Thái Cổ Thần Vương

Chương 664: Chương 664: Thả người (2)




Một màn này để cho đồng tử của mọi người co rút lại, những Khôi Lỗi này đúng là do bọn họ khống chế, như vậy bên trong sáu Khôi Lỗi khác chẳng lẽ cũng có người hay sao?

Thanh Nhi bước vào bên trongKhôi Lỗi, cùng Đế Thiên trao đổi vị trí.

- Cố làm ra vẻ huyền bí, tránh ra, hôm nay Đan Vương Điện ta nhất định phải mang người này, đi.

Đan Vương đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên đang nằm ở đó, Tiểu Hỗn Đản nhìn hắn phát ra tiếng gào thét, chỉ thấy Đan Vương cười lạnh, ánh mắt đảo qua, bàn tay chộp về phía trước, trong nháy mắt đại thủ ấn khống chế thân thể Tần Vấn Thiên, nâng hắn lên.

Đám người Thanh Mị tiên tử vẫn bao quanh bảo vệ các vị trí, làm sao có thể thả cho Đan Vương mang Tần Vấn Thiên rời đi.

- Các ngươi cũng chỉ là bốn vị Thiên Tượng mà thôi, không có một kiếm vừa rồi, các ngươi cũng không có cách nào đối phó được với người củaTrần gia, bây giờ muốn ngăn cản chúng ta, không khác gì là người si nói mộng, nếu như khai chiến, tuy chúng ta sẽ bị ngăn chặn trong khoảnh khắc, nhưng sẽ vẫn toàn thân trở ra, ngược lại Tần Vấn Thiên này nếu như kéo dài thời gian, ngã xuống ở đây, vậy thì không phải là lỗi lầm của ta.

Đan Vương lạnh lùng uy hiếp nói, vào thời khắc này một trận lực lượng không gian mãnh liệt lan tràn ra, Thanh Nhi sau khi tiến vào chủ sát của Thất Sát Khôi Lỗi, trong hư không Thiên Tượng tràn ngập lực lượng không gian đáng sợ, mảnh thiên địa này dường như xuất hiện từng mặt vách ngăn hư không, lấy lực của không gian, phong kín mảnh không gian này, lại thêm Mị Ảnh Thiên Tượngcủa Thanh Mị tiên tử, những người này muốnđột phávòng vây, chỉ sợ cũng phải tốn chút thời gian.

- Ta là Đế Thiên.

Đúng lúc này, một giọng nói cao ngất vang lên, đám người Đan Vương cùng Quân Ngự nhướng mày, nhìn về phía vị trí của Đế Thiên, hắn đứng giữa Thất Sát Khôi Lỗi, bị bảo vệ chặt chẽ.

Đan Vương cùng Quân Ngự hiển nhiên rất bất ngờ, thời khắc này mở miệng, lại sẽ là người này.

- Đếcủa Đế Thương bây giờ, một mạchĐế thị, không chỉlà do Tần Vấn Thiên chấp chưởng, mà là do ta,cùng hắn chấp chưởng, ta biết thần thông, Tần Vấn Thiên cũng biết

Đế Thiên chậm rãi mở miệng:

- Mà thần thông Tần Vấn Thiên biết, Đế Thiên ra cũng hội.

- Quân Ngự, ngươi, muốn chết phải không?

Đế Thiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn Quân Ngự, thần sắc giống như một đạo lợi kiếm đáng sợ, xuyên qua.

Chân mày Quân Ngự nhíu lại, sát ý lập loè, lời nói này đúng không lâu trước Tần Vấn Thiên từng nóiđối với hắn, bây giờ người này lại dám can đảm, lần nữa uy hiếp hắn.

- Yêu Thần Chi Ngâm, Cổ Niệm Thông Thiên, tập trung yêu khí tám phương, nuốt yêu nguyên trong tinh không, niệm thông với lực yêu thần ởtám phương...

Đế Thiên thì thào nói nhỏ, âm thanh kia kéo dài lại giông như đangnối liền với thiên địa, trong nháy mắt, một cỗ lực lượng kinh khủng chấn động lên, Yêu khítrong thiên địa hội tụ về phía Đế Thiên.

