Thái Cổ Thần Vương

Chương 676: Chương 676: Rừng kiếm (2)




Chưởng ấn Hàn Băng cuồng bạo vỗ nhanh về phía Tần Vấn Thiên, nhưng bàn tay của Tần Vấn Thiên run lên, bỗng nhiên Thiên Cương Cự Kiếm bắn ra, lại vọt thẳng vào bên trong thân thể của người khổng lồ băng tuyết, bản thân hắn lại lấy Đấu Chuyển Tinh Di lập loè mở ra, tay hắn cầm một Võ Mệnh Thiên Cương Thiên Chùy khác, bỗng nhiên đập về phía sau lưng của đối phương.

- Ầm!

Lực lượng khổng lồ điên cuồng đập ra, sóng chấn động của lực lượng điên cuồng rung lên, hiện ra vết nứt, Tần Vấn Thiên chỉ ra một chỉ, Đoạn Thiên NhấtChỉ, đánh vào bên trongvết nứt, kiếm quangvô tận hội tụ thành vòng xoáykhủng bố, vọt vào trong thân thể kia, một chỉ hạ xuống, thân thể của bản thân Tần Vấn Thiên lần thứ hai lui nhanh, cỗ hàn ý kia quá mạnh, có thể đông chết hắn.

Thân thể mặc dù cách xa người khổng lồ băng tuyết, nhưng thần sắc của Tần Vấn Thiên lại trang nghiêm, tập trung mắt nhìn về phía trước, trong cơ thể người khổng lồ băng tuyết, Võ Mệnh Thiên Cương đang bay nhanh xoáy vào trong, làm cho thân thể của người khổng lồ này không ngừng run rẩy.

Rốt cục, một tiếng vang ầm ầm nổ vang, người khổng lồ băng tuyết tan rã, một trận hoa tuyết vô tận không ngừng từ trên không trungbay xuống, bóng dángcủa vị người tuyết nhỏ một lần nữa xuất hiện ở trong hư không, mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên bên này.

- Thực lực không tệ.

Người tuyết bỗng nhiên mỉm cười nói:

- Chúc mừng ngươi có thể đi qua một tầng, chỉ có điều muốn thông qua khảo nghiệmkế tiếp, căn bản là chuyện không có khả năng hoàn thành, ngươi tốt nhất chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Tiếng nói của hắn vừa dứt, thân thể cũng hóa thành hoa tuyết, theo gió phất phới, tiêu tan ở trên không trung, mà ở nơi hắn biến mất, lại xuất hiện một cái cầu thang, con đường bậc thang cổ xưađi thông tới một vùng không gian khác.

Hoa tuyết đầy trời không biết từ nơi nào xuất hiện, một lần nữa rơi xuống phía trênvùng đất này, rất nhanh lại phủ kín mặt đất, Tần Vấn Thiên vươn tay, hoa tuyết bay xuống ở trong lòng bàn tay, có cảm giác hơi lạnh lẽo, ánh mắt của hắn nhìn theo bậc thang kia, nghe người tuyết nói khảo nghiệm phía trên có lẽ sẽ càng khó khăn hơn.

Chu Tước vì Âu Dương Cuồng Sinh cùng với Sở Mãng lựa chọn con đường truyền thừacổ xưaBá Hoàng, vì Mộ Phong lựa chọn Huyết Hoàng, vì Bạch Tình lựa chọn Loạn Thiên Ma Hoàng, bây giờ vì hắn lựa chọn là một con đường thế nào?

Nếu như hắn thông qua hoàn toàn, lại có thể là cái gì?

Tần Vấn Thiên ngồi xếp bằng, ngồi ở trong tuyết, mặc cho hoa tuyết bay xuống ở trên người, dần dần bao trùmthân thể của hắn.

Lực lượng huyết mạch hoàn toàn thiêu đốt hóa thành cảnh giới ban đầu.Hắn có chút suy yếu, cần nghỉ ngơi thật tốt.

