Thái Cổ Thần Vương

Chương 680: Chương 680: Thức tỉnh (2)




Sắc mặt Tần Vấn Thiên trắng bệch, nhìn Chu Tước.

- Đây là con đường ngươi chọn, con đườnggian nan nhất,tất cảđều là công dã tràng, ngươi lấy được là kinh nghiệm trong những năm gần đây.

Ánh mắt Chu Tước nhìn hắn, tĩnh nói:

- Bọn họ đều sớm đã đi ra ngoài, bên ngoài người gác, ta đưa ngươi rời đi thôi.

Sắc mặt Tần Vấn Thiên khó coi, mấy năm nay lẽ nào là công dã tràng?

Trên thân Chu Tước tràn ngập ra một cỗ lực lượng cường đại, bao phủlấy hắn, lập tức hắn cảm giác bóng dáng biến ảo, bị vứt ra ngoài, thời điểm hắnxuất hiện lần nữa,lại xuất hiện ở Khâm Châu Thành nơi cách xa Đại Hạ Cổ Hoàng cung, thấy mọi người vây quanhCổ Hoàng cung, hắn chỉ có thể lặng lẽ chuồn đi.

Bóng dángcủa Tần Vấn Thiên nhanh chóng lập loè, rời khỏi nơi này, bởi vì hai thân thể tâm niệm tương thông, hắn tìm được đám người Thanh Mị tiên tử.Tại Sở Quốc, Thiên Ung Thành, hắn nhìn thấy Tần Xuyên cùng Tần Dao tỷ.Điều này làm cho hắn cảm thấy cao hứng vô cùng, dường như giảm đi một chút thống khổ.

Thanh Mị tiên tử cùng với Thanh Nhiđều ở nơi này.

- Không tốt.

Đúng lúc này, Thanh Mị dường như phát hiện ra điểm không đúng, Tần Vấn Thiên hắn lập tức ngẩng đầu lên, lại phát hiện nơi xa có khí thế khủng bố giáng xuống, chỉ thấy Quân Ngự dẫn theo đại quân xông tới, trong đó có rất nhiều cường giả Thiên Tượng, trực tiếp phóng ra Tinh Thần Thiên Tượngrực rỡ, bao phủ toàn bộ thiên địa hư không.

- Bị theo dõi.

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm run rẩy, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.Chỉ thấy Quân Ngự lập tức nói:

- Thật không nghĩ tới lại ởthành nhỏxa xôi như thế, chỉ có điều hôm nay tất cả các ngươi đều phải chết.

Vừa dứt lời có ánh sao rơi rơi, Tần Xuyên cùng Tần Dao trực tiếp phát ra tiếng kêu thảm.

- Không...

Tần Vấn Thiên gầm thét, con mắt ửng đỏ, ngay lập tức có rất nhiều cường giả Thiên Tượng bao vây công kích Thanh Mị tiên tử.

- Trốn đi.

Thanh Mị tiên tử nhìn hắn hô lên.Bước chân của Tần Vấn Thiên lại vẫn không nhúc nhích.Chẳng biết từ lúc nào, Thanh Nhi lại đứng ở trước mặt của hắn, dường như vĩnh viễn đều là như vậy.

Tần giacủa Thiên Ung Thành lần lượt có từng bóng người mất mạng. Thanh Mị tiên tử ở dưới sự vây quét phát ra tiếng kêu tuyệt vọng đau xót, bỏ mình.

Hai tay Tần Vấn Thiên nắm chặt, có máu tươi thấu ra, lần thứ hai hắn sử dụng ra Yêu Thần Tế, hóa thân làm Yêu, nhưng lần này trực tiếp có rất nhiều cường giả Thiên Tượng xông tới trấn áp, phát ra công kíchkhủng bố, đánh cho hắn trọng thương, căn bản không cho hắn bất cứ cơ hội nào.

- Đi!

