Thái Cổ Thần Vương

Chương 1596: Chương 1596: Tấn công Tiêu Môn (2)




Thanh Nhi bình tĩnh nói, khiến Quân Mộng Trần nghe mà cười vui không thôi:

- Sư tẩu đều nói thế rồi, Tần sư huynh ngươi đừng do dự nữa.

- Vậy được, năm người chúng ta cũng kiến lập một tông môn, chỉ là tông môn này nên lấy tên thế nào?

Tần Vấn Thiên nhìn về phía mấy người hỏi.

- Ta và Tình Hiên đều nghe sư huynh, sư tẩu nhất định cũng ủng hộ Tần sư huynh, không bằng kêu Tần Môn đi, giản đơn là được, không cần dùng xưng hiệu vang dội làm gì, Tần sư huynh làm môn chủ, Hoa Thái Hư, ngươi thấy thế nào?

Quân Mộng Trần tùy tiện nói.

- Ta không ý kiến.

Hoa Thái Hư bình tĩnh đáp.

- Vậy cứ xác định thế đi, xưng là Tần Môn, giờ chúng ta nên chọn địa chỉ tông môn, Diệt Thần Cung được không?

Trên mặt Quân Mộng Trần chớp qua vẻ hớn hở, đương sơ lúc bọn họ vừa tới Cổ Đế chi thành, Diệt Thần Cung tưởng muốn bắt nạt mấy người bọn họ, bây giờ nhân lúc thành lập vừa khéo nắm xuống Diệt Thần Cung luôn.

- Giờ đối phó Diệt Thần Cung đã không chút ý nghĩa, Mộng Trần, hiện nay Song Kiêu minh thống nhất với Tiêu Môn, địa chỉ tông môn của bọn họ cũng thống nhất à?

Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi.

- Không, Huyền Dương và Tiêu Lãnh Nguyệt vẫn chia nhau mỗi người thủ một phương, chỉ là lấy Song Kiêu minh làm chủ, người trú thủ Tiêu Môn cũng ít hơn.

Quân Mộng Trần đáp nói.

- Vậy chọn Tiêu Môn đi.

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, Quân Mộng Trần nghe mà trong mắt không khỏi chớp qua một tia phong mang, trực tiếp tấn công Tiêu Môn?

- Được!

Quân Mộng Trần gật gật đầu:

- Thế chúng ta đi tới Tiêu Môn.

Năm người nói đi liền đi, bay thẳng đến nơi đặt trụ sở Tiêu Môn, chư cường giả chung quanh đều sững sờ, năm gia hỏa này điên hết rồi à, dù thực lực bọn hắn đúng là cường đại, nhưng cứ thế mà dám trực tiếp tấn công Tiêu Môn?

Tuy bây giờ lực lượng trú thủ trong Tiêu Môn không nhiều, nhưng cũng có vài chục vị thiên kiêu, chỉ với năm người bọn hắn liền muốn công hạ?

Thanh Nhi công chúa tuy xếp hạng thứ năm trên Đăng Tiên bảng, nhưng cũng đâu cường đại đến mức ấy.

- Đi, đi xem xem, nếu bọn họ thật có thể công hạ Tiêu Môn, ta không ngại gia nhập vào Tần Môn, cùng bọn họ chung tay đối kháng Song Kiêu minh.

- Ừ, huống hồ trong Tần Môn này đã có hai vị mỹ nữ, lại thêm Tần Vấn Thiên, không thua kém hai người Huyền Dương và Tiêu Lãnh Nguyệt là mấy.

Chư cường giả dồn dập đi theo, tin tức rất nhanh liền được truyền ra, lục tục có cường giả lao về phía trụ sở của Tiêu Môn.

Hiện nay tuy Tiêu Môn đã thống nhất cùng Song Kiêu minh, nhưng nơi trú địa của Tiêu Môn vẫn tồn tại, trở thành phân bộ Song Kiêu minh, Tham Lang, cựu tướng Tiêu Môn cai quản chỗ này, có mấy chục vị thiên kiêu cũng ở đây.

