Tư Đồ Phá nhìn bóng lưng Tần Vấn Thiên, lúc này, ánh mắt hắn lộ ra một mảng biểu cảm phức tạp.
- Ta thua rồi.
Tư Đồ Phá thấp giọng nói.
- Huynh chưa, chỉ là một ý nghĩ sai lầm, cái này không tính là gì.
Nhạc Băng Ảnh an ủi.
- Thua rồi thì là thua rồi, cái này không phải một ý nghĩ sai lầm, cho ta cơ hội tiếp, ta vẫn không làm được như cũ.
Tư Đồ Phá thấp giọng nói, đây là lần thua đầu tiên trong đời hắn.
Trong lòng Nhạc Băng Ảnh hung hăng rung lên, chỉ thấy ả ngẩng đầu, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, hắn vẫn ở dưới Thiên Bi, Tư Đồ Phá, đã thua hắn.
Trước đó, nghe nói hắn thiên phú không kém, quyền tu hành ở ba mươi sáu ngọn núi, Nhạc Băng Ảnh muốn gặp, khi đó, ả còn chưa quá để ý đối phương, nhưng hôm nay, hắn đã đánh tan sự kiêu ngạo của ả, Tư Đồ Phá.
Đây là lần đầu tiên Nhạc Băng Ảnh ở trong miệng Tư Đồ Phá nghe được chữ thua này.
- Tư Đồ Phá, một lần thua mà thôi, lấy thiên tư của huynh, không cần ảnh hưởng tâm cảnh của mình.
Nhạc Băng Ảnh nhìn thấy vẻ mặt của Tư Đồ Phá, lo lắng ý chí của hắn bị đả kích.
- Yên tâm đi, lòng ta cực kiên định.
Ánh mắt Tư Đồ Phá nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên trong hư không, trong ánh mắt hiện lên một mũi nhọn lạnh lẽo.
- Người này ý chí cứng cỏi so với ta càng thêm đáng sợ, trục xuất Vô Song giới hay không không quan trọng, nhưng kẻ này, phải chết.
Tư Đồ Phá thấp giọng nói, vẻ mặt kiên định, mơ hồ có một mảng sát khí mãnh liệt.
Trải qua một trận chiến này, hắn bội phục Tần Vấn Thiên, nhưng, cái này không ảnh hưởng được một chút nào ý muốn giết Tần Vấn Thiên của hắn, thậm chí, làm cho chấp niệm này của hắn càng thêm mãnh liệt, Tần Vấn Thiên, phải chết.
- Nhưng, Vô Song lão nhân...
Nhạc Băng Ảnh thấp giọng nói, Tần Vấn Thiên đứng ở chỗ cao nhất, trận tỷ thí này, chính là Vô Song lão nhân định ra, ở lúc này muốn giết Tần Vấn Thiên, Vô Song lão nhân chỉ sợ sẽ tham dự.
- Ta biết, ta chữa thương trước.
Tư Đồ Phá mở miệng nói, sau đó hắn nhắm mắt, an tâm khôi phục thương thế.
Thua, tuy có chút đả kích với hắn, nhưng không ảnh hưởng được tâm của hắn, hắn đã đi tới bậc thứ hai mươi sáu, chỉ kém một bước đăng đỉnh, hắn không có gì để hối hận, càng không có tâm ma, hơn nữa, nếu nghĩ tới lợi ích mà nói, quá trình lần này đăng đỉnh, thực lực được tăng lên, sao không phải là chuyện tốt.
Chỉ cần Tần Vấn Thiên chết, như vậy, tất cả, liền đều vạch lên dấu chấm tròn viên mãn, về phần hắn bị hao tổn thanh danh, hắn còn có cơ hội vãn hồi, chuyến đi thành Khâm Châu Đại Hạ cố đô, tranh Thiên Mệnh bảng.
Hắn sẽ cường thế leo lên Thiên Mệnh bảng, khi đó, ai lại sẽ nghi ngờ Tư Đồ Phá hắn.
Về phần Tần Vấn Thiên lúc này, điều hắn giờ phút này trải qua, phức tạp hơn xa so với trong tưởng tượng của mọi người, giờ phút này, ý niệm của hắn, thế mà đã tiến vào trong Thiên Bi.
- Thiên Bi cổ niệm, Thiên Bi này, có ý niệm của mình?
Trong lòng Tần Vấn Thiên rung động, lúc này, trước mắt hắn, có một tòa cổ hoàng thành mênh mông, hào hoa to lớn, càng làm Tần Vấn Thiên rung động là, cổ hoàng triều này, giống như đã từng quen biết.
- Ngày xưa, ở trong tinh thần tiểu nhân, ta từng thấy lão cha ma quỷ từ trong một tòa hoàng thành dẫn đi một vị nữ tử, tựa như, chính là nơi này.