Trong taycủa Thanh Nhi xuất hiện một màn ánh sáng, màn sáng kiatràn ngập lực lượngkhông gian cường đại, trực tiếp đánh vào trên người của hắn.

Trong nháy mắt, bóng dáng của hắn biến mất, Thanh Nhi cứ như vậy nhìn hắn, thời khắc này, trong con mắt lạnh lùng kialại hiện lên một vẻ tươi cười, nhưng sau đó nàng bị các cường giả trực tiếp xông tới giết chết.

- Không!

Vẻ tươi cười kia in sâu vào trong đầu, Tần Vấn Thiên phát ra tiếng gào théttuyệt vọng, thời điểm xuất hiện lần nữa,hắn bị truyền tống đến bên ngoàiSở Quốc, hắn nằm trên mặt đất, con mắt trống rỗng, tim như bị đao cắt, hận không thể chết đi.

Chết, hắn hại chết phụ thân Tần Xuyên, hại chết Tần Dao tỷ, hại chết Thanh Nhi... Hắn mê man, tịch mịch, giống như đã phát điên, thần chí của hắn mơ hồ, thống khổ, hắn dường như không muốn đi đối mặt với sự thật, muốn trốn tránh.

Đây chính là cuộc sống của hắn sao? Vì cái gì lại như vậy, hắn cũng muốn hỏi ông trời, vì cái gì lại như vậy?

...

Lúc này, trong một mảnh rừng trúc cách U Châu Thành ngàn dặm, trúc xanh ở trong gió khẽ dao động, Thanh Nhi an tĩnh đứng ở đó, giống như Tiên tửxinh đẹp, ngắm nhìn về phương xa.

Ở phía sau hắn, bóng dángTần Vấn Thiên an tĩnh nằm ở đó, một năm trôi qua rồi, Tần Vấn Thiên đã từ từ khôi phục, trong giấc mộng tu hành, thu nạp lực lượng ngôi sao, đã sắp bình phục.

- Thanh Nhi!

Đúng vào lúc này, một giọng nóiphá vỡ sự tĩnh lặng của rừng trúc, Thanh Nhi xoay người, nghi hoặc nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức nàng chỉ thấy một bóng dáng bay nhào tới, trực tiếp ôm cổ nàng, cảnh này khiến toàn thân Thanh Nhi cứng đờ, đoạn trúc xanh trong tay cũng trực tiếp rơi vào phía trên mặt đất.

Đầu của nàng đặt ở trên vai của Tần Vấn Thiên, mắt nhìn về phía trước, hình như ngây dại, sau một lát nàng mới chớp chớp mắt, dường như lại lộ ra thần sắcchưa bao giờ có.

- Ngươi ôm ta đau.

Thanh Nhi khẽ nói, Tần Vấn Thiên dùng lực quá lớn.

Giọng nói thanh thúy của nàng khiến Tần Vấn Thiên thức tỉnh, thân thể của hắn lui về phía sau, nhìn Thanh Nhi bình yên vô sự đứng ở trước mặt mình, hắn hít sâu một cái, thật may, chẳng qua chỉ là một giấc mộng, giấc mộng này thật là đáng sợ.

- Làm sao vậy?

Giọng nói của Thanh Nhivẫn trong trẻo, thanh thúy, vô cùng êm tai như trước đây. Khi nàng nhìn thấy Tần Vấn Thiên nhíu mày.

- Một thân thể khác rơi vào ma chướng, đó là cảnh Mộng Ma vô cùng đáng sợ Mộng Ma, ta và hắn tâm niệm tương thông, lại không thể khiến hắn tỉnh lại.

Tần Vấn Thiên thấp giọng nói, bởi vì tâm niệm tương thông, hắn rất nhanh biết được tất cả những gì một thân thể khác đã gặp phải.Hắn cũng biết, mảnh không gian ma chướngthứ bakia đáng sợ tới mức nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.