Thái Cổ Thần Vương

Chương 697: Chương 697: Ta khinh thường bắt nạt ngươi (1)




- Thật là nhiều người đoạt, nhưng có Duyệt quận chúa, chắc chắn sẽ là của nàng.

Thương Duyệt vừa dứt lời, làm cho cho tất cả mọi người ở đây đều yên tĩnh, tất cả mọi người đều ngưng mắt nhìn Không Gian Bút trong tay lão giả.

Không gian chi lực, từ trước đến nay nó thuộc về một loại lực lượng cường đại, công kích phòng ngự cân bằng, hơn nữa nếu là tu hành có thành tựu, sẽ có khả năng sử dụng Không Gian Na Di.

Không Gian Bút chất chứa không gian chi lực, cường giả tu hành không gian chi lực có thể tăng cường lực công kích.

Nhưng, nó còn có một cái công dụng đáng sợ khác, Không Gian Bút này có một khả năng khắc họa Không Gian Na Di Thần Văn Thần Văn Đại Sư, nếu có thể lợi dụng này Không Gian Bút, khắc họa Thần Văn quyển trục, như vậy lúc mấu chốt có thể dùng để bảo mệnh, giống như bảo vật lúc trước Tần Chính mang theo trên người.

Vì vậy, Không Gian Bút xuất hiện, làm cho rất nhiều cường giả tranh chấp.

Ân Thành và đám người quận chúa, đều đến từ thế lực cường hoành, tất nhiên có khả năng tìm được Thần Văn Đại Sư lợi hại, vì vậy Không Gian Bút này có ý nghĩa đặc biệt với bọn họ, sau này liên tục không ngừng khắc họa Thần Văn quyển trục, thậm chí có thể dùng để bán ra cho người khác, kiếm tài nguyên từ đó.

- Không Gian Bút này đối với rất nhiều người chỉ là gân gà, nhưng đối với có những người có khả năng tìm được Thần Văn Đại Sư giúp một tay mà nói, chính là bảo bối.

Trong lòng mọi người nói thầm, đương nhiên, nếu được một vị có khả năng khắc họa Không Gian Thần Văn Đại Sư nhận thức, giá trị càng khác biệt.

Tần Vấn Thiên, chính là loại người mà bọn họ nghĩ như vậy.

Nhắm mắt lại, Tần Vấn Thiên trầm mặc, ở trong đầu tìm tòi ký ức, sau một lát, hắn tìm được vật mà mình muốn, đó là một đoạn sách cổ được ghi chép, về khắc họa về Thần Văn quyển trục, chẳng qua là độ khó rất lớn, cần Thần Văn Đại Sư khắc họa phải am hiểu không gian lực lượng, nhưng bây giờ có Không Gian Bút, như vậy, sẽ đơn giản rất nhiều.

Nghĩ đến chỗ này, lúc con ngươi hắn lần thứ hai mở ra, có ánh sáng lóng lánh xẹt qua.

- Tống Giai, ngươi đi giúp ta mua một vài vật cần thiết.

Tần Vấn Thiên nhìn Tống Giai sau lưng truyền âm nói, hắn lập tức xoay người, đưa cho nàng một Thần Văn giới chỉ.

Trong con ngươi xinh đẹp của Tống Giai hiện lên một tia kinh dị, nghe giọng nói của Tần Vấn Thiên truyền vào trong não hải, trong lòng nàng thầm mắng người này thật cho nàng là nô tỳ sai sử, nhưng nàng vẫn gật đầu một cái, lập tức rời đi, chắc là nghe theo sự sai bảo của Tần Vấn Thiên, đi tìm vật mà Tần Vấn Thiên muốn.

Thiên Sơn Đoạt Bảo Hội giao dịch trên ngọn núi cổ đạo, vật tầm thường cũng có thể giao dịch được.

Lúc này, Ân Thành mở miệng cười nói.

- Đã là vật mà quận chúa muốn, bọn ta sẽ không tranh với quận chúa nữa, ta rời khỏi.

Ân Thành tỏ thái độ xong, những thanh niên thuộc đại thế lực khác cũng gật đầu nói.

- Quận chúa muốn, vật này, tất nhiên là của quận chúa, ta cũng rời khỏi.