Lúc này, Tham Lang đang ngồi tu hành ở tu luyện trường, xếp hạng Đăng Tiên bảng trong Cổ Đế chi thành thường xuyên thay đổi, vị trí hắn tuy nằm ở top đầu, nhưng vẫn tịnh không quá ổn định, tất phải thời khắc đề thăng thực lực bản thân, đồng thời sớm ngày để chính mình đặt chân lên Tiên đài chi cảnh.

Có phong thanh truyền đến, Tham Lang mở mắt ra, chỉ thấy hư không trước mặt xuất hiện một đạo thân ảnh, đạo thân ảnh kia nói với Tham Lang:

- Tham Lang, Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên đã xuất hiện, nghe nói bên kia Lãnh Nguyệt đã sai phái người đi cầm nã, chúng ta có cần xuất động không.

- Chút việc nhỏ đó không cần để ý làm gì, Lãnh Nguyệt tự sẽ có thủ đoạn xử lý của riêng nàng, chúng ta không cần quan tâm.

Tham Lang nhàn nhạt nói, người đó gật gật đầu, chẳng qua ngay vừa lúc ấy, hư không nơi xa bỗng có cuồng phong gào thét, thiên kiêu kia đưa mắt nhìn lại, lông mày khẽ nhíu, nơi đó xuất hiện năm đạo thân ảnh, tựa hồ tịnh không phải là người Tiêu Môn khi trước.

- Hả?

Ngay lúc này, hắn nhìn rõ ràng đám người Tần Vấn Thiên, thần sắc chợt biến, mở miệng nói:

- Tham Lang, bọn họ tới.

- Ai? Lãnh Nguyệt?

Tham Lang hỏi.

- Đám người Tần Vấn Thiên.

Thiên kiêu đó nhỏ giọng thì thào, thân hình Tham Lang lập tức chợt lóe, đằng không mà lên, đảo mắt liền nhìn thấy năm vị cường giả đang không ngừng kề cận kia, chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, mở miệng nói:

- Có cố nhân viếng thăm, mọi người mau ra đây.

Thanh âm này vang lên lanh lảnh, truyền khắp mọi ngóc ngách trong Tiêu Môn, lập tức từng đạo thân ảnh đằng không mà lên, nháy mắt tất cả thiên kiêu ở các phương vị trong Tiêu Môn lần lượt xuất hiện, ánh mắt ngắm nhìn tiền phương.

Đám người Tần Vấn Thiên dừng chân ngoài cửa Tiêu Môn, đưa mắt nhìn chư thiên kiêu, Tham Lang bước chân ra, sảng giọng nói:

- Tần Vấn Thiên, ngươi đây là muốn về lại Tiêu Môn?

- Tốc chiến tốc quyết, Thanh Nhi, ta chủ công, ngươi lược trận, Thái Hư phụ chiến, Mộng Trần, Tình Hiên, hai ngươi thanh lý người bị chúng ta kích thương, để chúng không còn sức chiến đấu.

Tần Vấn Thiên lập tức nói, tiếng ầm vang đáng sợ truyền ra, chỉ trong sát na thân thể hắn đã hóa thân vài trượng, Thần Chi Thủ lần nữa xuất hiện, phù quang lóng lánh cường hoành, lực lượng vô tận tràn ngập mà ra.

Oanh, oanh, oanh...

Chư thiên kiêu nhìn thấy đám người Tần Vấn Thiên vừa đến căn bản không nói nhảm nửa lời, trực tiếp chuẩn bị tiến công, lập tức dồn dập trán phóng ra Tinh Thần Thiên Tượng của riêng mình, nhất thời khí thế khủng bố kinh thiên động địa, cuốn thốc hư không.

- Bên trái.

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, một cỗ lực lượng không gian cường đại bao bọc quanh thân năm người, lập tức quang mang chớp diệu, bọn họ trực tiếp tan biến khỏi nguyên địa, lần nữa hiện thân liền đã tới trước mặt hai tên thiên kiêu Tiêu Môn ở ngoài cùng bên trái, Hoa Thái Hư bước ra trước, luân hồi chi mâu trán phóng, chỉ sát na hai người kia liền sa vào trong một trận họa diện kỳ đặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.