- Yêu Thần Tế.

Thần sắc của Đan Vương run lên, hắn đối với pháp này quá quen thuộc, ngày trước chính mắt hắn đã nhìn thấy Tần Vấn Thiên sử dụng.

Thời khắc Đế Thiên này sử dụng chính là, Yêu Thần Tế.

Hắn nói, Tần Vấn Thiên biết, hắn cũng biết.

Yêu Thần Tế, hắn biết.

Như vậy Diệt Tiên Kiếm, hắn cũng biết!

Nghĩ đến chỗ này, trong lòng Đan Vương cùng với ba vị Thiên Tượng Quân Ngự đều run lên, thần sắc nhìn chằm chằm vào Đế Thiên, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng sắc bén đáng sợ.

- Yêu Thần Tế vừa ra, ta giống như hóa yêu, tất sử dụng được Diệt Tiên Kiếm Nhất, khi đó Tần Vấn Thiên có thể sẽ chết, nhưng Quân Ngự ngươi muốn chôn theo.

Đế Thiên chậm rãi nói, làm cho trong lòng Đan Vương cùng với Quân Ngự khẽ run lên, sắc mặt khó coitới mức không gì sánh được.

- Kiếm thuật này, ta không tin ngươi biết.

Thần sắc của Quân Ngự khó coi.

- Giết ngươi, ta tự sẽ xa chạy cao bay, đừng nói ngươi chẳng qua là một đệ tử của trưởng lão, mặc dù ngươi là dòng chính của Thánh tông, vậy có thể làm sao, ngươi có muốn đánh cuộc không?

Giọng nói của Đế Thiên lạnh lẽo, cổ niệmkhủng bố lan tràn ra, lực của Yêu Thần ở tám phương dường như không bị lực lượng không gian cản trở, Tinh Nguyên trên bầu trời dường như cũng không chịu sự trói buộc, hạ xuống trên thân của Đế Thiên. Yêu khí trên người của hắn cũng càng lúc càng khủng bố.

- Ta giống như hóa Yêu, không giết ngươi, tất sẽ không bỏ qua, còn lại thời gian năm lần hít thở.

Đế Thiên nhìn chằm chằm vào Quân Ngự, mỗi một giọng nói cũng làm cho sắc mặt của Quân Ngự càng khó coi vài phần.

Yêu khí càng ngày càng khủng bố, Cổ Niệm thông thiên, lực của yêu thần từ tám phươngc tụ đến, một khi hiến tế, chỉ có Diệt Tiên Kiếm mới có thể giải được, khi đó kiếm này chắc chắn sẽ chém ở trên thân củaQuân Ngự hắn.

- Thả người.

Sắc mặt của Quân Ngự tái xanh, quát lên.

Thần sắc hai người Đan Vương cũng khó coi, bàn tay vung lên, thân thể Tần Vấn Thiên được ném ra, tức khắc bóng dángcủa Thanh Mị tiên tử lóe lên, thân thể Tần Vấn Thiên được tiếp lấy.Thân thể của bọn họ lập tức tránh ra.Trừ khi Đế Thiên thật lại hóa Yêu, chém Quân Ngự, bằng không lực lượng thế lực của hai bên ngang nhau, bọn họ cũng không lưu lại đối phương.

Nhưng làm như vậy, cái giá phải trả quá lớn.

Tần Vấn Thiên đã trọng thương, Đế Thiên, hắn nhất định phải phải chấp chưởng cục diện.

- Chuyện này vẫn chưa xong đâu.

Thân thể của Quân Ngự cũng lui lại, lực lượng không gian tiêu tan, mặc cho hắn rời khỏi mảnh không gian này, nguy hiểm ngày hôm nay đã được giải, ba vị Thiên Tượngcủa Trần gia đã ngã xuống.Mặc dù Tần Vấn Thiên bị thương rất nặng, nhưng có thành quảnhư vậy, đã đủ để an ủi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.