụ cười.
- Lạc Hà.
Đan Vương điện nghe thấy lời này liền nhìn về phía Lạc Hà, chỉ thấy Lạc Hà cười nhìn phụ thân Đan Vương của nàng, nói:
- Lạc Hà ta quả thật không còn mặt mũi nào để tiếp tục sống nữa.
Vừa nói, bàn tay của nàng vừa xuất hiện hỏa diễm nóng cháy thiêu đốt mọi thứ,ẩn chứa lực hủy diệt đáng sợ.Nàng lập tức vỗ mạnh, trực tiếp đánh vào thân thể mình.Trong phút chốc, luồng năng lượng hủy diệt này tự thiêu đốt bên trong thân thể khiến Lạc Hà phun ra một ngụm máu tươi. Nàng vẫn cười nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Ta đã làm sai, nhưng ta tự hỏi bản thân thấy mình đã từng là một vị sư tôn có trách nhiệm.
- Trở thành phế nhân, đối với ta còn đáng sợ hơn so với tử vong.
Trên mặt Lạc Hà nở nụ cười mỉm rồi lập tức ngã xuống.Nàng chỉ có thể lấy tính mạng của mình để sám hối.
- Lạc Hà.
Thần sắc của Đan Vương tái nhợt, tức giận ngập trời, một ngọn lửa khủng khiếp từ trên cao đánh xuống, lướt về phía Tần Vấn Thiên.
Nhưng lúc này thân thể của Tần Vấn Thiên cũng di chuyển, xông về phía trước giống như một đạo lưu quang vậy, kiếm khí xé rách thiên địa, dường như có mưa kiếm rơi khắp bầu trời, chỉ thấy bàn tay hắn đánh ra, tiếng nổ ầm ầm ầm truyền ra, tất cả bóng người ở phía trước đều bị phá hủy.
- Ngươi chạy đi đâu.
Một chưởng ấn hỏa diễm vô cùng lớn từ trên cao hạ xuống, đánh về phía Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên giơ tay lên, ánh sáng chói lòa đáng sợ đến cực điểm, những tiếng động cực lớn vẫn ầm ầm vang lên.Chưởng ấn vỡ nát, Tần Vấn Thiên giống như Đại Bằng tiếp tục đi về phía trước, chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, hắn đã xuất hiện trước thânYêu Kiếm cắm ở Đan Vương điện.
- Ta đã trở về.
Tần Vấn Thiên nhìn yêu kiếm, vươn tay, ngón tay của hắn xẹt qua thân kiếm, máu tươi nhỏ xuống thân kiếm.Trong phút chốc, yêu kiếm hiện lên ánh sáng ngập trời.
- Ngươi hận trời xanh quá thấp, ta sẽ dẫn ngươi đi xé rách trời xanh, chiến Cửu Thiên Tiên Ma.
Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ. Hắn ngửa đầu, thân thể phóng lên cao, máu tươi xẹt qua mọi nơi trên thân kiếm, hắn baylên ngàn mét trên không trung, tay cầm chuôi của yêu kiếm!