Trượng Kiếm Tông, mười mấy vị thanh niên ngự kiếm mà đi, hướng tới trời cao, hóa thành từng dải ánh sáng trắng.
Một đám bóng người này, chính là đệ tử Trượng Kiếm Tông xuất phát tới Diệp quốc.
Tần Vấn Thiên tự nhiên cũng ở trong đám người, các đệ tử này của Trượng Kiếm Tông tu vi đều ở cảnh giới Thiên Cương, dù sao Diệp quốc chính là cổ quốc vạn năm, thế lực cường đại, Trượng Kiếm Tông không có khả năng trực tiếp mạnh mẽ tham gia công việc nội bộ cổ quốc, chỉ là vì tình hữu nghị giữa sư huynh muội, các đệ tử thủ sơn nguyện ý làm bạn Diệp Lăng Sương đi một chuyến này, ít nhất có thể hộ vệ Diệp Lăng Sương an toàn.
Nhân vật lãnh tụ của đoàn người này là một thanh niên đồ đen, người này tu vi Thiên Cương cảnh tầng tám, hơn nữa là đệ tử thân truyền tọa hạ Lăng Thiên Kiếm Chủ Đoạn Hàn, mọi người xưng hắn cửu sư huynh.
Địa vị đệ tử thân truyền của Kiếm Chủ nói chung cao hơn chút, ví dụ như Đoạn Hàn, hắn ở tọa hạ Lăng Thiên Kiếm Chủ đứng hàng thứ chín, nhưng nếu như đặt ở trong hàng ngũ các đệ tử thủ sơn, hiển nhiên không có xếp hạng cao như vậy, nhưng mọi người vẫn đều xưng hắn một tiếng cửu sư huynh, đây là đãi ngộ của đệ tử thân truyền Kiếm Chủ.
Đoạn Hàn khí chất rất lạnh, khí chất hoàn toàn khác Lâm Soái, hàn khí âm u, nhuệ khí trên người không chút che dấu, hơn nữa không thích nói chuyện cho lắm, loại trầm mặc này, thêm cho hắn vài phần uy nghiêm.
- Sư muội, không cần quá lo lắng, thánh nữ Dược Hoàng cốc đã đến, lấy sự lợi hại của nàng trong lời đồn, ít nhất có thể tạm thời áp chế thương thế của Diệp hoàng.
Một vị nữ đệ tử ở bên cạnh Diệp Lăng Sương khuyên nhủ, người này tên Kiều Vũ, ở trong Trượng Kiếm Tông quan hệ với Diệp Lăng Sương trước nay không tệ.
- Ừm.
Diệp Lăng Sương nhẹ nhàng gật đầu, nhưng ý sầu lo trên nét mặt lại không cách nào che giấu được.
- Ta nghe nói thánh nữ Dược Hoàng cốc là có dung nhan kinh thế, rất nhanh có thể gặp được, thực khiến người ta hướng tới mà.
Lưu Vân hai mắt tỏa sáng, khiến mọi người khinh bỉ nhìn hắn, tuy kẻ này tính cách xưa nay háo sắc, nhưng lúc nói chuyện luôn làm người ta cảm thấy thoải mái.
- Ngươi không có hy vọng.
Kiều Vũ khinh bỉ nói.
- Thánh nữ Dược Hoàng cốc, Luyện Đan sư cấp năm, người các đại phái cổ quốc đại tộc muốn cầu hôn chỉ sợ cũng có thể đạp hỏng bậc cửa Dược Hoàng cốc, bao gồm đám thiên chi kiêu tử, nhưng cửa của Dược Hoàng cốc chỉ sợ cũng sẽ không để bọn họ vào, mấu chốt vẫn là phải xem bản thân thánh nữ yêu thích nha, người ngọc thụ lâm phong như ta, có lẽ được thánh nữ coi trọng thì sao.
Lưu Vân đang mộng đẹp.
Tần Vấn Thiên nghe được lời bọn họ nói trong lòng lại đau đớn, không tự chủ được nhớ tới Mạc Khuynh Thành.
Đan Vương điện ngày xưa, cùng Dược Hoàng cốc hiện nay lại há không phải có chút tương tự, loại thế lực siêu nhiên luyện đan này, đều là đối tượng các thế lực muốn tranh thủ mượn sức.
Chỉ là hôm nay Mạc Khuynh Thành sống hay chết, hắn cũng không biết.
Nghĩ đến lúc trước Khuynh Thành bị Đan Vương điện đưa đi hiến tế thây xương khô, trong lòng Tần Vấn Thiên liền sinh ra lửa giận, Đan Vương điện, hắn nhất định sẽ trở về.
