Trong Đại Hạ Cổ Hoàng Triều, thế cục nghịch chuyển, các cường giả Trần gia bị chặn đường liều mạng đánh tới, không tiếc xả thân chịu đòn cố gắng phá vòng vây, nhanh chóng phi thân bay về phía ngoài thành Khâm Châu.
Mà ở sơn cốc trong một ngọn núi ngoài thành Khâm Châu, cuộc chiến đã ngã ngũ.
Đám người Trần Vương lui dần về phía sau, giờ phút này, đám cường giả bọn họ đã rơi vào thế hạ phong.
- Đi!
Trần Vương xoay người bỏ chạy, đám người bên cạnh hắn cũng nhanh chóng bay đi, truy kích Tần Vấn Thiên, tốc độ mạnh mẽ như tia chớp.
- Choang!
Một luồng ánh sáng chiếu rọi, là do Trần Vương sử dụng phép thần thông Đấu Chuyển Tinh Di, thân hình hắn nhanh chóng xuất hiện trước mặt Tần Vấn Thiên.
Người này cầm một thanh kiếm to lớn màu đen trong tay, thực lực mạnh mẽ, giết chết không ít cường giả Trần gia của hắn, vừa rồi nếu như không có hắn trợ giúp, thế cục sẽ không nghiêng về một phía nhanh như vậy, trước khi đi, hắn ta muốn tiêu diệt kẻ này đã.
Tần Vấn Thiên vừa buông lỏng, một giây sau đã dùng bàn tay như một khối nham thạch nóng bỏng đánh về phía trước. Cả không gian dường như hóa thành những luồng lửa nham thạch nóng bỏng, cơ thể Tần Vấn Thiên như bị thiêu đốt bởi luồng Ý Chí Võ Đạo kia, nhưng cảm giác của hắn vẫn vô cùng mạnh mẽ, vậy nên khoảnh khắc Trần Vương vừa sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, hắn liền nắm bắt được.
Bàn tay trái hóa thành chưởng ấn đỏ như máu, đánh mạnh về phía trước, uy lực của chú ấn bộc phát sức mạnh tựa như muốn hủy diệt mọi thứ.
Sắc mặt Trần Vương trầm xuống, tinh quang lại bùng nổ lần nữa, bởi vì kiêng kị Ấn Huyết Chú, hắn ta không dám đỡ chưởng này, nếu không hai bên đều sẽ phải chịu tổn hại, mất nhiều hơn được.
Nhưng thân hình hắn vừa xuất hiện ở không gian khác, liền nghe một tiếng hét giận giữ xé tan không khí truyền đến, uy lực của Phá Thiên Kiếm bao phủ cả thân thể, thanh kiếm lớn màu đen này được bàn tay Tần Vấn Thiên nắm chặt, vung mạnh về phía thân thể hắn ta, muốn chém hắn ta thành hai đoạn, đồng thời Phàm Nhạc và Sở Mãng cũng thi nhau xông lên, đánh về phía hắn ta.
Sắc mặt Trần Vương trở nên xanh mét, lại lần nữa sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, chạy trốn theo một hướng khác.
- Để hắn cho ta.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, nhanh chóng di chuyển theo phương hướng Trần Vương bỏ chạy, Âu Dương Cuồng Sinh gần như có thể cảm nhận được sự tự tin từ trong giọng nói của hắn, gật gật đầu, đoàn người nhanh chóng di chuyển về phía trước đuổi theo những kẻ vừa chạy trốn.
Trần Vương am hiểu thuật Đấu Chuyển Tinh Di, sức chiến đấu của bản thân hắn ta lại rất mạnh, Âu Dương Cuồng Sinh tự biết bản thân mình bây giờ khó có thể địch lại được Trần Vương, tuy rằng giờ đây bọn họ đang chiếm ưu thế, nhưng nếu muốn giết hắn ta thì lại không phải là chuyện dễ dàng.
Người thanh niên họ Đế này, trước đó đã phải đối mặt với sự truy kích và tiêu diệt của không ít cường giả, vậy mà vẫn bảo toàn được thân thể không hề bị hao tổn gì, những kẻ kia lại không thấy xuất hiệ nữa, có lẽ, hắn ta thật có thể tiêu diệt được Trần Vương cũng không chừng.
Đám người Âu Dương Cuồng Sinh và Bạch Tình chia làm hai hướng tiếp tục đuổi giết đám người đang bỏ chạy, Tần Vấn Thiên đuổi theo Trần Vương, thân ảnh của Tiểu Gia Hỏa xuất hiện dưới người Tần Vấn Thiên, cánh chim xòe rộng, gió mạnh thổi đến, tốc độ nhanh đến chóng mặt, chẳng mấy chốc đã đuổi kịp Trần Vương.
Mặc dù bây giờ Trần Vương đang sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, có thể nhanh chóng di chuyển đến không gian khác, nhưng cự ly cũng có giới hạn, có thể nói Đấu Chuyển Tinh Di chỉ có ưu thế trong việc di chuyển nhanh, chứ bàn về việc chuyển đổi không gian với khoảng cách xa hơn thì không thể làm được, vậy nên hắn không có cơ hội thoát khỏi sự truy đuổi của Tần Vấn Thiên.