Tần Vấn Thiên nhớ tới một màn của vài năm trước, hắn tựa như đang về tới một màn đó, đột nhiên, thân thể hắn chợt run lên.
Nữ tử xinh đẹp kia, hình như là nàng...
Nghĩ đến đây, trong lòng Tần Vấn Thiên sinh ra gợn sóng thật lớn, sao có thể... Tất cả cái này, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Ánh mắt nhìn về phía trước, tòa hoàng triều cổ xưa này, so với trong trí nhớ càng thêm đẹp mặt hư ảo, trên cầu thang thanh ngọc trải thành kia, có một bóng người tay cầm trường kiếm, bóng người kia đứng ở đó, tóc dài bay lên, tràn ngập uy thế không ai bì nổi, đó là một nữ nhân, nữ nhân xinh đẹp làm người ta cảm thấy chói mắt, nàng đứng ở đó, giống như kinh diễm thiên hạ.
Trên cầu thang, đại quân tiếp cận, trong đó, có chín người cầm đầu, trên thân chín người này đều lộ ra khí tức cường đại không thể tưởng tượng, nhưng lúc bọn họ nhìn về phía nữ tử kia phía trước, trong mắt vẫn mang theo một mảng thưởng thức.
- Thiên Ngọc công chúa, hoàng triều đã diệt, Đại Hạ chia làm chín, đừng chống cự nữa đi.
Chỉ thấy một trong chín người kia chậm rãi mở miệng, ánh mắt nhìn Thiên Ngọc công chúa có một sự tham lam không chút che giấu.
Nếu là Tần Vấn Thiên từng xem sách cổ về hoàng triều Đại Hạ mai danh ẩn tích sẽ biết, Thiên Ngọc công chúa, chính là một vị công chúa cuối cùng của hoàng triều Đại Hạ, cũng là người thiên phú kiệt xuất nhất trong lịch sử Đại Hạ cổ hoàng triều, không có ‘một trong những’.
Về kết cục của Thiên Ngọc công chúa, ở hoàng triều Đại Hạ hôm nay cũng có rất nhiều lời đồn, nhưng đại đa số đều có khuynh hướng cực kỳ thê thảm, Thiên Ngọc công chúa dáng vẻ tuyệt thế, lại có thiên phú kinh người, Đại Hạ vô song, rơi vào trong tay những người đó, làm sao có thể không chịu vũ nhục!
Mỗi khi có người đọc lịch sử Đại Hạ cổ hoàng triều, bọn họ ở lúc đọc được một đoạn chuyện xưa này của Thiên Ngọc công chúa, đều sẽ nhịn không được đau lòng không thôi, nhưng hôm nay, Tần Vấn Thiên thế mà lại ở trong Thiên Bi, tận mắt chứng kiến một màn lịch sử!
Tần Vấn Thiên tuy biết không rõ đối với hoàng triều Đại Hạ diệt vong mấy ngàn năm trước, nhưng hắn cũng từng nghe, ngày xưa hoàng triều Đại Hạ căn bản không có phân chia cái gì chín châu thành, cũng không có nhiều thế lực cấp bá chủ như vậy.
Hoàng triều Đại Hạ nhất thống thiên hạ, mở mang lãnh thổ, vô số cường giả đều chịu hoàng triều Đại Hạ thống trị, hoàng triều Đại Hạ từng cường đại đến mức không thể tưởng tượng, không có ai có thể chống lại.
Về sau Đại Hạ chia làm chín, mới có chín châu thành, sau đó, các đại thế lực cấp bá chủ bắt đầu quật khởi, chia cắt hoàng triều Đại Hạ.
Về phần cổ hoàng triều hôm nay, sớm đã không phải cổ hoàng triều năm đó, ở rất nhiều năm trước, lúc Đại Hạ chia làm chín, đã đánh dấu cổ hoàng triều diệt vong, hôm nay lời đồn chỉ còn nhất mạch, về phần lời đồn thật hay giả, cũng phải đợi khảo chứng.
Bởi vậy, lúc Tần Vấn Thiên nhìn thấy hình ảnh trước mắt, nhịn không được trong lòng khẽ rung động.
- Thiên Bi này, rốt cuộc là bảo vật gì, thế mà ghi lại một màn diệt vong của cổ hoàng triều, như vậy, cái này chẳng lẽ không phải ý nghĩa, Thiên Bi này, chính là di vật của cổ hoàng triều?
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ.
Thì ra, Thiên Bi quan luôn luôn ở thành Thương Châu nhiều năm, thế mà lại giấu bí mật.
Thiên Bi quan này, là từ lúc nào xuất hiện ở thành Thương Châu?&