Thái Cổ Thần Vương

Chương 1088: Chương 1088: Thanh Vân chí tôn (2)




- Ừ.

Thanh Vân chí tôn gật đầu, từ trước đến nay hắn vẫn luôn nghiêm khắc, lúc này lại lộ ra một nụ cười hiếm thấy, nhưng trong nụ cười vẫn kèm theo khí tức uy nghiêm, ánh mắt của Thanh Vân chí tôn rơi vào trên người của Mạc Phong, nói:

- Ngươi chính là Mạc Phong đệ đệ của Mạc Khuynh Thành?

- Vâng.

Mạc Phong gật đầu ứng tiếng, cũng có chút khẩn trương.

- Không tệ, ngược lại có chút tương xứng với Linh Duyệt.

Thanh Vân chí tôn cười nói, khiến cho Mạc Phong âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nói:

- Cảm ơn chí tôn.

- Không sao, ta tới nước Sở là muốn gặp ngươi tỷ phu ngươi một lần, ngươi có thể giúp ta nhắn lại cho hắn không?

Thanh Vân chí tôn hỏi.

Mạc Phong sửng sốt, Tần Vấn Thiên vô cùng cường thế tiêu diệt chủ của Thanh Vân đế quốc, khiến cho những người khác trở lại bẩm báo với Thanh Vân chí tôn, sau đó Thanh Vân các cũng không có ai trả thù, chuyện này hình như không giải quyết được gì, nhưng hiện tại, Thanh Vân chí tôn không ngờ xuất hiện ở đây, chỉ có điều xem ra hình như cũng không phải là đến vì trả thù.

- Tỷ phu ta không ở nước Sở, ta cũng không có cách nào thông báo đến hắn được.

Mạc Phong mở miệng nói.

- Vậy được, ngươi về trước nói cho tỷ của ngươi một tiếng, nếu như ba ngày sau tỷ phu ngươi vẫn chưa về, ta đi thăm hỏi tỷ của ngươi một chút.

Thanh Vân chí tôn vẫn mỉm cười, khiến cho Mạc Phong có chút không rõ hắn rốt cuộc là có ý gì.

- Được, ta sẽ nói cho tỷ của ta biết.

Mạc Phong gật đầu.

- Ngươi đi đi, Linh Duyệt lại ở lại với phụ thân nàng.

Thanh Vân chí tôn tùy ý nói, Mạc Phong liếc mắt nhìn Linh Duyệt, thấy đối phương gật đầu, hắn mới rời khỏi tửu lâu.

Sau khi Mạc Phong trở về lại nói chuyện này cho Mạc Khuynh Thành, sau đó rời đi.

Trong viện của Mạc Khuynh Thành, trong con ngươi xinh đẹp của nàng hiện lên một sự nghi ngờ, nàng nhìn vào một vị Ngân Bằng bên cạnh, vị Ngân Bằng này là chiến thú do Tần Vấn Thiên triệu hoán ra, trước khi chiến thú triệu hoán ratiêu hao nguyên lực ngôi sao có thể vẫn tồn tại, thông qua vị chiến thú triệu hoán này , Tần Vấn Thiên có thể biết tất cả mọi thứ xảy ra ở nơi đây, bởi vậy hắn cũng biết Thanh Vân chí tôn sai Mạc Phong chuyển lời.

Điều này làm cho trong lòng Tần Vấn Thiên sinh ra nghi ngờ, có lẽ Thanh Vân chí tôn biết Mạc Khuynh Thành nhất định có biện pháp liên hệ với mình, bởi vậy mới để cho Mạc Phong tiện thể nhắn cho Mạc Khuynh Thành, nhưng không biết hắn đến đây có mục đích gì.

Lấy địa vị của Thanh Vân chí tôn, hoàng triều Đại Hạ xảy ra chuyện, hắn đương nhiên sẽ biết, chỉ là không biết Thanh Vân chí tôn này có tiếp xúc với đám người lão tổ Thạch gia, lão tổ Vương gia hay chưa.

Bất luận là thế nào, nếu Thanh Vân chí tôn hiện thân ở nước Sở, Tần Vấn Thiên tất nhiên phải trở về gặp vừa hắn, trừ hắn ra, nước Sở không có người nào khác có thể áp chế được Thanh Vân chí tôn.

Sau hai ngày, Tần Vấn Thiên trở lại nước Sở.

