Nhưng những nhân vật trong trận chiến kia đều quên mất thanh danh của Tần Vấn Thiên đã bị Tông Hồng phá hoại, bọn họ chỉ nhớ đến cuộc chiến của hắn và Tông Bằng, đúng là ấn tượng sâu sắc.
Kiếm không ra khỏi vỏ đã phế bỏ Tông Bằng, đối mặt trưởng lão cũng không tỏ ra yếu kém, dám đánh một trận, nhân vật như vậy đúng là không tầm thường.
Rất nhiều thiếu niên thậm chí còn sùng bái Tần Vấn Thiên, thường đi đến chỗ Tần Vấn Thiên thỉnh giáo, Tần Vấn Thiên không từ chối người nào, hắn thường bàn luận một chút chuyện trên con đường tu đạo, những thiếu niên kia thường thường được lợi rất nhiều, sau khi trở về nói với huynh trưởng hoặc là trưởng bối, nên danh vọng của Tần Vấn Thiên trong đám trẻ Tông gia nổi lên như cồn.
Vô tình được lợi lớn, sợ rằng Tần Vấn Thiên cũng không ngờ được.
Trong nháy mắt, năm ngày trôi qua, một ngày này, ở trong diễn võ trường Tông gia, có rất nhiều người đứng đó, trên đài cao gia chủ Tông Nghĩa tự mình đi ra, nhìn mấy người bên dưới.
- Cuộc chiến tranh đoạt kiếm mạch liên quan đến quyền khai thác mười năm sau của Kiếm mạch, hi vọng lần này Tông Gia ta sẽ lấy được quyền khai thác.
Tông Nghĩa chậm rãi mở miệng, sau đó bàn tay hắn vung lên, dưới chân hiện lên một thanh Cổ Kiếm.
- Những người muốn xem cuộc chiến Kiếm Mạch có thể đi trước, xuất phát!
Giọng nói của Tông Nghĩa hờ hững, hắn bước lên Cổ Kiếm, Cổ Kiếm phóng lên trời, trong nháy mắt bay về phía xa.
Mọi người nhao nhao tế kiếm, trong chốc lát diễn võ trường vang lên kiếm khí ô...ô...n...g không ngớt, lần lượt từng người ngự kiếm bay đi, rất đồ sộ.
Người đầu tiên chính là gia chủ Tông Nghĩa, bên cạnh hắn là Tông gia nguyên lão, sau một bước nữa là chư trưởng lão, Tần Vấn Thiên thì đứng sau trưởng lão một bước, dẫn dắt mọi người đi về phía trước.
Hắn đứng chắp tay trên Cổ Kiếm, bình tĩnh không gì sánh được, không ít ánh mắt rơi vào trên người của hắn, có lẽ mấu chốt chuyến đi này sẽ rơi vào trên người Kiếm Tử.
Ngoài Bái Kiếm Thành, có một gia tộc cũng bay đến một nơi với những người Tông gia, Kiếm uy ngập trời, hai bên ngưng mắt nhìn nhau, giữa đó có một cỗ kiếm ý vô hình tranh chấp với nhau.
Đối phương là một trong ba thế lực lớn của Bái Kiếm Thành, mấy người Lý gia cũng đến!
Thế hệ thanh niên Lí gia do Lý Nhiên cầm đầu, đánh một trận Thiên Cương cảnh chắc chắn là do hắn ra tay, phía sau Lý Nhiên có không ít ánh mắt khiêu khích Tông Gia, giống như không thèm để ý chút nào.
Người cầm đầu Lý gia chính là gia chủ Lý Trấn Thiên, ánh mắt người này sáng suốt, hắn nhìn bên Tông Nghĩa, sau đó quét một vòng qua những nhân vật Tần Vấn Thiên bên cạnh, nói.
- Người này chính là Kiếm tử Tông gia ngươi lựa chọn sao?
Lời hắn vừa dứt, tất cả mọi người Lí gia đều về phía Tần Vấn Thiên.
Người này đi theo gia chủ Tông Nghĩa Tông gia đến đây, chắc chắn có thân phận không tầm thường, có lẽ chính là Kiếm Tử mà Tông gia chọn đến tham gia cuộc chiến tranh đoạt Kiếm Mạch.
Lý Nhiên và Lý Niệm lúc đầu từng được Tần Vấn Thiên, nên Lý Niệm mở miệng nói.
- Người này chính là người dùng ba tháng trên vách núi Bái Kiếm ngộ kiếm, lần trước thấy, hắn còn thề thốt phủ nhận là do Tông gia yêu cầu đến đây Bái Kiếm Thành, thì ra là sợ chết, nếu không phải lúc đầu Tông Càn tế xuất Thần binh lợi kiếm, người này chắc đã là người chết.