Nhưng mà bóng dáng hai người di chuyển nhanh như chớp, dần dần biến mất theo một phương hướng khác, Trần Vương phát hiện chỉ có mình Tần Vấn Thiên truy đuổi hắn, trong con ngươi lóe qua một tia sắc lạnh.
Tốc độ của hắn chậm dần, thần sắc bình tĩnh, không hề có chút hoảng loạn hay khẩn trương nào, môi vẽ thành một đường cong sắc lạnh như gió lốc.
Không bao lâu sau, hai người đã đến một nơi khác cách trận chiến không biết bao xa, thân ảnh Trần Vương dừng lại trên một ngọn núi nhỏ, đất đai chập chùng, quay đầu lại nhìn Tần Vấn Thiên.
Thân ảnh của Tần Vấn Thiên cũng dừng lại, thấy Trần Vương bình tĩnh nhìn mình, trong mắt mang theo hàm ý giễu cợt, hai tay chắp ra phía sau, nhìn Tần Vấn Thiên lạnh lùng mở miệng:
- Không ngờ lại có kẻ ngu xuẩn như vậy.
Ở trong mắt Trần Vương, việc Tần Vấn Thiên truy đuổi một mình thế này, hiển nhiên là hành vi chán sống ngu xuẩn.
Sự miệt thị và châm chọc hiện rõ trên ánh mắt, hắn cũng không hề có ý định che giấu, huyết mạch trong cơ thể bốc cháy cuồn cuộn, một luồng lửa nóng có nhiệt độ cao như nham thạch nóng chảy bao quanh cơ thể hắn, đất đá dưới chân bị ngọn lửa này đốt thành tro bụi, bốc lên trong không khí, đủ để thấy sức nóng của nó kinh khủng như thế nào.
Cũng trong khoảnh khắc đó, hai luồng lửa nóng trên người hắn rẽ thành hai hướng, tuy rằng Trần Vương kiêu ngạo nhưng lại không phải là một kẻ ngu xuẩn, Tần Vấn Thiên có thể an toàn thoát ra khỏi sự đuổi giết của nhiều người như thế, thậm chí còn đảo bại thành thắng, chắc chắn thực lực cũng rất mạnh, nhưng đấu một chọi một thế này, hắn ta chắc chắn chỉ có một con đường chết.
- Sau khi giết ngươi xong, ta sẽ lần lượt giết hết từng người ở đó hôm nay, không chừa một ai.
Tiếng nói của Trần Vương vừa dứt, Võ Mệnh Thiên Cương Tứ Trọng của hắn nhanh chóng hiện lên, đó là một Cự nhân nham thạch nóng chảy chuyển động như chất lỏng, giống như có thể tan ra bất cứ lúc nào, hơn nữa Ý Chí Vũ Đạo của hắn có cả Ý Chí Vũ Đạo hệ lửa, Võ Mệnh Thiên Cương này có lẽ sắp biến hóa rồi.
- Đi!
Ngón tay Trần Vương chỉ về hướng Tần Vấn Thiên, chỉ chớp mắt con Cự Nhân Hỏa Diễm cự nhân kia đã nhào về phía Tần Vấn Thiên, đánh ra một chưởng nham thạch nóng chảy, lửa nóng trên người nó tản ra, giống như những giọt chất lỏng đang di chuyển, bắn về hướng Tần Vấn Thiên.
Bạch Tình và Âu Dương Cuồng Sinh đều am hiểu thuật Đấu Chuyển Tinh Di, bởi vậy mới có thể đối kháng ngang ngửa với hắn ta, nhưng hắn ta tự tin cho rằng, với sức mạnh của mình mà muốn giết người trước mắt thì chỉ là chuyện nhỏ.
Cự kiếm màu đen trên tay Tần Vấn Thiên sát phạt lướt tới, hóa thành những lưỡi gươm sắc lạnh, khống chế đám nham thạch nóng chảy kia, nó hơi khựng lại, kiếm uy khủng bố tràn ngập không gian. Thanh kiếm đen to lớn này có uy lực vô cùng lớn, chỉ mới mấy giây ngắn ngủi nó đã đâm vào thân thể Cự Nhân dung nham kia, khối nham thạch nóng chảy này hóa thành chất lỏng, lướt qua thân kiếm, tiếp tục đánh về phía Tần Vấn Thiên.
Đồng thời hai con Cự Nhân Hỏa Diễm cũng lao đến, đánh ra một chưởng ấn nóng bỏng vô cùng.
Trong mắt Tần Vấn Thiên lóe lên ý cười lạnh lùng, Lực Tinh Thần bỗng nhiên bộc phát ra, bóng dáng của hắn biến mất, chỉ chớp mắt sau thanh kiếm lớn đã đâm về phía Trần Vương.
Thần sắc Trần Vương nhanh chóng thay đổi, thân thể thối lui về phía sau, trên người mạnh xuất hiện ánh sáng chói lòa, một ngọn lửa phụt ra từ trong cơ thể.
- Đi!
Hai bàn tay Tần Vấn Thiên vỗ vào nhau, đại kiếm xé tan không gian, lại nhào về phía Trần Vương lần nữa.