Thương Duyệt chính là quận chúa Vương phủ, hơn nữa bản thân nàng cũng có thiên tư xuất chúng, tu vi Thiên Cương tứ trọng, những đại thế lực thì có lẽ còn có thể tranh cướp lẫn nhau một phen, nhưng quận chúa muốn, bọn họ sẽ không đi tranh, mặc dù vật này không hề tầm thường, nhưng nếu tranh, sẽ đắc tội Vương phủ quận chúa không nghi ngờ, không chỉ như vậy, chỉ sợ những thế lực khác cũng sẽ nhằm vào, huống hồ, bọn họ chưa chắc có thể tranh nổi.

- Bút này đã là vật mà quận chúa muốn, như vậy, ngươi chỉ cần xuất ra, quận chúa sẽ ban thưởng ngươi công pháp.

Ân Thành nhìn kia lão giả áo bào đen, từ tốn nói.

- Ta cần hỏi quận chúa một chút, là công pháp nào.

Lão giả áo bào đen thân ảnh trầm thấp, ánh mắt nhìn về phía Thương Duyệt.

Con mắt Thương Duyệt theo dõi hắn, đôi môi khẽ động, thanh âm trực tiếp truyền vào trong màng nhĩ của lão giả áo bào đen, sắc mặt đối phương bất động, thấp giọng nói.

- Công pháp này, đúng là thỏa mãn yêu cầu của lão hủ.

- Như vậy, giao dịch đi.

Thương Duyệt nhàn nhạt mở miệng.

- Đợi một chút!

Lúc này, lại có một giọng nói truyền ra, chỉ thấy trong đám người, còn có một ông lão.

- Không Gian Bút này, lão phu cũng có chút hứng thú.

Lão nhân này khoác một trường bào thanh y, lộ vẻ rất tùy ý, trên người lộ ra một cỗ ý chí bất phàm.

- Khâu đại sư.

Ánh mắt Thương Duyệt nhìn về phía lão giả thanh y, lộ ra tia kinh dị, lão giả này chính là một Thần Văn Đại Sư Tứ giai đỉnh cấp, tu vi rất lợi hại, Thiên Cương cảnh ngũ trọng đỉnh phong, nếu như hắn thật muốn tranh đoạt với Thương Duyệt, Thương Duyệt chưa chắc có thể đánh lại được.

- Quận chúa, vật này, lão phu đúng là rất cần.

Khâu đại sư nhìn Thương Duyệt, nhàn nhạt mở miệng.

- Đại sư Thần Văn tạo nghệ phi phàm, tất nhiên ta hiểu, nếu như ta lấy được bút này, sẽ mời đại sư đi đến trong Vương phủ, được không?

Quận chúa nhìn Khâu đại sư mở miệng nói bóng gió, chính là muốn cùng Khâu đại sư liên thủ luyện chế, điều này khiến cho ánh mắt Khâu đại sư sáng lên, lập tức mỉm cười chắp tay nói.

- Nếu quận chúa đã có lời, tất nhiên ta sẽ rời khỏi.

- Đa tạ đại sư.

Thương Duyệt khẽ vuốt cằm, sắc mặt không thay đổi.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn chăm chú vào Thương Duyệt, nhìn thấy trong con ngươi nàng bình tĩnh, thầm nghĩ trong lòng, có lẽ Thương Duyệt cũng không phải là đối thủ của Khâu đại sư kia.

- Ha ha, xem ra bút này, không phải quận chúa thì không ai có thể lấy.

Ân Thành mỉm cười nói, dường như, này Không Gian Bút này đã là vật trong túi của quận chúa Thương Duyệt.

Sắc mặt của Thương Duyệt bình tĩnh, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía trước, nàng khó nhìn trúng một bảo vật, đương nhiên sẽ không có người nào tranh chấp với này.

- Bảo vật này, Tần mỗ cũng muốn.

Vào lúc này, một giọng nói như không truyền ra, làm cho ánh mắt mọi người hơi ngưng, nhìn theo giọng nói phát ra, bọn họ lại một lần nữa thấy được người mặc quần áo trắng kia.

Kẻ kia tự xưng họ Tần lộ vẻ rất bình tĩnh, ánh mắt hắn nhìn về phía lão giả áo bào đen, dĩ nhiên, hắn muốn tranh Không Gian Bút với quận chúa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.