Thái Cổ Thần Vương

Chương 786: Chương 786: Diệp quốc, Dược Hoàng cốc (2)




- Sư muội, làm sao vậy?

Lưu Vân nhìn thấy vẻ mặt Diệp Lăng Sương, nghiêm túc hỏi.

- Cha ta bị thương nặng, tính mạng lâm nguy.

Diệp Lăng Sương mở miệng nói, khiến trong lòng Lưu Vân khẽ run, hắn chính là biết Diệp Lăng Sương là người phương nào, công chúa một cổ quốc, cha của nàng, chính là một đời Nhân Hoàng.

Cổ quốc này truyền thừa hơn vạn năm, thực lực rất mạnh, bên trong tranh đấu mâu thuẫn, cực kỳ phức tạp, Lưu Vân mơ hồ biết một chút.

- Có phải Tử Lôi tông nhúng tay hay không.

Lưu Vân hỏi.

- Không biết.

Sắc mặt Diệp Lăng Sương tái nhợt như cũ, Lưu Vân lại mở miệng nói:

- Chúng ta đi báo cáo sư tôn đi, xem có biện pháp không, trong Trượng Kiếm Tông cũng có cao thủ y đạo.

Diệp Lăng Sương buông thư xuống, thấp giọng nói:

- Đã mời thánh nữ của Dược Hoàng cốc.

Trong vẻ mặt Lưu Vân hiện lên sự sắc bén, thấp giọng nói:

- Thánh nữ mới tấn thăng của Dược Hoàng cốc đoạn thời gian trước đã thăng cấp thành ngũ giai Đan Vương, lại được Dược Hoàng chân truyền, ở một thế hệ thanh niên của Hoàng Cực Thánh Vực ngày nay, coi như là nhân vật truyền kỳ, nếu mời được nàng, nghĩ hẳn không có vấn đề.

Thánh nữ Dược Hoàng cốc này cũng là nhân vật truyền kỳ, nghe nói lúc trước bị người ta đưa vào Dược Hoàng cốc hấp hối, hầu như là trạng thái sắp chết, nhưng không biết người đưa nàng vào Dược Hoàng cốc thân phận ra sao, thế mà khiến Dược Hoàng tự mình ra tay cứu trợ, hơn nữa hao hết tâm lực, tẩy tinh phạt tủy cho nàng, đúc lại sinh mệnh, về sau truyền thụ nàng sở học suốt đời, ở thời gian cực kỳ ngắn ngủi, khiến thánh nữ này giống như sao băng dần dần dâng lên, cực giàu tính truyền kỳ.

Tên thật của thánh nữ Dược Hoàng cốc này, cũng không ai biết.

- Bọn họ sẽ không dễ dàng buông tay.

Diệp Lăng Sương lòng rối như tơ vò, lại không có tâm tư nghĩ nhiều như vậy, lúc này nàng có chút không biết làm sao.

- Chúng ta đi tìm sư huynh, bảo hắn nghĩ cách, đi.

Lưu Vân biết giờ phút này Diệp Lăng Sương rối lòng, lập tức hạ quyết định, mang theo Diệp Lăng Sương bước chậm rời đi.

Trong lòng Diệp Lăng Sương đau thương như cũ, trong cổ quốc xuất hiện một kỳ tài kinh thế, từ đó về sau, nội bộ hoàng tộc cổ quốc liền tăng thêm bước chân phân liệt.

Huynh trưởng kia của nàng so với nàng hơi lớn tuổi hơn chút, kinh tài tuyệt diễm, bái vào môn hạ Tử Lôi tông, có thể không trải qua khảo hạch, trực tiếp đưa vào Hoàng Cực Thánh Tông, đây là Tử Lôi tông hứa hẹn, hôm nay, hắn trưởng thành đến mức nào rồi?

Tất cả cái này, Tần Vấn Thiên hắn không biết, hắn vẫn ở đó chặt cây, mệt mỏi thì nghỉ ngơi, sau đó tiếp tục chuyển tảng đá.

Hôm nay hắn làm việc những việc này bắt đầu cam tâm tình nguyện, phi thường lạc quan, ngẫu nhiên sẽ có cảm ngộ, liền ở trên tảng đá luyện rìu một chút, hoặc là múa may thiên chùy, loại ngày tháng này, sống phi thường thích ý, tuy cảnh giới chưa nâng cao, nhưng hắn cũng không vội, cảnh giới tăng lên là chuyện nước chảy thành sông, cơ sở vững chắc, sức chiến đấu mới cường đại, đợi tới sau khi cảnh giới tăng lên, tự nhiên sẽ càng mạnh.

Qua thêm hai ngày nữa, Tần Vấn Thiên thoải mái nằm ở phía trên tảng đá, ánh mặt trời rơi ở trong hạp cốc, rơi ở trên người hắn, đường nét trên người hắn càng giàu mỹ cảm hơn nữa, đó là mỹ cảm lực lượng, hôm nay trong hạp cốc này trọng lực khủng bố, hắn dần dần không có bất cứ cảm giác nào nữa, hắn biết, mình đang trải qua một lần lễ rửa tội, thuần thân thể hắn trở nên mạnh hơn trước kia rất nhiều.

