Nam Hoàng Vân Hi lên tiếng.
- Vậy thì tốt. Ta và Thanh Nhi đi bên trái. Ba người Nam Hoàng các ngươi đi bên phải. Nam Hoàng chăm sóc mấy người bọn họ nhé.
Tần Vấn Thiên nói, tất nhiên hắn phải đi nhìn xem Tiểu Hỗn Đản hiện giờ ra sao rồi. Thanh Nhi và hắn cùng đi chung một lối. Nam Hoàng thực lực mạnh có thể chiếu cố ba người còn lại.
- Được.
Nam Hoàng Vân Hi gật gật đầu. Lập tức sáu người phân cách ra. Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi đi hướng bên trái.
Hai bên trái, phải đều có người đi tới trước. Người đi bên trái nhiều hơn một chút. Điều này dĩ nhiên là bởi vì lời đồn về Phạm Thiên đại đế. Sự tích về Phạm Thiên đại đế quá mức kinh người.
Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi đi vào trong động phủ. Toà động phủ này tựa như được hình thành từ thiên nhiên, chỉ có cổ khí thế kia là hậu thiên dưỡng thành. Khi đi vào động phủ bên trong núi cổ, trên mặt đất có không ít thi cốt, hình ảnh này khiến người ta đột nhiên khẩn trương lên. Xem ra nơi này cũng không dễ dàng đặt chân như vậy, không cẩn thận tiếp theo sẽ có nguy cơ tới sinh mệnh.
- Cổ quan.
Đúng lúc này, đám người chỉ thấy phía trước động phủ có vài bãi đá, không ngờ lại có quan tài ở đấy. Quan tài được chế tạo bởi vật liệu đặc thù, ngàn vạn năm không mục nát.
- Tử Đạo Dương ở đó.
Lúc này đám người chỉ thấy Tử Đạo Dương ngồi xếp bằng bên cạnh động phủ, dường như hắn đang nhắm mắt dưỡng thần.
- Hắn xảy ra chuyện gì?
- Trong quan tài bằng gỗ này có cái gì?
Đám người từng bước một đi về phía trước. Một lát sau có người đi tới quan tài, đưa mắt nhìn vào bên trong.
Các thiên kiêu nhìn theo người đó, chỉ thấy thiên kiêu ấy đưa mắt thăm dò vào trong quan tài.
- Ah...
Một tiếng kêu thảm thiết truyền ra. Thân thể người nọ lui nhanh, té lăn trên đất. Tiếng hét thê thảm đến cùng cực, khiến cho từng ánh mắt đồng thời rơi xuống trên người hắn. Mọi người chỉ thấy hai mắt của thiên kiêu chảy máu, cực kỳ đáng sợ.
- Cái gì vậy?
Mọi người thần sắc cứng đờ, đua nhau nhìn chằm chằm tới quan tài. Những thiên kiêu khác muốn ghé mắt nhìn vào quan tài thì vội vàng ngừng lại, không còn dám bước lên trước một bước nào nữa.
Đông…
Đám người khẽ chấn động trong lòng, trong quan tài gỗ dường như xuất hiện âm thanh lạ, lập tức thấy trong đó có một đôi tay đặt lên mép quan tài. Đôi tay này cực kỳ tái nhợt, không có một tia huyết sắc. Khí tức âm lãnh bao phủ bên trong động phủ, mọi người đều cảm nhận được rất áp ức.
Ngay tức khắc, đám người trông thấy một cái đầu thò ra ngoài từ trong quan tài gỗ. Cái đầu chuyển hướng nhìn quanh mọi người. Vừa nhìn, mắt của tất cả mọi người đều đau nhức kịch liệt, phảng phất như bị mũi tên nhọn màu máu xuyên thấu qua, bắn vào đôi đồng tử của bọn họ. Một cổ ý chí cường đại vọt thẳng vào trong đầu của đám người, bọn họ phảng phất như lâm vào một thế giới màu máu. Một hình dáng quân lâm thiên hạ đáng sợ đứng ở trước mặt bọn họ, cầm trong tay roi dài màu máu, đang tiến hành tra hỏi đối với bọn họ.
Tần Vấn Thiên cũng giống như mọi người, ngay khi hai mắt đổi hướng, mọi người ai cũng trải qua tình cảnh giống như nhau. Hắn nỗ lực tránh ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân hình trong quan tài gỗ ở phía trước. Đây là một thân hình cực kỳ uy nghiêm, phảng phất là bá chủ thiên hạ, có thần uy vô thượng.
“Tám cái quan tài gỗ.”
Tần Vấn Thiên chú ý tới trong động phủ có tám cái quan tài, nghĩa là có tám vị như thế này.
