Thái Cổ Thần Vương

Chương 641: Chương 641: Tám phương mưa gió (1)




Trên thân của Bạch Tình có Ma uy ngập trời, phóng về phía Trần Phàm trong hư không, mặc dù không địch lại cũng phải chiến đấu, chết trận cũng không tiếc.

- Không biết tự lượng sức mình.

Thần sắc Trần Phàm lạnh lẽo, Liệt Nhật Võ Mệnh Thiên Cương phát ra khí lưu nóng bỏng đáng sợ, từng tia sáng bắn xuống, thiêu đốt thân thể của Bạch Tình.

Âu Dương Cuồng Sinh bọn họ tất nhiên không có khả năng ngồi yên không để ý đến, tất cả đều bay lên co, người của Âu Dương thế gia ở phía sau hắn cũng bắt đầu ra tay.

Phía bên kia, cường giả Trần gia vẫn luôn trầm mặc thân hình chợt lập lòe, trong chớp mắt cuộc đại chiến bạo phát, khí lưu khủng bố cuồng loạn bay múa ở trong hư không.

Chẳng qua là Trần gia hôm nay đã không phải là Trần gia mấy lần trước, hiện tại Trần gia lại triệu tập đội hình khủng bố, hơn nữa người của Huyền Âm Điện tới Khâm Châu thành đều đã ngã xuống, hiển nhiên là Trần gia chiếm cứ ưu thế trong thế cục chiến đấu.

Suy cho cùng, nơi này là Khâm Châu thành, là địa bàn của Trần gia, Thiên Tượng cảnh của Trần gia không ra, cũng có thể chiếm lấy ưu thế tuyệt đối.

Chưa kể còn có người của Hoa gia, Vương gia cùng với Cửu Huyền Cung đứng ở bên phía của Trần gia.

- Âu Dương Cuồng Sinh ngược lại đúng là người trọng tình nghĩa, Bạch Tình này nghe nói không có liên quan quá nhiều đến nàng, chẳng qua là vì muội muội của Tần Vấn Thiên, huynh đệ của hắn, bây giờ không ngờ Âu Dương thế gia cũng chen một chân vào.

Trong lòng mọi người nghĩ, thời khắc này Trần gia đã không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn lấy lại Thánh Hoàng lệnh, Âu Dương thế gia lựa chọn ở trong thời cơ này cùng Trần gia va chạm hiển nhiên là không phải hành vi sáng suốt.

Trần Phàm áp đám người Bạch Tình và Âu Dương Cuồng Sinh, rất nhanh Bạch Tình bị đả thương, cảnh giới chênh lệch quá lớn. Trần Phàm vốn là nhân vật thiên tài thứ hai trên Thiên Mệnh bảng chín năm trước, thực lực lợi hại tới mức nào, Bạch Tình bọn họ sao có thể là đối thủ. Trần Phàm, hắn có cảnh giới Thiên Cương ngũ trọng, chắc chắn sẽ không thua kém Hoa Thái Hư Thiên Cương tứ trọng.

Chỉ có điều ở thời điểm hai bên đại chiến, trong hư không đột nhiên có một trang giấy bay tới, phía sau lại còn có một bộ quần áo tung bay, nhanh chóng lao về phía Đám người Trần gia.

Thấy tình cảnh như vậy, con mắt của Trần Phàm đột nhiên phát ra một đạo ánh sáng đáng sợ, một chưởng ấn đánh xuống, ngay lập tức hư không đều bị mặt trời bao phủ, đồng thời Các cường giả cả Trần gia cũng lần lượt bỏ cuộc chiến đấu sang một bên, lao về phía thứ đang bay kia.

Trần Phàm một tay tiếp nhận lá thư t, bàn tay vung lên, cuốn bộ quần áo tới trong tay.

- Là trường bào của Trần Vương.

Thần sắc Trần Phàm sắc bén không gì sánh được, ánh mắt quét qua các vị trí một vòng, trang phục này bay tới, hiển nhiên là do có người giết chết Trần Vương sau đó tới gần đây ném ra.