- Tần sư đệ.

Một thanh âm đã quấy rầy mộng đẹp của Tần Vấn Thiên, mở mắt, hắn thấy được Lâm Soái trên hạp cốc.

- Sư huynh.

Tần Vấn Thiên ngồi dậy, nhìn về phía Lâm Soái.

- Thế nào, rừng cây cũng bị ngươi chặt hết rồi, còn chưa nỡ đi ra?

Lâm Soái nhìn thoáng qua mảng rừng cây kia, trong lòng thầm run sợ, kẻ này thật đúng là lợi hại, vậy mà thích ứng nhanh như thế, mang cả mảng rừng cây đều chặt đi rồi.

Tần Vấn Thiên mỉm cười, sau đó bước chân đạp mạnh một cái, thân thể thế mà lại nghịch thế phóng lên cao, sau đó đáp ở mép hạp cốc, trong nháy mắt này đã không còn trọng lực cường đại, Tần Vấn Thiên cảm giác cả người bay bay, không có một chút sức nặng, loại cảm giác này quá mỹ diệu.

- Sư huynh sao có rảnh rỗi tới đây.

Tần Vấn Thiên cười hỏi.

- Ta đến nói cho ngươi một việc, Diệp Lăng Sương sư tỷ của ngươi chính là công chúa cổ quốc vạn năm Diệp quốc, nhưng mà Diệp quốc có vài vị thân vương cường thế, lại thêm Diệp Lăng Sương có một vị đường huynh tuổi xấp xỉ, chính là đời sau của một vị thân vương, thiên phú tuyệt luân, gia nhập Tử Lôi tông, phi thường chói mắt, làm Diệp gia tranh đấu hoàng quyền kịch liệt.

Lâm Soái chậm rãi nói, khiến ánh mắt Tần Vấn Thiên hơi ngưng trọng, nhất thời hiểu ra, cổ quốc thân vương cường thế, bên ngoài lại có Tử Lôi tông giúp, chỉ sợ sắp cướp lấy hoàng quyền.

- Diệp quốc bản thân thực lực cường đại, phân tranh nội bộ của nó Trượng Kiếm Tông ta và Tử Lôi tông vốn không nên tham dự, nhưng bởi vì một số nguyên nhân đặc thù, Tử Lôi tông chỉ sợ đã tham dự ở phía sau màn, phụ thân Lăng Sương thân là Nhân Hoàng, hôm nay bản thân bị thương nặng, sinh mệnh lâm nguy, Diệp quốc mời thánh nữ Dược Hoàng cốc ra tay.

Lâm Soái tiếp tục mở miệng nói, sau đó xoay người bước chậm mà đi, Tần Vấn Thiên theo phía sau Lâm Soái chưa nói gì, đối phương đã đến nói những điều này với mình, nghĩ hẳn có điều ám chỉ.

- Lăng Sương cần lập tức trở về, ta lo nàng lọt vào chuyện ngoài ý muốn, bởi vậy ngăn nàng, dù sao lấy thực lực của nàng trở về cũng không có bất cứ tác dụng gì, còn có thể lọt vào ám toán, mà ta đồng thời cũng sai người điều tra việc Diệp quốc, hôm nay quả thật tình thế cấp bách, Trượng Kiếm Tông ta chuẩn bị để một số đệ tử xuất phát tiến đến đô thành Diệp quốc, ngay tại hôm nay, ngươi đi theo bọn họ đi.

Lâm Soái mở miệng nói, Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, tuy lấy cảnh giới của hắn hôm nay căn bản không thay đổi được cái gì, nhưng Lâm Soái đã nói như vậy, nghĩ hẳn cũng là hy vọng hắn đi ra ngoài nhiều hơn một chút, xông pha lịch luyện một phen.

Sau một lát, Tần Vấn Thiên thấy được phía trước có một đám bóng người đang chuẩn bị xuất phát, chính là đám người Diệp Lăng Sương.

- Các ngươi đi cùng nhau mà nói, thì không ai dám ám toán Lăng Sương, mặt khác Tần sư đệ ngươi nhớ kỹ một quy củ bất thành văn, lãnh thổ Hoàng Cực Thánh Vực, giữa các thế lực lớn có lúc tranh phong, ma sát không ngừng, cường giả Thiên Cương cảnh không nhúng tay được chuyện cường giả Thiên Tượng một cảnh giới này, Nhưng bởi ma sát giữa đệ tử dẫn tới cường giả Thiên Cương cảnh ngã xuống, người Thiên Tượng cảnh, nói chung là không thể ra tay trả thù, nếu không, rất dễ dàng dẫn phát đại chiến.

Lâm Soái mở miệng nói, khiến vẻ mặt Tần Vấn Thiên ngưng trọng, hắn từng trải qua thế lực cấp bá chủ của hoàng triều Đại Hạ tranh đấu, một khi thượng tầng bùng nổ ma sát, như vậy trên cơ bản chính là chiến tranh môn phái, một phương diệt môn mới có thể dừng, đại khái thế lực lớn của Hoàng Cực Thánh Vực cũng kiêng kị môn phái đại chiến, mới có quy tắc ngầm như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.