Thái Cổ Thần Vương

Chương 635: Chương 635: Trần Vương chết (1)




Chim Đại Bằng yêu mị.

Còn cả chiêu thức thuộc chín tuyệt học lớn của Đại Hạ, Ấn Huyết Chú và Đấu Chuyển Tinh Di, tuy rằng trước kia Tần Vấn Thiên chưa am hiểu chín tuyệt học lớn của Đại Hạ nhưng hắn chiếm được Gương Thiên Giám, vậy thì việc có thể am hiểu bất cứ loại nào trong chín tuyệt học lớn của Đại Hạ, tựa như đám người Âu Dương Cuồng Sinh cũng chẳng có gì là kỳ quái.

Nghĩ như vậy, Trần Vương ngẩng đầu nhìn bóng dáng đứng ở trên thân chim Đại Bằng, trái tim hắn không ngừng nhảy lên, ngay lập tức sắc mặt trở nên trắng bệch.

Là hắn.

Nhất định là hắn.

Hắn không chết ở điện Đan Vương, mà bây giờ, lại hóa thân thành một người khác trở về đây.

Huyết mạch của hắn hình như đã mạnh hơn trước, khiến hắn giống như quân chủ của yêu giới, quân lâm thiên hạ, huyết mạch bùng nổ giúp hắn phá tan sự trói buộc của cảnh giới, có được khí tức cường đại của cảnh giới Thiên Cương Tam Trọng.

Nghĩ đến năng lực chiến đấu của người này đã vượt cấp, Trần Vương bỗng nhiên nhìn Trần Tiêu hô lớn:

- Là Tần Vấn Thiên, Tiêu thúc, chạy mau.

- Tần Vấn Thiên.

Nghe thấy cái tên này, trong lòng Trần Tiêu sợ hãi, cái tên này thật sự vô cùng quen thuộc, đã hơn một năm rồi, nhưng trong khắp Đại Hạ, có chỗ nào không đàm luật chuyện trong điện Đan Vương, Tần Vấn Thiên, người đứng đầu Bảng Thiên Mệnh, cầm Yêu Kiếm trong tay hóa thân thành Cổ Yêu, người này thật sự chính là Tần Vấn Thiên?

Một luồng khí tức sắc nhọn tối thượng bộc phát ra, Kiếm Vương giả xuất hiện, sáng ngời chói lóa, đó là Võ Mệnh Thiên Cương của Tần Vấn Thiên.

- Oành!

Tần Vấn Thiên cầm Thanh Kiếm Vương Giả trong tay, sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, biến mất khỏi tầm nhìn hai người. Thần sắc Trần Tiêu đại biến, cũng sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, nhưng lại xoay người chạy về một hướng khác, hai người nọ hóa thành hai luồng sáng Tinh Thần phi thẳng về một hướng trong không gian, cuối cùng, một tiếng kiếm vang truyền đến, trong không khí có máu tươi bắn ra.

Chỉ thấy một bóng người lóe lên, là Trần Tiêu, cơ thể ông ta dần dần rơi xuống đất, Người này có tu vi ở cảnh giới Thiên Cương Tứ Trọng, thực lực mạnh mẽ, nếu như đối kháng trực diện với Tần Vấn Thiên, có lẽ còn có thể chống đỡ được mấy phút, nhưng việc đầu tiên ông ta nghĩ đến lại là chạy trốn, khi sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, cảm giác mạnh mẽ của Tần Vấn Thiên sẽ nắm bắt được biên độ di động của ông ta, Ý Chí Võ Đạo của Kiếm Âm bùng nổ, lúc tiếng kiếm ngân vang cũng là lúc ông ta mất mạng dưới lưỡi kiếm.

Khoảnh khắc Trần Tiêu rời đi, Trần Vương cũng bỏ trốn về phương hướng ngược lại, nhưng lại bị chim Đại Bằng chặn đứng, con chim Đại Bằng chưa từng ra tay này lại có tốc độ cực nhanh, giữ chặt chân hắn ta, chỉ mấy giây như vậy, Tần Vấn Thiên đã bay đến, lơ lửng giữa không trung, tiến tới trước mặt Trần Vương, sát ý giữa hai mắt bộc lộ rất rõ.