Nhưng mà, Khuynh Thành, nàng còn sống trên đời sao? Hắn từng ở Đại Hạ điều tra, căn bản không có bất cứ tin tức nào về Mạc Khuynh Thành, một trận chiến đó hắn sau khi ngất xỉu, Khuynh Thành cũng triệt để biến mất, giống như nàng chưa từng xuất hiện ở Đại Hạ, Đan Vương điện cũng không đề cập tới nữa.
Chỉ có Thanh Nhi nói Khuynh Thành có thể còn sống, làm trong lòng Tần Vấn Thiên vẫn luôn có một tia hy vọng.
- Nghĩ cái gì nhập thần như vậy, sẽ không là cũng muốn có ý đồ với thánh nữ Dược Hoàng cốc chứ?
Lưu Vân nhìn về phía Tần Vấn Thiên bên cạnh cười nói.
Tần Vấn Thiên khẽ lắc đầu, hỏi:
- Thánh nữ Dược Hoàng cốc là Luyện Đan sư cấp năm, thế lực này rất mạnh sao?
- Tự nhiên rất mạnh, rốt cuộc mạnh bao nhiêu ta cũng không biết, bởi vì Dược Hoàng cốc ít xảy ra ma sát với người ta, ai cũng sẽ không đi tìm Dược Hoàng cốc gây hấn, bởi vậy Dược Hoàng cốc ở Hoàng Cực Thánh Vực địa vị cao cả, Dược Hoàng càng là Luyện Đan sư cấp năm đỉnh cấp nhất, cho dù là thế lực đỉnh cấp bao gồm chín đại phái ở trong, ai có thể cam đoan có một ngày không cầu đến hắn, Dược Hoàng cốc ở lĩnh vực đan cùng dược so với Hoàng Cực Thánh Tông đều mạnh hơn, ở đỉnh phong của Hoàng Cực Thánh Vực.
Lưu Vân chậm rãi nói, khiến Tần Vấn Thiên âm thầm gật đầu, quả nhiên là một thế lực siêu nhiên.
Giữa đường, Tần Vấn Thiên và Lưu Vân hàn huyên không ít, chủ yếu là Lưu Vân nói, Tần Vấn Thiên nghe, trừ giới thiệu cho hắn một số tình hình của Hoàng Cực Thánh Vực, đương nhiên không thể thiếu những cái gọi là ‘địa phương tốt’ mỹ nữ như mây, muốn dẫn Tần Vấn Thiên tới kiến thức một chút, làm Tần Vấn Thiên không biết nói gì.
Hơn nửa ngày sau, vắt ngang qua các địa vực, bọn Tần Vấn Thiên rốt cuộc tới đô thành Diệp quốc.
Nội thành hoàng tộc cổ quốc, giáp sĩ mặc áo giáp huyễn lệ, cửa thành cao ngất giống như hoàng kim đúc thành, lộ ra phong cách cổ xưa, nơi này là địa vực trung tâm Diệp quốc, có hoàng cung cùng với các tòa vương phủ, thủ vệ cực kỳ nghiêm ngặt, cường giả như mây.
- Đứng lại.
Có một tiếng hét lớn, chỉ thấy hào quang màu vàng lao thẳng lên trời, một vị tướng quân cầm trường thương màu vàng, chỉ thẳng đám người Trượng Kiếm Tông sắp tới gần.
- Chúng ta đi xuống.
Diệp Lăng Sương mở miệng nói, đoàn người xuống phía dưới, các binh sĩ áo giáp bay lên không, chặn lại ở phía trước, tướng quân cầm đầu kia lạnh như băng nói:
- Trọng địa hoàng tộc Diệp quốc, cấm túc.
- Làm càn.
Diệp Lăng Sương lạnh lùng quát một tiếng, lúc này nàng đã thu liễm khí chất nhu nhược, trên người tự mang một sự uy nghiêm mãnh liệt, lạnh như băng nói:
- Nhìn thấy bản cung, thế mà dám cản.
Tướng sĩ thủ vệ kia tựa như lúc này mới thấy Diệp Lăng Sương, trong mắt hiện lên một mảng cười lạnh, hôm nay Tề vương đã nắm quyền, chỉ sợ không cần bao lâu nữ tử này sẽ phải trở thành tù nhân, lại vẫn muốn ở nơi này chơi trò uy phong công chúa, nhưng nữ tử này trái lại cũng xinh đẹp, hơn nữa đã gia nhập Trượng Kiếm Tông, cũng không thể đắc tội quá phận.