Thái Cổ Thần Vương

Chương 232: Chương 232: Nghiền ép (2)




Thần sắc của Sở Thiên Kiêu từ từ biến hóa, hắn như cảm thấy Tần Vấn Thiên đang trải qua một loại biến hóa đáng sợ.

- Ô...ô...n...g.

Những sát thủ kia đồng thời động, tất cả bọn họ đều cầm lợi kiếm, kiếm cùng chủy thủ, là lợi khí dễ dàng ám sát nhất, những sát thủ này thật giống như U Linh trong đêm tối, tốc độ nhanh chóng không gì sánh được, một ý niệm là có thể giết người.

Mà ở thời điểm bọn họ động, thân thể Tần Vấn Thiên cũng động, tiếng gió gào thét, thân thể hắn như cái bóng, trong nháy mắt tiêu thất.

- Đùng.

Một âm thanh đáng sợ truyền ra, mọi người mở to mắt, sau đó thấy cánh tay như yêu của Tần Vấn Thiên lưu chuyển quang mang huyết sắc, đang nắm cổ một người đụng vào màn sáng Lưu Ly Trản, sát thủ khác lại công kích tới địa phương Tần Vấn Thiên vừa mới đứng, quay đầu nhìn Tần Vấn Thiên, đều lộ ra thần sắc không thể tin được.

- Thật nhanh!

Vừa rồi, bọn họ giống như thấy được một cái bóng, Tần Vấn Thiên còn nhanh hơn Yêu Thú phi hành chân chính, hơn nữa lực lượng của hắn... Quả thực khiến người ta sợ hãi.

Chỉ thấy Tần Vấn Thiên giơ tay lên, một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh vào thân ảnh bị hắn cầm, quay đầu lại, tròng mắt lạnh như băng quét nhìn mọi người.

Cánh chim chớp động, Tần Vấn Thiên động lần nữa, hóa thành tàn ảnh màu xám, hầu như khó mà nắm bắt, không gian thu hẹp, nổi lên yêu phong kinh khủng.

- Cửu Thiên Côn Bằng Quyết Nguyên Phủ quyển.

Nhậm Thiên Hành thấy thân ảnh của Tần Vấn Thiên, hít sâu một hơi, trong lòng nhảy lên, Tần Vấn Thiên lại có thể tu luyện Cửu Thiên Côn Bằng Quyết tới trình độ đáng sợ như vậy, thật giống như hóa thân Côn Bằng, hắn như trời sinh liền thích hợp tu hành loại thần thông này.

Nhậm Thiên Hành hắn lần đầu tiên thấy có người có thể phát huy uy lực của Cửu Thiên Côn Bằng Quyết như vậy.

- Phốc!

Trong Lưu Ly Trản, tàn ảnh xẹt qua, đầu của một sát thủ bạo liệt.

- Hổn hển!

Lại một âm thanh truyền ra, mi tâm một người bị lợi kiếm kinh khủng đâm thủng.

Từng sát thủ tử vong, bọn họ vốn am hiểu giết người, bây giờ lại trở thành con mồi của Tần Vấn Thiên, bị kích sát từng cái, Lưu Ly Trản phong ấn không thể chế trụ Tần Vấn Thiên, lại chế trụ bọn họ.

Đương nhiên, đây cũng là bởi vì thực lực của những sát thủ này không mạnh, bọn họ đều am hiểu ám sát, nhưng cảnh giới không cao, bây giờ lại đụng phải quái vật như Tần Vấn Thiên, chỉ có thể bị tru diệt từng cái một.

Sở Thiên Kiêu nhìn từng cường giả ngã xuống ở trước mặt, thần sắc dần dần xanh mét, tại sao có thể như vậy, mặc dù tốc độ của Tần Vấn Thiên rất nhanh, nhưng bọn họ cũng không tới mức thừa nhận không được một kích chứ?

Cuồng phong nộ khiếu tập sát, thần sắc của Sở Thiên Kiêu cứng lại, hai tay run lên, trong sát na như có một Long ấn xuất hiện ở lòng bàn tay của hắn, phát ra tiếng rồng ngâm kinh khủng, sát phạt mà ra.

Chưởng lực của Tần Vấn Thiên như kinh đào hải lãng, thời điểm Sở Thiên Kiêu cùng Tần Vấn Thiên va chạm, hắn mới khắc sâu cảm nhận được lực công kích của Tần Vấn Thiên đáng sợ như thế nào, hắn Nguyên Phủ cảnh tam trọng, tu luyện Chân Long ấn pháp cường đại, lực lượng của Tần Vấn Thiên, lại có thể trấn áp hắn.

- Giết!

Tần Vấn Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, phù văn huyết sắc điên cuồng trùng kích đến bàn tay, Sở Thiên Kiêu bị đẩy lui, bàn tay vỗ một cái, nhất thời trước người hắn xuất hiện một cổ ấn kim sắc, tràn ngập khí tức bàng bạc mạnh mẽ, rồng ngâm càng mãnh liệt.

- Xem ra điện hạ chỉ lo lục đục với nhau, lại hoang phế tu hành, Quân Vương vị này, nên đi xuống đi.

Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, lúc này hắn trôi nổi ở đó, cả người giống như Cổ Yêu, vô cùng cuồng ngạo.

- Dõng dạc.

Sở Thiên Kiêu quát lạnh một tiếng, thôi động Thần binh cổ ấn, nhưng chỉ thấy ánh mắt của Tần Vấn Thiên có quang mang huyết sắc lóng lánh, một bia đá trôi nổi ở trong không gian, đùng… Sở Thiên Kiêu chỉ cảm thấy huyết dịch bạo loạn, tâm tạng khiêu động.

