Thái Cổ Thần Vương

Chương 560: Chương 560: Không để ý




Tỷ thí ba trận, mỗi một trận quyết đấu, ba thế lực lớn tuyển ra một người lên lôi đài, người nào có thể đứng cuối trên lôi đài chính là người thắng cuộc.

Ba trận chiến, nếu có một bên thắng hai trận liên tiếp, thì có quyền chấp chưởng Kiếm mạch mười năm, nếu là ba bên chỉ có một thắng, như vậy, phải xem Thiên Cương cảnh của bên nào thắng, vì Thiên Cương cảnh mới là mấu chốt của cuộc tỷ thí.

.

Nơi này có ba thế lực lớn, vì vậy xung quanh đều có người qua lại đông như kiến, dù trên vách đá cheo leo cũng có người đứng nhìn qua lôi đài.

Ba thế lực lớn tranh đoạt Kiếm mạch là chuyện không nhỏ, mười năm mới đổi một lần, nên gia tộc nào cũng phải dốc hết sức bồi dưỡng ba người trẻ tuổi dành riêng cho cuộc chiến, có thể nói, cuộc chiến này còn có ý nghĩa là quyết đấu đỉnh cao cùng thế hệ giữa ba gia tộc.

- Vậy thì dùng quy tắc cũ đi.

Tông Nghĩa bình tĩnh nói, người sau lưng hắn đều lộ ra vẻ mặt vui vẻ, có Tần Vấn Thiên dùng thân phận Kiếm tử ở đây, tất nhiên sẽ có một trận Thiên Cương cảnh, còn hai trận chiến khác, chỉ cần không bị đối phương cướp đi là được.

- Xem ra, Lý gia và Tông gia đều cực kỳ tự tin.

Mọi người thấy thái độ của Lý Trấn Thiên và Tông Nghĩa đều nói thầm, nhưng hình như thực lực mạnh nhất ở đây là Thiên Kiếm Tông mới đúng.

Thiên Kiếm Tông có mấy vị kinh tài tuyệt diễm cực kỳ mạnh.

- Được lắm, vậy thì tôn trọng ý của hai vị gia chủ, chúng ta vẫn dùng luật cũ, trận chiến thứ nhất, Kiếm Hàn, ngươi lên.

Thiên Kiếm Tông tông chủ Kiếm Vô Ưu nhàn nhạt mở miệng, lập tức một người toàn thân lộ ra kiếm khí lạnh lẽo dạo bước đi lên trung gian thạch đài, trong giây lát, một cỗ khí thế lạnh lẽo lan tràn, cường đại không gì sánh được.

- Lý Niệm, ngươi đi lên.

Gia chủ Lý Trấn Thiên bình tĩnh mở miệng, lập tức Lý Niệm lóe lên, cũng lên trên Thạch Đài.

- Tông Càn, ngươi chiến trận thứ nhất.

Bên Tông Nghĩa lại để cho Tông Càn xuất chiến.

Ba người, tất cả đều xuất hiện ở trên thạch đài, điều này làm cho mọi người hơi ngạc nhiên, thực lực của Kiếm Hàn rất mạnh, nhưng Lý Niệm của Lý gia không sánh bằng được, nếu gia chủ Lý gia cho nàng xuất chiến thì không khôn ngoan chút nào.

Nhưng làm cho người ta ngạc nhiên hơn chính là Kiếm Hàn và Lý Niệm lại liên thủ với nhau, ra tay với Tông Càn.

- Các ngươi...

Sắc mặt Tông Càn phát lạnh, Tinh Hồn nở rộ, một cỗ ý chí lạnh lẽo hàng lâm đến, kiếm mang lóng lánh bay qua, vừa lạnh vừa nhanh.

Lý Niệm dùng thân pháp phong kín đường lui của Tông Càn, kiếm ra hoa hiện, hư không có từng đạo ánh sáng lạnh lóe lên.

Tông Càn cũng không phải hạng dễ đè ép, bàn tay hắn chỉ một ngón ra, lập tức một thanh Cự Kiếm ngưng hình, bỗng nhiên đánh về phía Kiếm Hàn, lộ ra một cỗ lực lượng như núi, dường như muốn trấn áp kiếm của đối phương, đồng thời cả người hắn đứng sững tại chỗ, tay trái vung lên trực tiếp đánh ra một đạo lực lượng cường đại.

- Phốc xuy...

Một tiếng vang nhỏ, mọi người chỉ thấy cả người Kiếm Hàn nghiêng về một bên, không để ý đến kiếm của Tông Càn, tùy ý cho đối phương đánh trúng thân thể hắn, nhưng kiếm băng hàn của hắn lại đánh về yết hầu Tông Càn.

Sống hay chết, phụ thuộc vào một ý của Tông Càn.

Tay trái thu hồi trong nháy mắt, Tông Càn kẹp mũi kiếm đối phương, đúng lúc này, một chưởng ấn bồng bềnh chưởng đánh lên người hắn, trong nháy mắt xé rách áo của hắn, kiếm khí khủng bố trực tiếp đâm vào trong người hắn, làm cho sắc mặt người Tông gia cứng lại.

