Thái Cổ Thần Vương

Chương 561: Chương 561: Người này là ai?




Kiếm Phong và Lý Nhiên, đều rơi vào giữa thạch đài, mặc dù không có khí thế bạo phát, nhưng chỉ cần hai người tùy ý đứng ở đó, cũng đã đủ làm cho người ta cảm thấy kiếm uy ác liệt.

Giống như bản thân là kiếm.

- Tần Vấn, xuất chiến.

Tông gia, Tông Nghĩa nhàn nhạt mở miệng, Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, bước đi về phía trước một bước, giờ khắc này, tất cả người Tông gia đều ngưng tụ mắt nhìn Tần Vấn Thiên.

Trước đây bọn họ từng chửi bới khinh thường thanh niên này, nhưng bây giờ, nhìn Tần Vấn Thiên đi ra, trong lòng bọn họ lại dâng trào một cỗ nhiệt huyết.

Lý gia nhục nhã, Thiên Kiếm Tông không quan tâm, nhưng trước mắt Kiếm tử Tần Vấn này chính là người có thế tẩy rửa tất cả sỉ nhục của Tông gia phải chịu!

Tần Vấn Thiên và Tông Bằng đánh một trận, con em Tông gia đều để ở trong mắt.

Tần Vấn Thiên không rút kiếm, lại cường thế tiêu diệt Võ Mệnh Thiên Cương của Tông Bằng.

Tuy nói thực lực của Lý Nhiên và Kiếm Phong mạnh hơn rất nhiều so với Tông Bằng. Nhưng mà, bọn họ có thể giống như Tần Vấn Thiên vậy, hoàn toàn nghiền nát Tông Bằng sao?

Bây giờ, điều duy nhất Tông gia lo lắng là, Lý Nhiên và Kiếm Phong liên thủ, trực tiếp lấy thủ đoạn mạnh nhất của mình đối phó với Tần Vấn Thiên.

- Người này là ai?

Bên trên vách núi cheo leo, không ít ánh mắt rơi vào trên người Tần Vấn Thiên. Bọn họ chưa từng nghe nói đến cái tên Tần Vấn, nhưng mà, giờ phút này, bọn họ nhìn thấy trong ánh mắt của con em Tông gia, lộ ra một tia hưng phấn cuồng nhiệt.

Dường như, người Tông gia đối với người này có niềm tin cực kì lớn, tin tưởng hắn có khả năng chiến thắng Lý Nhiên, Kiếm Phong?

Thời khắc này cũng có người nhận ra Tần Vấn Thiên, lúc trước Tần Vấn Thiên tu kiếm ở vách núi, không ít người nhìn thấy hắn. Bây giờ những người này cũng không nhịn được kinh thán, thì ra người này đúng là người mà Tông gia mời tới giúp đỡ.

Nhưng mà, ở trước mặt Lý Nhiên và Kiếm Phong, mặc dù người này lợi hại, sợ rằng cũng chỉ có thể trở thành khán giả mà thôi, căn bản là không thể làm nên chuyện gì.

- Ngươi lại dám tham gia cuộc chiến giữa Kiếm Tử Thiên Cương Cảnh.

Chính vào giây phút này, chỉ thấy ở vị trí của Lý gia, trong mắt Lý Niệm hiện lên vẻ kinh dị, quét mắt về phía Tần Vấn Thiên, lộ ra vẻ kinh ngạc vô cùng.

- Lý Niệm, lúc đầu nếu không phải Tần huynh không muốn tính toán với ngươi, ngươi tưởng ngươi còn có thể xuất hiện ở chỗ này hay sao?

Tông Càn đảo mắt nhìn đối phương, hừ lạnh một tiếng.

Tròng mắt Lý Nhiên cũng chậm rãi chuyển qua, rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, trên mặt hắn mang theo một tia khinh miệt nhàn nhạt.

- Chính ngươi tự xuống đài đi.