- Tần Vấn Thiên, hôm nay ngươi thả ta rời đi, ta sẽ nói với gia tộc, xóa bỏ ân oán giữa chúng ta.

Trần Vương nhìn Tần Vấn Thiên, mở miệng bàn điều kiện, giờ phút này, đối với hắn ta mà nói, quan trọng nhất đó là giữ lại được tính mạng. Lúc trước, hắn ta thua trong tay đối phương, không tiếc sử dụng pháp bảo hộ thân, cũng bởi vì sự tức giận nhất thời, hơn nữa còn có Trần Tiêu cảnh giới Thiên Cương Tứ Trọng trợ trận, hắn ta liền chạy theo đuổi giết Tần Vấn Thiên.

Chẳng thể ngờ rằng, đối phương là Tần Vấn Thiên, kẻ này vẫn luôn luôn giữ lại thực lực chân chính, đợi đến giờ phút này có muốn hối hận, cũng đã muộn rồi.

Nếu như biết người này là Tần Vấn Thiên, chắc chắn hắn ta sẽ không đuổi theo tới đây.

Kiếm ý tràn ngập, Tần Vấn Thiên không đáp lời Trần Vương, bước chân hơi di động, một luồng khí tức khiến người ta hít thở không thông bao phủ lấy người Trần Vương.

Chậm thì sẽ phát sinh biến cố, mặc dù hắn dẫn dụ hai người Trần Vương rời xa người kia, nhưng vẫn phải tiêu diệt sớm, để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn, ở thế giới này, bất cứ sự tình gì cũng đều có thể phát sinh, ngày xưa, lúc còn trong điện Đan Vương, ai dám nghĩ tới hắn lại có thể dùng một kiếm chém điện Đan Vương thành hai đoạn, bởi vậy có thể hắn cuồng ngạo nhưng sẽ không khinh địch.

- Oành!

Tinh quang bùng nổ, bóng dáng Trần Vương bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Tần Vấn Thiên, Cự Nhân nham thạch nóng chảy xông ra, hóa thành nham thạch nóng chảy dạng lỏng, đánh về phía Tần Vấn Thiên, Trần Vương không phải là quân tử, lúc hắn lên tiếng, cũng là lúc hắn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra.

- Ông!

Tiếng gió khẽ vang lên, cây kiếm trong tay Tần Vấn Thiên chợt lóe lên rồi biến mất, kiếm quang dừng ở trên cổ họng Trần Vương.

Thân thể Trần Vương cứng ngắc, hai tay ôm yết hầu, trong mắt lộ ra thần sắc không cam lòng.

Hắn ta không cam lòng, hắn ta là Trần Vương, là niềm kiêu hãnh của Trần gia.

Hắn ta không cam lòng, hắn ta có thể trở thành lãnh đạo của Trần gia trong tương lai, hắn ta đã luôn cố gắng vì mục tiêu này, đã sắp được đến Thánh địa của Đại Hạ để thử luyện.

Nhưng bây giờ, kẻ kiêu ngạo như hắn ta, lại phải chết ở đây.

Hắn ta nhớ lại từng chuyện từngc chuyện một, giống như một giấc mộng dài vậy, kể từ lúc nghe tên của Tần Vấn Thiên, cuộc sống của hắn ta, đã âm thầm phát sinh biến hóa, trở thành một cơn ác mộng.

Còn nhớ rất rõ, lần đầu tiên nhìn thấy Tần Vấn Thiên, là ở Trần gia, hắn ta đứng ở xa nhìn Tần Vấn Thiên và đám người Âu Dương thế gia cùng bước vào Trần gia, người này khiêu chiến với người trong gia tộc hắn ta, biểu lộ thực lực phi phàm, nhưng mà khi đó hắn ta chẳng thèm để ý, cũng không thể ngờ được rằng, người thanh niên chẳng mấy xuất sắc này, lại trở thành ác mộng của mình.

Một thời gian sau, trong Bảng Thiên Mệnh Tần Vấn Thiên bắt đầu bộc lộ tài năng, lần đầu tiên đánh bại hắn ta. Mấy năm trước Trần Vương phải sống dưới bóng của Hoa Thái Hư, mấy năm sau lại phải sóng dưới cái bóng của Tần Vấn Thiên, đến tận giây phút này, còn phải chết trong tay Tần Vấn Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.