Trong bàn tayhắn xuất hiện rất nhiều tinh thạch, hắn bắt đầu hấp thu lực lượng trong ngôi sao.

Mấy ngày sau, Tần Vấn Thiên đứng dậy, bước chân đi phía trước, đi tới phía dướibậc thang kia.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía trên không, hắn không do dự, theo bậc thang đi lên phía trên.

Trong nháy mắt khi hắn đi ra khỏi bậc thang, con đường bậc thang cổ xưabiến mất, hắn đi tới một chỗ không giankhác, nơi này chính là một mảnh rừng kiếm.

- Ô...ô...n...g!

Trong nháy mắt Kiếm Ý khủng bố Không gì sánh được vững chắc phong tỏa Tần Vấn Thiên, sắc mặt của hắn tái mét, hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, chỉ thấy trong hư không lại hiện lên rất nhiều lợi kiếm, phía trên mỗi một thanh kiếm đều tràn ngập ra Kiếm uy, đều đủ để đẩy hắn vào chỗ chết, mảnh rừng kiếmnày lấy kiếm làm rừng, toàn bộ đều là kiếmnhư vậy.

- Chuyện này...

Tần Vấn Thiên nhìn những thanh kiếm vô tận trôi nổi ởxung quanh, dường như là rừng cây theo gió chuyển động, nhưng mũi kiếmhoàn toàn chỉ về cho hắn, phun ra nuốt vào kiếm quangđáng sợ, dường như chỉ cần hắn có chút động tĩnh khác thường, đó là một con đường chết.

- Nơi này là rừng kiếm, nếu như thời khắc này người rời đi, ta sẽ đưa ngươi trở về.

Một âm thanhdường như tới từ trong hư vô, Tần Vấn Thiên ngẩng đầulại thấy trong rừng kiếmmênh mông có một bóng dáng dạo bước đi tới.

Người này mặc dù đang dạo bước, lại cho Tần Vấn Thiên cảm giác giống như mỗi bước hắn bước ra, đều phun ra nuốt vào Kiếm Ýở đây, người này chính là một thanh kiếm biến thành, cùng mảnh rừng kiếm này hòa làm một thể.

- Làm sao mới được coi như là thông qua?

Tần Vấn Thiên hỏi.

- Sau khi ngươi quyết định, ta mới nói cho ngươi biết, ta nhắc nhở ngươitrước, bây giờ từ bỏ còn kịp, một khi bắt đầu, ngươi chính là cửu tử nhất sinh.

Đối phương chậm rãi mở miệng, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn những thanh kiếm đầy trời kia. Đúng vậy, chỉ cần những thanh kiếm này khẽ động, hắn chắc chắn phải chết.

Nhưng bây giờ hắn lại khảo nghiệm cái gì cũng không biết, đã từ bỏ như vậy sao?

Đây không phải là chuyện Tần Vấn Thiên hắn có thể làm được.Hắn đã lựa chọn đường khó nhất, sao có thể biết khó mà lui, sau này hắn làm sao nhìn thẳng vào bản tâm của mình được.

- Khảo nghiệm, là cái gì?

Tần Vấn Thiên lại hỏi.

Thần sắc của người kiavẫn như cũ, lập tức chậm rãi mở miệng:

- Nếu ngươi có thể đi ra khỏi mảnh rừng kiếm này chính là thông qua khảo nghiệm, không đi ra được, chết già ở nơi này.

Lời nói của đối phương vừa dứt, đối phương lại xoay người chậm rãi đi ra ngoài, đồng thời có một âm thanh truyền đến:

- Nhắc nhở một tiếng, ngươi nếu như cất bước, kiếm, tất sẽ giết chết ngươi.

Hai tay của Tần Vấn Thiên khẽnắm lại, trong lòng hơi run rẩy, khảo hạch này làm sao hoàn thành được?

Nhìn như căn bản không có khả năng, động thì chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.