Các cường giả khác của Trần gia cũng ào ào lao về phía trước, dường như muốn phong tỏa lại toàn bộ không gian xung quanh, nhưng căn bản nhìn không thấy bất kỳ bóng dáng nào, dường như trường bào cùng lá thư này là từ nơi cực xa bay tới.

- Trần Phàm, lá thư.

Cường giả của Trần gia lại đi tới bên cạnh Trần Phàm, mở miệng hỏi, ngay lập tức Trần Phàm nhìn lá thư kia, phía trên có một hàng chữ.

- Tranh Thiên Mệnh, các cường giả tề tụ, Thánh Hoàng lệnh xuất hiện.

Phía trên lá thư có chữ viết rõ ràng, lại ngụ ý ở thời điểm tranh đoạt Thiên Mệnh bảng, sẽ gặp được Thánh Hoàng lệnh.

Dường như, đây thật sự không phải là do Huyền Âm Điện gây ra.

Chỉ có điều Trần gia vốn cũng không có cho rằng là Huyền Âm Điện, bọn họ chỉ là muốn tra ra kết quả, không tiếc mọi thứ.

- Xem ra, tất cả những gì chúng ta làm, đều là đúng.

Trần Phàm mở miệng nói, làm cho mắt người của Trần gia sáng lên, tất cả đều nhìn về hắn.

Đối với việc chuyện này không phải do Huyền Âm Điện gây nên, bọn họ kết xuống mối thù này, dường như không thích hợp, chỉ có điều nghĩ lại, trong mắt tất cả bọn họ đều lộ ra phong quang, bọn họ xoay người, nhìn chằm chằm vào Bạch Tình.

Tất cả những người này đều là những người đã sống không ít năm tháng, kiến thức phi phàm, thực lực cường đại, mỗi người cũng là người cực kỳ thông minh.

Đối phương đã cướp đoạt Thánh Hoàng lệnh tới tay, tại sao lại ném thư tới đây, để cho người ta biết Thánh Hoàng lệnh ở trong tay hắn? Khiến cho người ta hiểu lầm, hắn hoàn toàn có thể mai danh ẩn tích, không có ai biết là người nào.

Người này làm như thế, chỉ có một loại khả năng, Trần gia bọn họ làm việc, khiến cho đối phương có kiêng kỵ.

Như vậy, nhất định là Bạch Tình.

Đối phương lo lắng bọn họ gây bất lợi cho nàng, mới cố ý để lộ ra trường bảo Trần Vương, để cho Trần gia biết, Thánh Hoàng lệnh ở trong tay hắn, không có liên quan gì tới Bạch Tình.

- Không nghĩ tới ngươi lại có phân lượng này. Người giết Trần Vương đoạt Thánh Hoàng lệnh lại vì ngươi chấp nhận hiện thân, như vậy ta càng muốn bắt ngươi lại.

Trần Phàm nhìn Bạch Tình nói, làm cho mọi người đều có chút nghi hoặc. Đám người Âu Dương Cuồng Sinh lại càng như vậy. Người giết chết Trần Vương, vì Bạch Tình chấp nhận để lộ bản thân mình sao?

Rốt cuộc là người phương nào giết chết Trần Vương, đoạt Thánh Hoàng lệnh?

Hắn cũng đã nghe nói về Thánh Hoàng lệnh, nếu như có được vật này, việc đầu tiên nghĩ tới chính là rời khỏi Khâm Châu thành, vì Bạch Tình nguyện ý hiện thân, có thể thấy được trong đó có quan hệ không bình thường.

- Nói như vậy, Trần gia đối với chuyện giết chóc Huyền Âm Điện không có bất kỳ căn cứ gì. Trần Vương cùng Thánh Hoàng lệnh hoàn toàn không có quan hệ tới Huyền Âm Điện và Bạch Tình,.

Giọng nói của Phàm Nhạc lạnh lùng vang lên, làm cho Trần Phàm hừ lạnh một tiếng:

- Vậy thì tính sao? Đúng chính là đúng. Bạch Tình lưu lại, ta tha cho các ngươi rời đi, nếu như dây dưa nữa, đừng trách Trần gia chém tận giết tuyệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.