Thái Cổ Thần Vương

Chương 1108: Chương 1108: Thiên Tượng cảnh (2)




Cuối cùng Tần Vấn Thiên cũng mở mắt, chân trời phía đông xuất hiện một tia trắng bạc, làm cho Tần Vấn Thiên giật mình, quá trình hắn diễn sinh Tinh Thần Thiên Tượng, giống như là chuyện đã xảy ra trong nháy mắt, nhưng nhìn chân trời này, rõ ràng đã là một ngày khác, đừng nói là đã mấy ngày trôi qua rồi đấy.

Nghĩ vậy cảm giác của Tần Vấn Thiên lan tràn ra, lập tức thở phào nhẹ nhõm, Mạc phủ có rất nhiều người bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, xem ra, đây mới chỉ là ngày thứ hai, giống như tính toán của hắn vậy, trùng kích Thiên Tượng cảnh giới, giống như nước chảy thành sông, không có gặp phải bình cảnh và nguy cơ sống chết, cực kì thuận lợi.

- Thiên Tượng cảnh sao? Cảm giác, hình như cũng không có gì khác, hơn nữa cũng không khó.

Tần Vấn Thiên nở nụ cười, mặc dù không có cảm giác đặc biệt gì, nhưng sự suy yếu lúc trước đã biến mất hết, lúc này Tinh Khí Thần của hắn no đủ, còn mạnh hơn lúc trước rất nhiều, giống như trên người có lực lượng vô tận, loại cảm giác này quá kỳ diệu.

Không chỉ có vậy, một tòa Nguyên Phủ của hắn cũng thay đổi, bên trong mảnh Nguyên Phủ kia, dường như tự hình thành một không gian, không phải là một cái ao đơn giản, không gian bên trong Nguyên Phủ này, mơ hồ có một phiến Tinh Không, ẩn chứa Tinh Nguyên vô tận, cường đại hơn rất nhiều so với trước đây.

Sở dĩ Tần Vấn Thiên có cảm giác nhẹ nhõm phá cảnh, là bởi vì hắn đã có phương hướng đột phá trước, hơn nữa từng có minh ngộ, dù là lĩnh ngộ về cảnh giới hay là Võ Đạo chân ý, đều đã bước vào cực điểm từ lâu, vì vậy đối với những người khác thì Thiên Tượng cảnh có thể là một kiếp, rất khó tiến lên, nhưng đối với Tần Vấn Thiên, đúng là chuyện nước chảy thành sông, quá trình xông phá cũng không khó.

- Tiếp đó, ta có thể câu thông viên Võ Mệnh Tinh Thần thứ năm, ngưng tụ Tinh Hồn thứ năm, sinh ra tòa Nguyên Phủ thứ năm rồi.

Tần Vấn Thiên cười nói, hắn chỉ lột xác có một tòa Nguyên Phủ, đối ứng toà Nguyên Phủ Thụy Mộng Tinh Hồn kia, những Nguyên Phủ trước giống như quá khứ, giống như trời sinh hắn nên ngưng tụ nhiều Tinh Thần Thiên Tượng vậy, mới có thể làm cho tòa Nguyên Phủ khác có thể lột xác.

- Chẳng qua ta chỉ mới nghĩ trùng kích Thiên Tượng cảnh, cũng chưa suy nghĩ tỉ mỉ Tinh Hồn thứ năm nên lựa chọn Tinh Hồn gì cho thích hợp.

Tần Vấn Thiên tự nói một tiếng, hơn nữa, sau khi đột phá Đế Thiên, cũng có thể lựa chọn Tinh Hồn thứ năm khác, bọn họ có thể tu hành nhiều đường khác nhau, Tần Vấn Thiên không hy vọng hắn và Đế Thiên hoàn toàn tương tự, hắn mong Đế Thiên có khả năng đi đến một con đường khác.

- Hả?

Đúng lúc này Tần Vấn Thiên giống như ý thức được cái gì, lập tức cảm thấy buồn cười, thì ra tinh thạch chồng chất như núi mà hắn chuẩn bị để trùng kích Thiên Tượng cảnh, vậy mà bị hắn tiêu hao hết...

