- Choang!
Nhờ sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, thân ảnh của Trần Vương nhanh chóng biến mất, giờ phút này trong lòng hắn ta vô cùng chấn động, sao lại có thể như vậy được, sao tên này cũng biết thuật pháp Đấu Chuyển Tinh Di?
Khoảnh khắc thân thể Trần Vương xuất hiện, một chưởng ấn đỏ tươi đánh về phía hắn, Trần Vương biến sắc, vội sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, nhưng thân hình chưa kịp ổn định, Tần Vấn Thiên lại xuất hiện trước mặt hắn ta, Ấn Huyết Chú lại đánh về phía trước, uy lực ngập trời, nếu như bị đánh trúng, cơ thể sẽ biến thành thây khô.
- Ầm, ầm, ầm...
Hai bóng người không ngừng sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, cuối cùng, Trần Vương cảm thấy nguyên phủ trong cơ thể mình gần như sắp bị tiêu tán hết, lúc này đây, hắn ta nhanh chóng di chuyển đến bên cạnh Cự Nhân Võ Mệnh Thiên Cương nóng chảy kia, không định né tránh nữa, chưởng ấn Đại Nhật Càn Khôn đánh ra, uy lực như lấp sông dời núi, đối chọi với chưởng ấn đỏ rực.
- Ầm!
Chưởng ấn của hai người va chạm vào nhau, trong nháy mắt Trần Vương đã cảm thấy được máu thịt ở cánh tay mình đang bị ăn mòn, uy lực ăn mòn này quá hung hãn, vốn không có cách nào có thể ngăn cản, Ấn Huyết Chú, là một trong những thuật thần thông bá đạo nhất của tuyệt học Đại Hạ.
Lúc này đây, sức mạnh từ máu thịt của hắn ta đang nhảy vào cánh tay của Tần Vấn Thiên, nhưng đồng thời hắn ta cũng cảm thấy trong cơ thể đối phương có một luồng uy lực hung hãn tỏa ra từ máu thịt cùng với kiếm uy đang rít gào, xé tan sức mạnh của hắn ta.
Cự Nhân Nham thạch nóng chảy hóa thành một ngọn lửa đỏ rực, đánh về phía Tần Vấn Thiên, muốn cắn nuốt thân thể hắn vào bụng, nhưng thấy ánh sáng Tinh Thần bùng nổ, Tần Vấn Thiên lại sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di lần nữa, âm thanh rét lạnh của thanh kiếm truyền tới, Trần Vương dần dần cảm nhận được hơi thở tử vong đang đến gần.
Cũng may hắn đã sớm có chuẩn bị, bàn tay đưa vào trong túi, bóp nát cái gì đó, ánh lửa ngút trời, bao quanh lấy thân thể hắn ta, kiếm quang chém xuống, kiếm quang vừa chạm vào cổ Trần Vương liền bị một luồng sáng ngăn cản, phát ra tiếng vang thanh thúy, khiến cho thần sắc Tần Vấn Thiên trầm xuống, thân thể lui về phía sau, nhìn chằm chằm luồng ánh sáng từ lửa đỏ bao phủ quanh người Trần Vương.
Trần Vương có thể được chọn là người lãnh đạo của Đại Nhật Trần Gia trong tương lai, tất nhiên trên người sẽ có pháp bảo phòng ngự, vật ấy cực kì quý giá, trước kia mỗi khi Trần Vương gặp phải tình cảnh khó khăn gì cũng chỉ đưa tin cho người của Trần gia chứ chưa bao giờ đụng vào bảo vật này, nhưng giờ phút này gặp phải nguy cơ bị giết, hắn ta không thể không sử dụng tới nó, ánh mắt Trần Vương nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, tuy trên người Trần Vương có một luồng sát ý vô cùng kinh khủng, nhưng chẳng ngờ rằng nó đã đạt tới cảnh giới này.
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Bước chân Trần Vương chậm lại, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, người này không chỉ am hiểu các chú ấn, còn biết cả thuật pháp Đấu Chuyển Tinh Di.
Tần Vấn Thiên chăm chú nhìn ngọn lửa sáng rực, rồi đột nhiên hắn xoay người, nhảy lên thân chim Đại Bằng, rời khỏi nơi này.
