Hoàng cung cổ Đại Hạ với rất nhiều nơi đổ nát lại đột ngột từ mặt đất nhô lên, những người có tay nghề giỏi đều nghe theo mệnh lệnh của Vân Mộng Di xây dựng cung điện này, sau một khoảng thời gian không ngủ không ngừng, hoàng cung Đại Hạ lại một lần nữa hiện ra khí thế rộng lớn, mạnh mẽ của năm đó, hơn nữa có điểm khác với hoàng cung cổ ngày xưa chính là hoàng cung Đại Hạ hiện tại tràn ngập tinh thần phấn chấn, dường như đang chứng kiến hoàng triều mới quật khởi.
Đại Hạ đang diễn ra truyền kỳ mới.
Các thế lực cấp bá chủ của hoàng triều Đại Hạ không có đến đây gây sự, lúc Tần Vấn Thiên chuyển dời Cổ Hoàng cung đã đáp lại bọn họ, các thế lực cuối cùng lại im lặng một cách thần kỳ, sự trầm mặc này khiến người ta mơ hồ cảm giác phía sau nó cuối cùng sẽ có một ngày những bá chủ sẽ trở nên hung bạo gây khó dễ, khi đó, thế cục của Đại Hạ trong tương lai sẽ là truyền kỳ quật khởi hay lại giống như Đế Thương năm đó, lại không người nào có thể dự đoán được.
Mấy ngày qua, phía ngoài Đại Hạ hoàng triều thỉnh thoáng lại có một bóng người mặc áo bào màu xám xuất hiện, giống như là một lão nhân vô cùng bình thường, đi ngang qua hoàng cung uy nghiêm đột ngột từ mặt đất nhô lên này, nhưng qua rất nhiều ngày sau, bóng dáng ấy lại biến mất, không có tiếp tục xuất hiện nữa, về điểm ấy, Tần Vấn Thiên hắn cũng không hay biết.
Trong hoàng cung cổ Đại Hạ có lưu lại tai mắt của Tần Vấn Thiên, hắn lưu lại một chiến thú ngôi sao ở đây, trong hoàng cung Đại Hạ có chuyện gì xảy ra, hắn đều sẽ biết.
Nước Sở cũng giống như vậy.
Mấy ngày qua, nước Sở cực không yên tĩnh, nguyên nhân tất nhiên là bởi vì Tần Vấn Thiên trở về, cùng với hôn lễ đang càng ngày càng gần, càng có nhiều người di chuyển về phía hoàng thành của nước Sở, chuẩn bị tham gia hôn lễ long trọng của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành lần này, quân vương của nước Sở Sở Vô Vi từ lâu đã hạ lệnh toàn thành mở tiệc, có ai không muốn nhìn thấy người thanh niên đã dùng một đòn kia tiêu diệt chủ của Thanh Vân đế quốc, xem hắn rốt cuộc có gì phong thái chứ?
Trong khoảng thời gian này, Mạc Phong và Mạc Vũ đều đặc biệt uy phong, mỗi ngày đều có rất nhiều bằng hữu tốt tới tìm bọn họ, hỏi thăm chuyện liên quan tới Tần Vấn Thiên, chuyện ở tửu lâu ngày đó đã được truyền đi rất sôi nổi, sau khi câu nói của Tần Vấn Thiên “bảo người đứng đầu của đế quốc tới gặp ta được truyền ra, vô số người thanh niên đã xem Tần Vấn Thiên là thần tượng của mình.
Ngược lại, nha đầu Mạc Vũ cũng không cự tuyệt bất kỳ người nào tới, nàng ba hoa chích choè thồi phồng lên. Mạc Phong lại có chút không vui, hắn thích dẫn theo Linh Duyệt đi du ngoạn khắp nơi hơn.
Ngày này, Mạc Phong và Linh Duyệt nắm tay bước chậm ở bên trong hoàng thành, hai người đã chính thức xác định quan hệ, mỗi ngày đều dính liền một chỗ, ngược lại khiến Mạc Phong vui tới hỏng rồi.
- Mạc Phong, tương lai khi chàng cưới ta, có thể cũng cho ta uy phong giống như Khuynh Thành tỷ hay không?
Linh Duyệt khẽ cười, nói đùa với Mạc Phong.
Mạc Phong gãi đầu, có chút ủ rũ cúi đầu nói:
- Linh Duyệt, tuy rằng ta sẽ cố gắng hết sức cho nàng một hồi hôn lễ khiến nàng thoả mãn, nhưng muốn vượt quá tỷ phu, cho nàng uy phong giống như Khuynh Thành tỷ, sợ rằng sẽ khó, dù sao tỷ phu hắn cũng rất lợi hại.
- Hì hì.
