Thái Cổ Thần Vương

Chương 1005: Chương 1005: Táng tiên? (1)




Vị cường giả kia của Hoàng Cực Thánh Tông dẫn dắt mọi người đến đứng ở phía trước mọi người, chỉ vào tòa cung điện trước mắt này, nói với bọn họ:

- Tòa tiên cung này chính là bậc đại năng đúc thành, cụ thể mạnh bao nhiêu ta không rõ, nhưng ta có thể nói rõ cho các ngươi, chủ nhân tòa tiên cung này rất mạnh, cường đại đến mức vượt quá nhận biết của các ngươi, thậm chí vượt quá nhận biết của ta, bên trong thậm chí sẽ xuất hiện tiên pháp, tiên khí, điểm ấy không thể nghi ngờ, hơn nữa tiên pháp tiên khí rất nhiều rất nhiều.

- Từng thế hệ, Hoàng Cực Thánh Tông ta, có quá nhiều người từng đi vào, cuối cùng nhận được kết luận, người Thiên Tượng cảnh vào hẳn phải chết, mà người xác xuất thành công cao nhất, chính là giống các ngươi Thiên Cương cảnh đỉnh phong như vậy, người nắm giữ võ đạo chân ý, cho nên ta mới có thể cho các ngươi đến nơi đây, trong này phi thường nguy hiểm, tất cả về trong đó, ta đều đã báo cho bọn Hạ Thánh, tình huống bên trong nơi đây bọn họ rõ nhất, bởi vậy các ngươi phải nghe theo Hạ Thánh hiệu lệnh, Hạ Thánh nếu chết, nghe theo lệnh Tể Thu, bảy người bọn họ, là trung tâm của các ngươi, kẻ trái lệnh, mặc dù còn sống đi ra, chém.

Người này vẻ mặt nghiêm túc, hiển nhiên đối với mỗi một lần bước vào tòa tiên cung này đều chuẩn bị phi thường đầy đủ, bao gồm một lần này, cũng là chuẩn bị rất lâu, mới mạo hiểm lại vào trong tiên cung.

Mọi người nghe được lời hắn nói trong lòng rung động, trong này thế mà có tiên pháp, tiên khí đã giật mình, như vậy chủ nhân tòa tiên cung này, sẽ mạnh bao nhiêu? Không thể tưởng tượng.

Tần Vấn Thiên tựa như cũng ý thức được, tòa Chu Tước tiên cung này trong miệng Hạ Hoàng, có thể so với trong tưởng tượng của hắn càng thêm thần bí đáng sợ hơn, hơn nữa lúc trước thời điểm Hạ Hoàng cơ duyên xảo hợp tiến vào trong tiên cung vừa vặn là tu vi Thiên Cương đỉnh phong, hắn cũng không biết Thiên Tượng cảnh không thể vào, nếu không nhất định sẽ nhắc nhở.

- Được rồi, bây giờ các ngươi đi vào, Hạ Thánh tự sẽ chỉ dẫn các ngươi tiến lên, nếu là thực có tiên pháp tiên khí đạt được, sau khi đi ra giao cho chúng ta, ta thề, Hoàng Cực Thánh Tông sẽ không bạc đãi các ngươi, tiên pháp các ngươi cũng có thể tu hành, đồng thời, nhớ rõ thăm dò thêm nhiều huyền bí bên trong, sau khi đi ra báo cáo tất cả.

Người nọ một lần nữa mở miệng, Hạ Thánh đứng ở phía trước đám người, xoay người nhìn về phía mọi người nói:

- Theo sát ta, trong tiên cung này là một thế giới, không có ai biết toàn bộ bí mật bên trong, một bước đi nhầm, các ngươi có thể chết ở bên trong.

- Xuất phát.

Ánh mắt Hạ Thánh lần lượt đảo qua toàn bộ mọi người, ánh mắt nội liễm trong nháy mắt này bộc phát ra hào quang làm người ta cảm thấy tim đập nhanh, ẩn chứa uy nghiêm đáng sợ.

Vừa dứt lời, hắn liền đi đầu đạp bước, bước về phía cửa vào tiên cung.

- Đi thôi.

Khúc Ca mở miệng nói. Đám người Tần Vấn Thiên đi về phía trước, hơn trăm người, ùn ùn bước lên cầu thang lối vào tiên cung, từng bước một đi lên trên, đi vào bên trong, giờ khắc này bọn họ cảm giác mình cực kỳ nhỏ bé ở trước mặt tòa tiên cung uy nghiêm này.

- Vân Không, Tịch Mịch, hai người các ngươi đi về phía trước, chú ý thần văn, người khác hộ vệ.