Mạc phủ tự nhiên lại náo nhiệt, nha đầu Mạc Vũ bắt đầu quấn quít lấy Tần Vấn Thiên, thật vất vả mới giải quyết được nha đầu kia.

Trong sân, chỉ còn lại có Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, còn có tiểu hỗn đản.

- Thanh Vân chí tôn hắn vẫn luôn chờ chàng, không biết là tâm tư gì?

Mạc Khuynh Thành mở miệng nói.

- Bất kể hắn có ý gì, đi thì biết.

Tần Vấn Thiên cười nói.

- Chàng cẩn thận một chút.

Mạc Khuynh Thành trước sau vẫn cảm thấy Thanh Vân chí tôn không có ý tốt.

- Không sao, cho dù Thanh Vân chí tôn lại mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng giữ ta lại.

Chút tự tin này Tần Vấn Thiên vẫn phải có, hơn nữa, Thanh Vân chí tôn cũng không thể mạnh mẽ mấy, dù có rất nhiên nhân vật bá chủ Đại Hạ ở đó, nhưng hắn chí ít có thể toàn thân trở ra, chỉ cần mình không chết, những nhân vật bá chủ của Đại Hạ hoàng triều cũng không dám làm loạn.

Thân hình Tần Vấn Thiên lóe lên liền trực tiếp ngự không rời đi, lúc còn cách Túy Tửu lâu rất xa, Tần Vấn Thiên với nhận biết mạnh mẽ lại bao phủ toàn bộ Túy Tửu lâu vào trong đó.

Thậm chí, tất cả mọi thứ đều ở trong phạm vi nhận biết Tần Vấn Thiên.

Túy Tửu lâu rất náo nhiệt, ở khu vực này đám người qua lại không dứt, tầng thứ ba của tửu lâu lại có vẻ rất yên tĩnh, Tần Vấn Thiên cảm giác được một vị nam tử áo đen tồn tại, nam tử áo đen này là người mạnh nhất ở đây, cảnh giới Thiên Tượng.

Ngoại trừ nam tử áo đen ra, bất kỳ người nào khác đều có tu vi khiến hắn có thể dễ dàng nhìn thấu.

- Chẳng lẽ, Thanh Vân chí tôn đến không phải là vì báo thù sao?

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm nghĩ, lúc này, ánh mắt của Thanh Vân chí tôn mở ra, phong quang chớp hiện, từ tầng thứ ba của tửu lâu, ánh mắt hắn trực tiếp xuyên qua hư không, nhìn về phía Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên biết đối phương đã biết tới sự tồn tại của mình, bước chân hắn chợt nhảy qua, trong nháy mắt, bóng dáng của hắn rơi vào trong tầng thứ ba của Túy Tửu lâu, nhìn thấy đám người Thanh Vân chí tôn, cũng nhìn thấy được Linh Duyệt đứng ở phía sau đám người bọn họ.

- Tỷ phu.

Linh Duyệt kêu lên, Tần Vấn Thiên nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lập tức nhìn về phía Thanh Vân chí tôn nói:

- Ngươi muốn gặp ta là vì chuyện gì?

- Thật ra, không phải ta muốn gặp ngươi.

Thanh Vân chí tôn vừa cười vừa nói, trong lúc hắn nói chuyện, một lão nhân quét rách bên ngoài tửu lâu chợt buông cái chổi ngẩng đầu, chiếc áo của hắn đặc biệt bình thường, toàn thân không có một chút khí tức nào, hoàn toàn giống như là một phàm nhân đã bước vào sáu bảy mươi tuổi, nhưng trong một tích tắc này, ánh mắt của hắn lại đáng sợ như vậy.

Trong phút chốc, trên bầu trời có tinh quang lập lòe, xuất hiện Thiên Tượng khủng khiếp, bao phủ cả tòa tửu lâu vào trong đó, tất cả những người qua đường đều ngẩng đầu, nhìn một cảnh tượng bất thình lình xuất hiện, trong lòng bọn họ chợt run rẩy.

Bọn họ nhìn vào Thiên Tượng này, dường như nhìn thấy được một gốc cổ thụ ngôi sao, có dây leo đặc biệt lớn bao phủ hư không này, dây leo cực lớn này giống như là vô số xúc tua, bay thẳng đến, cuốn quanh cả tòa tửu lâu, trong khoảnh khắc lại bao quanh tửu lâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.