- Giết!

Đám người Kiếm Hàn đều lĩnh ngộ cảnh giới thứ hai của ý chí Võ Đạo, một đạo ánh kiếm như dòng nước đảo qua, không gì có thể chống lại, Tông Càn nhanh chóng lui về phía sau, trực tiếp lui ra khỏi chiến đài, lúc này mới sợ bị một kiếm kia quét trúng.

- Hô...

Hít sâu một cái, sắc mặt của Tông Càn xanh mét, Kiếm Hàn liều mạng, dù bị thương cũng muốn đánh hắn xuống.

Lập tức mọi người thấy Kiếm Hàn dù đang bị thương vẫn dùng ưu thế cường đại áp chế Lý Niệm, làm cho nhiều người thấy quỷ dị.

Lý gia cho Lý Niệm xuất chiến, Lý Niệm lại liên thủ với Kiếm Hàn đối phó Tông Càn, điều này làm cho Thiên Kiếm Tông thắng một trận.

- Lý gia và Thiên Kiếm Tông liên thủ với nhau.

Sắc mặt mọi người đọng lại, Tông Nghĩa cũng đoán trước được quả nhiên, sau đó hai nhà kia đánh với nhau, ám chỉ rằng quyền tranh đoạt chỉ có một trong hai nhà Lý Gia hoặc Thiên Kiếm Tông mà thôi.

Sau khi khai chiến, Lý gia và Thiên Kiếm Tông cùng một phe, ra tay với Tông gia, Tông gia bị loại trước, sau đó Lý Gia nhận được một chiến thắng thứ hai.

Lý gia, Thiên Kiếm Tông đều thắng một ván.

- Đê tiện.

- Được lắm Lý gia, Thiên Kiếm Tông, lại dùng thủ đoạn ti tiện này.

Tất cả người Tông gia đều phẫn nộ, băng lãnh mở miệng, nhưng sắc mặt gia chủ Tông Nghĩa vẫn bình tĩnh, chỉ nhàn nhạt nhìn đối phương, nói.

- Lý gia chủ và Kiếm tông chủ đùa rất vui nhỉ.

Kiếm Vô Ưu nhàn nhạt quét mắt về phía Tông Nghĩa, còn chưa mở miệng, đã nghe Lý Trấn Thiên châm chọc trước.

- Thế hệ này Tông gia yếu nhất, không có tư cách tranh đoạt quyền lực chấp chưởng Kiếm mạch quyền, hai trận chiến trước, Tông gia đã trực tiếp bị loại, xem như là bảo toàn mặt mũi của Tông gia ngươi đi, lần chiến đấu này Tông Gia không có tư cách tham dự.

Lý Trấn Thiên rõ ràng đang khinh thường thế hệ thanh niên Tông gia, dù bọn họ liên thủ thì cũng không phải kiêng kỵ Tông gia, ai cũng cho rằng Tông gia không có tư cách tranh, nên bị loại ra ngoài trước.

Mà Lý gia và Thiên Kiếm Tông đều tự tin tuyệt đối vào Kiếm Tử Thiên Cương cảnh của mình, quyền sở hữu Kiếm mạch sẽ được quyết định trong trận chiến này.

Đến mức nhà bọn họ bị các thế lực khác cô lập bên ngoài.

Không ai thèm để vào mắt, thế hệ thanh niên Tông Gia vô cùng phẫn nộ, mấy người Lý gia khinh người quá đáng.

Tông Nghĩa nhìn Lý Trấn Thiên cuồng vọng nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, thế hệ thanh niên Tông gia đúng là hơi kém chút.

Thiên Kiếm Tông Kiếm Phong, Lý gia Lý Nhiên đều cực kỳ mạnh, cũng khó trách bọn họ tự tin như vậy, muốn một trận chiến cuối cùng để lại cho Lý Nhiên và Kiếm Phong, bởi vì có hai người này, nên hai nhà kia không quan tâm đến Tông gia bọn họ, nếu không mấy ngày này đã biết được chuyện Tông Gia xuất hiện một vị Kiếm Tử lợi hại rồi.

- Kiếm Phong, tiếp theo đến ngươi.

Kiếm Vô Ưu nhìn người sau lưng, người này chính là người buổi tối hôm đó Tần Vấn Thiên cảm giác được.

Kiếm Phong, Kiếm tử Thiên Kiếm Tông, hai mươi chín tuổi, Thiên Cương cảnh nhất trọng cảnh, thiên phú trác tuyệt.

- Lý Nhiên, ngươi và hắn chiến một trận đi, hôm nay quyết định tất cả.

Lý Trấn Thiên bình tĩnh mở miệng, quyền chấp chưởng Kiếm mạch mười năm sau, tuyệt đối không thể rơi vào tay Thiên Kiếm Tông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.