- Không phải chỉ có điện hạ mới có Thần binh.

Tần Vấn Thiên đánh Hoàng Tuyền bia ra, Sở Thiên Kiêu nhất thời lộ ra vẻ dữ tợn, nổi gân xanh, huyết quản như muốn bạo liệt, trái tim khó chịu không gì sánh được, điều này làm cho hắn minh bạch, nếu so Thần binh, hắn như trước thất bại.

- Nên kết thúc.

Ngón tay của Tần Vấn Thiên chỉ về Hoàng Tuyền bia, huyết quang lóng lánh, Sở Thiên Kiêu kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm máu tươi, cả người chán chường ngồi ở đó, Lưu Ly Trản không có phong bế Tần Vấn Thiên, lại ngăn đường lui của hắn.

Thân thể Tần Vấn Thiên chậm rãi tiến lên, trôi nổi ở trước mặt Sở Thiên Kiêu.

Sở Thiên Kiêu ngẩng đầu nhìn thân ảnh quan sát hắn kia, chỉ cảm giác có chút châm chọc, lúc trước thiếu niên quật cường kia ở trong gió tuyết ngăn trở đường đi của hắn, khi đó hắn còn có thể đơn giản chưởng khống tính mệnh của Tần Vấn Thiên, nhưng bây giờ, đối phương lại lấy tư thái cường thế nghiền ép hắn, quan sát Sở quốc Quân Vương như hắn.

Hết thảy, thật kết thúc rồi sao?

Tần Vấn Thiên quan sát Sở Thiên Kiêu, Kinh Thành Thập Tú sắp xếp thứ hai, thiên phú của hắn là không thể nghi ngờ, nhưng hắn lại kém Sở Mãng lớn như thế, có thể thấy được Sở Thiên Kiêu về sau bởi vì quyền lực đấu tranh mà hoang phế tu hành, dù sao người tinh lực có hạn, Sở Mãng, tuy đầu óc hắn đơn giản, nhưng chính vì vậy, đại ca bảo hắn nỗ lực tu luyện, hắn cái gì cũng không quản, điên cuồng tu luyện.

Nhưng dù vậy, đối với Tần Vấn Thiên cường thế nghiền ép, đám người chấn động vẫn vô cùng cường liệt, khi bọn họ nhìn thấy Sở Thiên Kiêu lấy Lưu Ly Trản phong tỏa vùng không gian này, đều nghĩ Tần Vấn Thiên xong, nhưng Tần Vấn Thiên thật chỉ có thể chiến thắng Lạc Thiên Thu sao?

Có lẽ chiến đấu với Lạc Thiên Thu, bọn họ vẫn chỉ thấy được một góc băng sơn của hắn, vừa rồi Tần Vấn Thiên như hóa Yêu quá mức đáng sợ, mọi người đã cảm giác nhìn không thấu thiếu niên kia, thậm chí, bọn họ vẫn không có người nào thấy qua Tinh Hồn thứ ba của Tần Vấn Thiên là cái gì, tới từ tầng thứ mấy?

Nghe đồn Tinh Hồn thứ hai của Tần Vấn Thiên cũng đã câu thông Võ Mệnh Tinh Thần Tứ Trọng Thiên, Tinh Hồn thứ ba thì sao? Tần Vấn Thiên, là tận lực che giấu sao? Hay bởi vì Tinh Hồn của hắn quá cường đại?

Không có ai biết Tinh Hồn thứ ba của Tần Vấn Thiên là cái gì, Đế Yêu Tinh Hồn, có lẽ Tần Vấn Thiên có thể cải biến màu sắc Tinh Hồn, nhưng bởi vì Tinh Hồn này quá nổi danh, những người kiến thức rộng rãi kia sẽ nhìn ra, đó là Tinh Hồn bài danh thứ nhất trong Chiến Thú Phổ, viên Võ Mệnh Tinh Thần kia tới từ Ngũ Trọng Thiên, hơn nữa còn là Võ Mệnh Tinh Thần rất khó câu thông.

- Sở Thiên Kiêu, ngươi muốn phong kín con đường của ta, bây giờ, lại làm cho mình lâm vào tuyệt cảnh, ngươi có từng nghĩ tới t mình sẽ có hôm nay không.

Tần Vấn Thiên nhìn Sở Thiên Kiêu nói.

Chỉ thấy Sở Thiên Kiêu lau vết máu ở khóe miệng, sau đó đứng dậy, trong mắt của hắn lộ ra một tia vui vẻ, cười cực kỳ quỷ dị.

- Ta đoán sai ngươi, không chỉ ta, có lẽ người Sở quốc, bao quát Tần gia gia của ngươi, cũng đoán sai ngươi.

Sở Thiên Kiêu chậm rãi nói:

- Không ai có thể nghĩ đến, không tới hai năm thời gian, ngươi có thể đi đến một bước này, ta thừa nhận, lúc trước không có đầy đủ coi trọng ngươi, là sai lầm duy nhất của Sở Thiên Kiêu ta, cũng là sai lầm trí mạng.

- Sở Thiên Kiêu, ngươi tàn hại trung lương, lấy thiếu nữ vô tội nuôi người chết, chẳng lẽ không thấy hổ thẹn?

Tần Vấn Thiên nhìn khuôn mặt kia, lạnh lùng nói.

- Ngây thơ.

Sở Thiên Kiêu quát lạnh một tiếng.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.