Nghĩ vậy Tần Vấn Thiên âm thầm lau mồ hôi, vừa vặn sao? Nguy hiểm thật, làm sao mà tiêu hao kinh khủng như vậy? Hắn từng kiểm tra qua sách cổ, lúc trùng kích Thiên Tượng cảnh cần chuẩn bị bao nhiêu Tinh thạch đều biết, hơn nữa hắn chuẩn bị nhiều hơn vài lần, chính là vì phòng ngừa có biến cố, nhưng không ngờ rằng vẫn bị hao hết, đúng là tiêu hao quá kinh khủng, rất nhiều người Thiên Cương đỉnh phong có lẽ không thể kiếm nổi số lượng tinh thạch như vậy đâu.

Tần Vấn Thiên đứng dậy, hắn đi về phía bên ngoài, người Dược Hoàng Cốc đang bảo vệ bên ngoài tu luyện trường, lúc Tần Vấn Thiên xuất hiện thì ánh mắt của các nàng nháy mắt đều rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, đang muốn đánh giá hắn, chỉ thấy lúc này trên người Tần Vấn Thiên bình thản như thường, trên khuôn mặt tuấn tú mang theo nụ cười nhàn nhạt, trên người không tiết ra chút khí tức nào, làm cho các nàng có cảm giác nhìn không thấu, cuối cùng thì có đột phá hay không đây, động tĩnh ngày hôm qua rất lớn mà?

- Đa tạ các vị rồi.

Tần Vấn Thiên nhìn mọi người nhu hòa cười một tiếng, mọi người mỉm cười gật đầu hỏi thăm.

- Hôm nay chính là ngày vui của Thánh nữ và Vấn Thiên thiếu gia, chúng ta đến trước chúc mừng một tiếng.

Các thiếu nữ Dược Hoàng Cốc nhìn Tần Vấn Thiên cười, đây là đôi thần tiên quyến lữ mà mọi người trong Hoàng Cực Thánh Vực đều hâm mộ, cuối cùng cũng sắp sửa thành vợ thành chồng rồi.

- Đa tạ, ta đi tìm Khuynh Thành đây.

Tần Vấn Thiên nở nụ cười, thân hình hắn chợt lóe, đã đi đến bên ngoài phòng của Mạc Khuynh Thành, Mạc Khuynh Thành cũng không hề nghỉ ngơi, nàng đang ngồi ở trong sân, lúc Tần Vấn Thiên vừa xuất hiện thì ánh mắt nàng nhanh chóng rơi vào trên người hắn, lộ ra sự vui vẻ hạnh phúc.

Một ngày này, cuối cùng cũng đến.

- Không trang điểm?

Tần Vấn Thiên cười hỏi.

- Không thích.

Mạc Khuynh Thành ôn nhu nói, Tần Vấn Thiên gật đầu.

- Cũng được, nàng không cần vẽ thêm gì nữa, chân thật nhất, chính là lúc nàng đẹp nhất.

Mạc Khuynh Thành đi đến bên cạnh Tần Vấn Thiên, kéo tay hắn, nhìn ánh mặt trời đang chậm rãi dâng cao, nàng chỉ về phía mặt trời, nói.

- Từ hôm nay trở đi, thiếp muốn nắm tay chàng, nhìn mặt trời mọc, mặt trời lặn, cả đời này không buông.

Trong lòng Tần Vấn Thiên chảy qua dòng nước ấm, hăn nắm tay Mạc Khuynh Thành, cười nói.

- Nàng đoạt ta lời kịch của ta rồi...

- Thiếp đây đành nói trước chàng vậy, Tần Vấn Thiên, chàng không được buông tay ta ra đấy!

Mạc Khuynh Thành nhìn mặt trời lớn tiếng hô, lúc này nàng không hề có sự lạnh lùng, cũng không hề thánh khiết như Tiên, chẳng qua là một thiếu nữ đuổi theo tình yêu mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.