Thái Cổ Thần Vương

Chương 616: Chương 616: Thái độ cường thế (2)




Thân là ẩn chi nhất mạch của Thương Vương, bọn họ phụng mệnh chờ đợi truyền nhân của Thương Vương, tuy nhiên theo quá trình thực lực của Thiên Lôi Quốc dần dần cường đại lên, bọn họ đã thành kẻ vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, chính là chủ nhân một nước. Nay lại muốn bọn họ quy thuận thần phục truyền nhân của một kẻ đã chết ư? Bọn họ làm sao nguyện ý.

Ngày hôm nay truyền nhân của Thương Vương rốt cục đã xuất hiện nơi đây. Đã như vậy thì vậy hãy để cho hắn vĩnh viễn biến mất đi.

- Càn rở.

Tông Nghĩa bước ra một bước rồi một cỗ Kiếm uy khủng bố cuồn cuộn lao ra. Tuy nhiên tại trong khoảnh khắc hắn bước ra thì mấy người ở sau lưng hoàng tử kia tất cả cùng đồng thời bước ra phía trước một bước. Tất cả đều là cao thủ mạnh mẽ, hiển nhiên bọn họ đã sớm có chuẩn bị, bọn họ đã truyền âm trao đổi với nhau trước rồi.

- Những người khác cũng đều tính toán phản bội Thương Vương sao?.

Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn qua hỏi, chẳng biết tại sao cảnh giới của những người này đều cao hơn so với Tần Vấn Thiên nhưng khi chạm vào ánh mắt của Tần Vấn Thiên thì bọn họ lại cảm giác được được một cỗ lãnh ý, dường như con mắt kia có khả năng xuyên thấu lòng người vậy.

Tần Vấn Thiên sử dụng từ phản bội vì trước Thiên Lôi thế gia, Bạch Lộc Thư Viện lúc trước mặc dù không muốn thần phục nhưng cũng sử dụng lễ mà đãi, điều đó có thể hiểu được.

Tuy nhiên đối với Thiên Lôi thế gia, bọn họ đã có thói quen là nhân vật đầy quyền thế nên tuyệt không chỉ có không muốn nghe mệnh mà còn nghĩ đến việc diệt khẩu.

- Một kẻ đã chết cũng dám dùng hai chữ phản bội, thật buồn cười.

Nữ tử yêu mị đứng bên cạnh Hoàng tử tựa vào trên người hoàng tử mà cười khanh khách, trong ánh mắt kia không có nửa điểm kính ý đối với Thương Vương, thậm chí còn lấy hai chữ người chết để trêu chọc.

- Câm miệng.

Hoàng tử nhàn nhạt mở miệng nói, bất quá tuy hắn quát lớn nhưng vẫn phi thường bình tĩnh nói :

- Thương Vương chính là nhân vật đời trước, là người đáng kính trọng, chẳng qua là những kẻ giả danh Thương Vương thì mới đáng giết.

- Ồ, ta biết mà .

Nàng kia vẫn cười khanh khách, hai người này căn bản là không để Tần Vấn Thiên cùng với Tông Nghĩa vào trong mắt.

Tuy rằng thực lực của Tông Nghĩa rất mạnh nhưng đã đến nơi đây thì lại không thể đi ra khỏi Thiên Lôi Hoàng cung được.

Không bao lâu, lại có các cường giả khác lục tục kéo đến đây. Như vậy là tất cả những người biết được bí mật của Đế Thương đều được mời tới nơi đây.

Cảm giác của Tần Vấn Thiên mở rộng lan tràn ra, quả nhiên hắn phát hiện ra khu vực này đã bị phong toả, cửa cung cũng có cường giả đứng gác ở đó.

Thời khắc này Tần Vấn Thiên, làm sao còn không rõ thế cục bất quá hắn cũng không nói gì mà vẫn an tĩnh đứng ở đó chờ đợi. Hắn muốn nhìn một chút xem những người biết được bí mật Đế Thương rốt cuộc sẽ có thái độ như nhau hay không.

Đúng vào lúc một vị nam tử uy nghiêm xuất hiện, đầu nam tử này có đội vương miện, sau khi nhìn thấy hắn tất cả mọi người đều khẽ khom người hô nói:

- Bệ hạ.

Trung niên nam nhân kia khẽ vuốt cằm rồi đưa mắt nhìn vào Tần Vấn Thiên cùng với Tông Nghĩa, thần sắc của hắn mang theo một cỗ khí thế không giận mà tự uy.

Tần Vấn Thiên đồng dạng ngưng mắt nhìn đối phương nhưng không có mở miệng nói gì.