Ánh mắt Trần Vương lóe lê, một ngọn lửa phóng thẳng lên cao, cơ thể hắn chậm rãi bước tới, truy kích theo thân ảnh của Tần Vấn Thiên.
Xa xa, mấy cường giả Trần gia vừa phá vòng vây xong nhìn thấy bên này có ánh lửa, liền nhanh chóng phi thân tiến tới, không bao lâu sau, Tần Vấn Thiên lại bị người ta chặn đường ở một khe núi, phía trước là một người đàn ông trung niên có tu vi mạnh mẽ, đã đạt đến cảnh giới Tứ Trọng.
- Trần Vương.
Trần tiêu nhìn về phía Trần Vương, ánh mắt tối lại, Trần Vương lại bị bức đến mức phải sử dụng pháp bảo hộ thân.
- Tiêu thúc, người này am hiểu Đấu Chuyển Tinh Di, trên người hắn nhất định có bí mật, nhanh giết hắn.
Trần Vương lạnh lùng mở miệng, Trần Tiêu gật đầu, sức mạnh to lớn của ngọn lửa trên người ông ta nhanh chóng lao về phía Tần Vấn Thiên.
Chim Đại Bằng đột nhiên phóng thẳng lên cao, không ngừng bay lên khoảng không gian phía trên bọn họ.
- Chạy đi đâu.
Trần Tiêu và Trần Vương cũng xông lên theo, không chịu buông tha, người này quá yêu dị, hơn nữa có bí mật, phải bắt cho được hắn ta.
Thân ảnh ba người và một con chim Đại Bằng không ngừng di chuyển trong không gian, dần dần bay qua những đám mây, mây mù tràn ngập, không khí mỏng manh ngăn trở tầm mắt con người, nhưng mà ánh mắt của Trần Tiêu và Trần Vương vẫn luôn sáng rực, Liệt Diễm thiêu đốt, chăm chú nhìn theo bóng dáng của chim Đại Bằng và Tần Vấn Thiên.
- Oanh!
Trên người Tần Vấn Thiên đột nhiên có một luồng uy lực khổng lồ bùng nổ, khí tức yêu dị điên cuồng phun trào thoát ra, thân thể hắn không ngừng to lên, khiến người ta có cảm giác áp bức khó chịu.
- Hả?
Trần Tiêu nhíu mày, ông ta nhìn thấy ánh sáng trên người Trần Vương dần yếu đi, chắc chắn không lâu nữa sẽ tiêu tán, liền nhắc nhở:
- Trần Vương, người này quá quỷ dị, hay là cháu đi trước đi.
Trần Vương khẽ lắc đầu, cục diện như bây giờ sao hắn có thể yên tâm thoát đi? Sỉ nhục như vậy, hắn không thể nhận.
Chim Đại Bằng như không hề để tâm đến độ cao, tốc độ bay lên không trung chưa hề dừng lại, quầng sáng trên người Trần Vương ngày càng yếu dầu, khiến cho Trần Tiêu phải cau chặt mày, hình như đối phương cũng biết quầng sáng trên người Trần Vương bị hạn chế về có thời gian, nên đang cố sức làm tiêu tán nó.
- Trần Vương.
Trần Tiêu lại gọi, Trần Vương chau mày, hơi khó xử, nhưng cảm nhận được quầng sáng trên người đã rất yếu, hắn ta chỉ có thể dừng lại.
- Oanh!
Một luồng hơi thở cảnh giới Thiên Cương Tam Trọng truyền đến từ một bóng dáng trên không trung, chim Đại Bằng dừng lại, Tần Vấn Thiên quan sát không gian xung quanh, giống như quân chủ của bâu trời, huyết mạch trên người không ngừng rít gào.
Trần Vương nhìn chằm chằm thân ảnh kia, người đó khiến hắn có cảm giác khá quen thuộc.
Đột nhiên, sắc mặt Trần Vương hoảng hốt, lộ ra thần sắc không dám tin, khí chất như vậy hắn đã từng nhìn thấy một lần trên Chu Tước Đài ở Bảng Thiên Mệnh.