Đi vào cửa vào tiên cung, có một thông đạo, bên trong đầy sương mù, giống như tiên khí tràn ngập không gian, ngay cả cảm giác cũng ngăn chặn, cảm giác không thể lan tràn quá xa.

- Cái cửa vào này trừ sương mù, còn có thần văn trận pháp, cấp bậc trận pháp không cao, cũng không khó phá, nhưng một khi kích hoạt, sát khí cũng đủ để hủy diệt chúng ta, bởi vậy không cho phép đi bừa một bước.

Vân Không cùng Tịch Mịch là hai thần văn đại sư, cố ý chọn lựa đi ra phá giải thần văn, bọn họ lúc này giải thích với mọi người, mọi người tới trong sương mù phát hiện cảm giác bị trói buộc, tầm nhìn chỉ có mười thước.

- Hạ Hoàng mộ địa, có thông đạo màu vàng, thần văn khó hiểu, không thể lấy chìa khóa, chẳng lẽ, là vì con đường này.

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, trình độ thần văn của hắn rất mạnh, đương nhiên cũng đã nhìn ra trên mặt đất có khắc rất nhiều thần văn, tựa như mỗi một thần văn đều là thần văn độc lập, tứ giai đỉnh cấp thần văn, có thể giải.

Vân Không và Tịch Mịch hai người quả thật rất lợi hại, trình độ thần văn cực cao, hiển nhiên là thần văn cao thủ Hoàng Cực Thánh Tông tỉ mỉ chọn lựa ra, tuy bọn họ dẫn dắt mọi người tiến lên tốc độ rất chậm, nhưng cũng rất vững, thông đạo này, một chút sai lầm cũng không thể xảy ra.

Tần Vấn Thiên cũng một mực chú ý thần văn, đi đến phía sau hắn phát hiện, thần văn trong thông đạo này không phải là cá thể độc lập, hơn nữa từng vòng lồng vào nhau, chỉ cần xúc động một cái, như vậy sẽ dẫn phát hiệu ứng liên hoàn, sinh ra hậu quả quả thực có thể sẽ siêu cấp đáng sợ.

Không có một chút sai lầm, đi suốt ba ngày, bọn họ rốt cuộc rời khỏi phạm vi thần văn.

Mà ở bên ngoài, Đế Thiên đã đến.

Trong Mê Huyễn Sơn Mạch người ngoài rất khó định vị phương hướng, mặc dù là cường giả Hoàng Cực Thánh Tông cũng cần dựa vào la bàn pháp bảo định vị, nhưng Đế Thiên không cần, bởi vì Tần Vấn Thiên ở đây, hắn tự nhiên cảm ứng được.

Cường giả Hoàng Cực Thánh Vực nhìn thấy bóng người Đế Thiên không khỏi có chút nghi hoặc, một luồng khí tức khủng bố trực tiếp buông xuống trên người Đế Thiên, hỏi:

- Ngươi là người nào?

- Vãn bối người Đại Chu hoàng triều, đến trong dãy núi này mạo hiểm, ngẫu nhiên đến đây, mong tiền bối chớ trách.

Đế Thiên khách khí nói, ánh mắt lại nhìn tòa Chu Tước tiên cung kia, giả bộ lộ ra biểu cảm rung động, như là lần đầu tiên nhìn thấy.

- Ngươi muốn đi vào?

Vị cường giả kia của Hoàng Cực Thánh Vực cười lạnh, người Thiên Cương tầng bảy muốn vào, chính là chỉ còn đường chết.

- Cung điện như thế, là của tiền bối, nếu là vật của tiền bối, vãn bối tự nhiên không dám quấy rầy bước vào trong đó.

Đế Thiên khom người nói.

- Không sao, ngươi nếu có thể đi vào thì vào đi, nhưng đừng trách ta chưa nhắc nhở ngươi, trong này là phi thường nguy hiểm, ngươi nếu vào nhất định phải chết.

Người nọ lạnh nhạt nói, Đế Thiên nghiến chặt răng, giống như lộ ra biểu cảm giãy dụa, nhưng vẫn mở miệng nói:

- Vãn bối vẫn muốn thử một lần.

- Được, vậy ngươi đi đi.

Người nọ tùy ý phất tay, Đế Thiên khom người, nói:

- Đa tạ tiền bối.

Dứt lời, Đế Thiên nâng bước, đi vào bên trong, bắt đầu giải thần văn.

- Không biết sống chết.

Cường giả bên ngoài khinh thường nói.

Mà lúc này Tần Vấn Thiên bọn họ đã đi tới một chỗ khác, như cũ là một thông đạo, nhưng không có sương mù, cũng không có thần văn, nhưng trong thông đạo lại lưu động một lực lượng vô hình, phi thường đáng sợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.