- Ồ?
Lý Trấn Thiên lộ ra sắc mặt thú vị, sau đó cười lạnh nói.
- Tông gia càng ngày càng không được.
Tông Nghĩa nhàn nhạt quét một mắt về phía hắn, không có phản bác cái gì, tập trung vào cuộc chiến mới là việc quan trọng nhất.
Tần Vấn Thiên cũng nhìn Lý Niệm bằng một mắt, nếu lúc đầu hắn mới đến đây, nên không muốn tính toán với đối phương, nếu không Lý Niệm đã không xuất hiện ở chỗ này, không ngờ người đàn ba này cuồng vọng đến mức như vậy.
- Nếu không nhờ ta tế kiếm, người chết không phải là Tần huynh, mà là ngươi và ngươi người ca ca thiên tài kia của ngươi đấy.
Tông Càn lãnh miệt nói, bây giờ Tông gia ai mà chẳng biết thực lực của Tần Vấn Thiên, ai cũng lộ ra nụ cười lạnh, châm chọc nhìn Lý Niệm.
- Ai cũng mở mồm nói láo được hết, hi vọng các ngươi có thể chứng minh được trong trận chiến này.
Lý Niệm châm chọc.
- Nói cũng đúng, như ngươi như vậy miệng phun cuồng ngôn, đúng là người đều sẽ, ta Tông gia con em cũng không cùng ngươi miệng lưỡi chi tranh, thấy thời gian ngươi còn làm sao cười được.
Tông Càn không yếu thế chút nào phản bác nói, tại Bái Kiếm Thành trong, ba thế lực lớn xưng bá, lại bởi vì Kiếm mạch chi tranh nhiều năm oán hận chất chứa, thủy hỏa bất dung, trên khí thế, có thể nào tỏ ra yếu kém đối phương.
- Tần Vấn người này ngược lại lãnh đạm.
Tông gia người xem Tần Vấn Thiên một mắt, thầm nghĩ, đợi được Kiếm mạch tranh đoạt thời gian, Lý Niệm nhất định sẽ cảm giác mình rút ra tự mình bạt tai đi.
Hai cỗ thế lực người từ từ dịch ra, không bao lâu, bọn họ đến nơi vách núi, bọn họ trực tiếp ngự không mà xuống, nhảy vào vách núi bên trong.
Này đáy vách núi, Kiếm mạch ngoại vi chi địa, lại có một tòa chiến đài đứng sững ở kia, Thiên Kiếm Tông người đứng tại vách núi dựng đứng một mặt, chia làm hòn đá phía trên, bọn họ tất cả đều người khoác một màu thanh y, người đeo Cổ Kiếm, lộ ra nổi bật bất phàm chi khí chất, khi nhìn đến Lý gia Tông gia người đến đây thời điểm, một cỗ Kiếm Ý phù diêu mà lên, tràn ngập không gian, đối chọi chi ý, còn chưa chiến, liền đã bày ra.
Lý gia và Tông gia nhao nhao hàng lâm xuống một chỗ, ba thế lực lớn đi ra, hiện lên xu hướng tam giác gia tộc.
Lý Trấn Thiên, Tông Nghĩa từng người đi về phía Thiên Kiếm Tông, tông chủ Thiên Kiếm Tông Kiếm Vô Ưu cũng đi đến, ánh mắt của hắn ngưng tụ nhìn hai người, mở miệng nói.
- Hai vị gia chủ, lâu ngày không gặp.
Lý Trấn Thiên hơi hơi dừng tay, mở miệng nói.
- Vô Ưu tông chủ, ôn chuyện thì không cần, Thiên Kiếm Tông đã chấp chưởng Kiếm mạch mười năm, tiếp theo chúng ta đánh một trận, quyết định quyền chấp chưởng mười năm sau của Kiếm mạch, quy tắc chiến đấu vẫn như trước đây chứ?
Bái Kiếm Thành đại diện ba thế lực lớn đều rất mạnh, nhưng không có một thế lực nào có thể áp chế tuyệt đối hai thế lực khác được, nếu không thì đã có gia tộc xưng bá Kiếm Thánh rồi.
Cũng vì sự cân bằng này, ba thế lực lớn tranh đoạt Kiếm mạch bằng phương pháp ôn hòa, dùng đệ tử trong môn chiến đấu để quyết đoán quyền sở hữu mười năm thuộc về thế lực nào, ai cũng không dám phá vỡ sự cân bằng này.
Quy tắc chiến đấu quá khứ chính là ba thế lực lớn chọn ra ba người, đều là thanh niên không quá hai mươi tuổi, không được mượn Thần Binh, hai Nguyên Phủ đỉnh phong, một Thiên Cương nhất trọng.