- Quỳ xuống.

Hai người tại bên cạnh trung niên nam nhân thấy vậy thì hét lớn một tiếng rồi bước chân đi lên phía trước một bước, khí tức cuồng bạo liền phát ra trấn áp lên trên người Tần Vấn Thiên, làm cho Tần Vấn Thiên cảm giác được một cỗ lực lượng kinh khủng ép xuống thân.

- Nếu như còn có người nhận ra Thương Vương lệnh thì liền tại trước mặt Thương Vương lệnh mà quỳ lạy Thương Vương.

Tần Vấn Thiên lại một lần nữa lấy ra Thương Vương lệnh nhưng mà chưa có người nào nguyện ý thừa nhận. Bầu không khí trên quảng trường cực kỳ yên tĩnh không một tiếng động, không có ai nhìn vào Thương Vương lệnh. Mặc dù trong đó có lẽ vẫn có người có tâm tư tôn trọng Thương Vương nhưng ở giờ khắc này, dưới hoàn cảnh này cũng không có ai dám đứng ra đối nghịch cùng Thiên Lôi Quốc Quân Vương, hết thảy còn muốn xem thái độ của vị Quân Vương này.

- Đưa Thương Vương lệnh cho ta xem.

Thiên Lôi Quốc chủ nhàn nhạt mở miệng nói. Chỉ thấy Tần Vấn Thiên vung tay rồi Thương Vương lệnh tức khắc bay vào trong tay đối phương, một màn như vậy lại làm cho Thiên Lôi Quốc chủ sững sờ, trong ánh mắt hắn nhìn Tần Vấn Thiên xuất hiện một tia kiêng kỵ.

Người này thân là Thiên Lôi Quốc chủ tự nhiên là hạng người tâm cơ thâm trầm. Hắn thấy vào thời điểm này Tần Vấn Thiên không loạn chút nào, thậm chí còn không chút do dự đưa Thương Vương lệnh cho hắn.

- Ngươi lấy được cái lệnh bài này từ chỗ nào, cái này ta còn cần phải tra xét lại, huống chi thân phận ngươi vẫn còn không rõ, xin ngươi tạm thời ở lại Hoàng cung một thời gian đi.

Thiên Lôi Quốc chủ bình tĩnh mở miệng nói, hai mắt chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên tựa hồ muốn nhìn thấu Tần Vấn Thiên, muốn nhìn ra được hư thực của Tần Vấn Thiên.

- Thương Vương lệnh tại đây, ta lệnh cho bọn ngươi, trong thời gian mười hơi thở phải quỳ xuống.

Tần Vấn Thiên nhìn thẳng vào đối phương, giữa đứng đó chắp tay, thanh âm lạnh lùng, bộ dáng lộ ra vẻ ngạo nghễ nói làm cho thần sắc của mọi người xung quanh không khỏi cứng lại, không biết sức mạnh của người này từ đâu mà ra.

Nữ tử kiều mị kia lại cười lên khanh khách, dường như nàng vừa nghe được một câu chuyện phi thường đánh cười vậy.

- Các hạ đang nói đùa sao?.

Nghe Tần Vấn Thiên nói, cảm giác cảnh giác trong lòng Thiên Lôi Quốc chủ lại tăng thêm vài phần.

- Tuyệt không phải nói đùa, còn có bảy hơi thở nữa.

Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng nói.

Mọi người cười lạnh, vị hoàng tử cùng với nữ tử yêu mị kia càng cười nhạo, ánh mắt lộ ra vẻ trào phúng.

Tuy nhiên ngay tại thời điểm bọn họ coi Tần Vấn Thiên là kẻ ngu si thì đột nhiên có mấy âm thanh phốc phốc truyền đến, đã có người quỳ một chân trên đất, nói:

- Ta nguyện tuân theo di mệnh của Thương Vương, thuộc hạ ra mắt thiếu chủ-

- Hoàng thúc, ngươi...

Vị hoàng tử kia đưa mắt nhìn về phía người vừa quỳ xuống, thần sắc đột nhiên biến hóa hô.

- Phốc, phốc...

Tiếp theo đó lại liên tục có sáu, bảy người khác lần lượt quỳ một chân trên mặt đất, cất cao giọng nói :

- Thuộc hạ ra mắt thiếu chủ-

Một màn này lại làm cho đám người hoàng tử cùng với nữ tử bên cạnh hắn kia tất cả đều sững sờ, thần sắc lộ ra vẻ không dám tin vào mắt mình!



&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.