“Đại đế. . .”
Một âm thanh đáng sợ hiện lên trong đầu Tần Vấn Thiên. Tám vị này là tám vị Tiên Đế đỉnh cấp chiến vong ngày xưa ư?
Thi thể của bọn họ bị Phạm Thiên đại đế đặt ở nơi này sao?
Đùng, đùng. . .
Từng tiếng vang đáng sợ truyền ra, chỉ thấy trong bảy quan tài khác đều có tiếng động lạ truyền đến. Một đôi tay xuất hiện ở quan tài bên cạnh, vô số hình bóng xuất hiện, đứng lên từ bên trong quan tài gỗ. Khoảnh khắc các bóng người đó mở mắt ra, toàn bộ đều lộ ra một cổ uy thế không ai bì nổi.
Oành…
Một người trong đó đạp bước ra. Một tiếng nổ ầm vang cực lớn. Tất cả thiên kiêu trong động phủ đều bị ép xuống, nằm sấp trên mặt đất, kể cả Tử Đạo Dương đang nhắm mắt tu dưỡng ở gần đó.
Chỉ thấy trong đám người, Cốt Ma đứng hàng thứ tám Đăng Tiên bảng giãy dụa đi lên phía trước. Ánh mắt của hắn nhìn chòng chọc vào hình bóng một vị trong quan tài gỗ leo ra ngoài kia. Toàn thân hình bóng ấy phun trào ra ánh sáng loá mắt, trong cơ thể dường như cũng chứa lực lượng thần bí.
- Hậu bối Cốt Ma bái kiến tổ tiên.
Cốt Ma quỳ hai đầu gối xuống đất, cung kính dập đầu trước hình bóng đó. Thân thể hình bóng đó run lên, lập tức cánh tay phảng phất xuất hiện trong hư vô, trực tiếp nhấc Cốt Ma lên, hai tròng mắt vô thần không động nhìn chăm chú vào Cốt Ma.
- Tổ tiên, con là Cốt tộc nhân, đời sau của tổ tiên.
Cốt Ma thần sắc hoảng hốt, nói to lên.
- Cốt Ma chính là Cốt tộc nhân truyền thừa vô số năm trong Tiên vực. Thân ảnh đi ra từ trong quan tài gỗ không ngờ lại là tổ tiên của Cốt Ma. Đây là Tiên Đế. Năm đó Tiên Đế bị Phạm Thiên đại đế tru diệt, thân thể của bọn họ không ngờ vẫn chưa bị hủy. Phạm Thiên đại đế mang bọn họ đến nơi này, đặt vào trong quan tài.
Có người cả kinh kêu lên. Mọi người lập tức đều lộ ra thần sắc khiếp đảm.
Đại đế, tám nhân vật đại đế, bọn họ đều đã vẫn lạc rồi sao?
Như vậy thân ảnh xuất hiện ở trước mắt này là cái gì? Phạm Thiên đại đế đã luyện chế bọn họ thành khôi lỗi ư?
Nghĩ vậy đám người rúng động trong lòng. Tiên Đế khôi lỗi. Đây là. . .
Chỉ thấy tổ tiên đại đế của Cốt tộc nhìn Cốt Ma, ánh mắt không động không hề có bất kỳ sắc thái tình cảm gì. Ông ta còn lưu lại ý thức của mình sao?
Oành...
Tổ tiên đại đế Cốt Tộc quăng thân thể Cốt Ma ra ngoài, hung hăng đập vào vách tường. Tiếng vang răng rắc không ngừng. Cốt Ma cố khôi phục xương cốt vừa bị nát vụn, ngẩng đầu nhìn tổ tiên của hắn, trong ánh mắt có một chút thần sắc không cam lòng. Tổ tiên đại đế của hắn đã bị Phạm Thiên đại đế luyện thành khôi lỗi hay sao?
- Phạm Thiên đại đế, ngươi thật là ác độc. Nơi này có truyền thừa của ngươi sao?
Ánh mắt Cốt Ma nhìn sâu vào động phủ.
“Truyền thừa. Truyền thừa của Phạm Thiên đại đế có năng lực như thế nào? Trong cổ tịch có ghi lại Các đời Cổ Chi đại đế của Tiên vực, e rằng chỉ có mấy người là có thể sánh vai cùng cùng Phạm Thiên đại đế. Năng lực mà ông ta tinh thông nào chỉ có một loại mà thôi.”
Mọi người ngầm chấn động ở trong lòng. Nếu thật sự có truyền thừa của Phạm Thiên đại đế, tất sẽ dẫn tới phong ba như thế nào.