Linh Duyệt kéo tay của Mạc Phong, bản thân đứng đối diện hắn, ôn nhu cười nói:
- Đùa với chàng thôi, chỉ cần chàng đối xử tốt với ta là đủ rồi, tỷ phu có thành tựu như ngày hôm nay khẳng định trải qua rất nhiều rèn luyện và nguy cơ, ta tuy rằng cũng hi vọng chàng cường đại, nhưng không muốn chàng gặp phải nhiều nguy hiểm như vậy, chàng có thể bỏ thêm chút thời gian ở cùng ta, ta đã vui vẻ rồi. Mạc Phong, ta có thể rất ích kỷ hay không? Ta vừa hi vọng chàng cường đại có thể phong quang cưới ta, lại vừa còn nói điều này.
- Sẽ không đâu, đây là bởi vì nàng thích ta thôi.
Mạc Phong ngây ngô cười, nhìn gương mặt Linh Duyệt. Nàng có chút ngượng ngùng, trừng mắt với Mạc Phong một cái nói:
- Ai thích chừng chứ?
Nói xong, nàng xoay người bước nhanh về phía trước, Mạc Phong vội vàng đuổi theo.
- Tiểu thư.
Đúng lúc này, chợt có một bóng người đột nhiên xuất hiện, ngăn cản lối đi của Linh Duyệt, Linh Duyệt nhìn bóng người lần lượt trước mắt, miệng há hốc, ánh mắt ảm đảm xuống.
- Phụ thân hắn cũng tới nước Sở sao?
Linh Duyệt hỏi.
- Lão gia muốn gặp tiểu thư.
Người phía trước gật đầu, Linh Duyệt ồ một tiếng, lập tức quay đầu lại nhìn Mạc Phong, khổ sở cười nói:
- Mạc Phong, chàng trở về đi.
- Linh Duyệt. . .
Mạc Phong có chút không muốn nói.
- Yên tâm đi, ta đi nói chuyện với phụ thân ta một chút thôi.
Linh Duyệt khẽ cười, nói.
- Lão gia bảo để cho Mạc Phong thiếu gia cũng đi cùng.
Bóng người phía trước mở miệng nói, khiến cho Linh Duyệt và Mạc Phong đều sửng sốt, bọn họ nhìn nhau, trong con mắt xinh đẹp của Linh Duyệt có chút khẩn trương, chỉ có điều Mạc Phong lại nói:
- Tốt lắma, Linh Duyệt, ta cùng nàng đi gặp bá phụ.
Linh Duyệt do dự một lát, sau đó khẽ gật đầu nói:
- Được.
- Đi thôi tiểu thư, lão gia ở Túy Tửu lâu.
Bóng người phía trước dẫn đường, khiến cho Linh Duyệt và Mạc Phong đều có chút kỳ quái, không ngờ là ở Túy Tửu lâu, nơi gây ra phong ba lần trước.
Hiện tại, Túy Tửu lâu càng náo nhiệt hơn so với trước đây, khách qua lại rất nhiều, nhưng hôm nay tầng thứ ba lại yên lặng khác thường chút, không có bất kỳ âm thanh nào.
Khi Mạc Phong và Linh Duyệt cùng đi lên có chút khẩn trương, khi bọn họ bước vào một chỗ nhã gian, đôi mắt đẹp của Linh Duyệt lập tức cứng đờ, nàng tất nhiên nhìn thấy được phụ thân của nàng, chỉ có điều ở đây cũng không chỉ có một mình phụ thân nàng, còn có gia gia nàng cũng đến, thậm chí gia gia của nàng cùng với phụ thân còn đứng ở đó, cùng đi bên cạnh một bóng người áo đen.
Bóng người áo đen này ngồi ngay ngắn ở đó, trên người tự mang theo một sự uy nghiêm, ánh mắt sắc bén, nắm giữ ánh sáng khiếp người dường như nhìn thấu được lòng người.
Linh Duyệt hình như có chút khẩn trương, nàng nhìn bóng người áo đen này, cúi người, kêu:
- Linh Duyệt bái kiến chí tôn.
Thân là người của Thanh Vân các, Linh Duyệt đương nhiên biết người trước mắt là ai, đó chính là Thanh Vân chí tôn quật khởi ở Thanh Vân các, ép Thanh Vân lão nhân phải rời đi. Thanh Vân chí tôn cũng không bình thản giống như Tần Vấn Thiên , chính là người vô cùng nghiêm khắc uy nghiêm , thuận ta thì sống, thủ đoạn vô cùng ác độc. Linh Duyệt có chút sợ hắn, nhưng bình thường nàng cũng không cơ hội nhìn thấy được Thanh Vân chí tôn, không nghĩ tới hôm nay hắn không ngờ lại tới nước Sở.
Thân thể Mạc Phong khẽ run rẩy. Chí tôn, đây là vị Thanh Vân chí tôn của Thanh Vân các kia sao?