Một trận chiến này, là trận chiến của hắn và Kiếm Phong. Hắn đã mong đợi trận chiến này rất lâu, bởi vậy Thiên Kiếm Tông và Lý gia đã đạt thành ăn ý, trực tiếp để cho Tông gia bị loại. Còn thắng bại giữa hai thế lực, để cho Lý Nhiên và Kiếm Phong đến quyết định.

Kiếm Phong cũng liếc Tần Vấn Thiên một cái, thần sắc hờ hững không gì sánh được. Người này, hình như là người ở bên ngoài Kiếm Mạch buổi tối hôm đó, tu hành ở trong động phủ trên vách núi.

Nhưng mà, hắn chẳng qua chỉ là tùy ý nhìn một cái, lại nhìn về phía Lý Nhiên, giống như suy nghĩ của Lý Nhiên, một trận chiến này, không có chỗ của Tần Vấn Thiên.

Nếu chính hắn tự đi xuống, đương nhiên là tốt nhất.

Tần Vấn Thiên an tĩnh đứng ở đó, tuy bọn họ đã bước vào Thiên Cương Cảnh, nhưng đối với hắn mà nói, một trận chiến cùng cảnh giới căn bản là chẳng có chút áp lực nào.

Lúc đầu, ở trong hoàng cung Đại Hạ Hoàng Triều, Thiên Mệnh bảng chi tranh, thiên tài nhiều đến mức nào, lại còn là thiên tài đứng ở tầng lớp đỉnh phong của cả Đại Hạ, yêu nghiệt của các thế lực bá chủ trong thiên hạ, hắn đều không sợ hãi, giành lấy vị trí thứ nhất.

Bây giờ, chỉ là một cái Bái Kiếm Thành, nếu không phải hắn muốn giúp Tông gia chủ lấy được quyền nắm giữ Kiếm Mạch, hắn thậm chí chẳng thèm tham gia trận đấu này.

Đối với hắn mà nói, một trận chiến này, chẳng có chút ý nghĩa nào.

Tần Vấn Thiên bình tĩnh giống như không hề nghe thấy lời nói của Lý Nhiên. Mà Lý Nhiên đang giằng co cùng với Kiếm Phong hơi nhíu mày, một tia hàn quang bạo kích mà ra, quét về phía Tần Vấn Thiên. Hắn nheo lại hai tròng mắt đang từ từ trở nên sắc bén, một tiếng kiếm rít, chỉ thấy Cổ Kiếm ở trên lưng hắn nháy mắt bay đến trước người hắn, mang theo một cỗ kiếm khí sắc nhọn, chỉ thẳng vào Tần Vấn Thiên.

- Trận chiến này, ngươi không nên tham dự vào, nếu ngươi dám tham chiến, đó chính là sai lầm. Ta vừa mới cho ngươi một cơ hội, ngươi nên biết quý trọng, đây là cái sai thứ hai.

Lý Nhiên từ tốn nói, lập tức nhìn về phía Kiếm Phong.

- Ngươi với ta cũng không muốn lấy mạnh hiếp yếu, ngươi và ta mỗi người một kiếm, để xem ai có thể chém giết Kiếm Tử khác họ của Tông gia tại đây, thế nào?

Sau khi Kiếm Phong nghe thấy lời này, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, mở miệng noi.

- Ngươi không phải là đối thủ, tự mình đi xuống đi.

Bên trong Bái Kiếm Thành, cùng cảnh giới, Kiếm Phong tự hỏi, hắn còn chưa gặp được đối thủ. Duy chỉ có Lý Nhiên mới quật khởi ở Lý gia, nghe nói là thiên phú vô cùng ưu tú, lúc này mới khiến hắn có hứng thú đánh một trận.

Khi hắn còn là Nguyên Phủ, đã được Tông chủ của Thiên Kiếm Tông ban cho thân phận Kiếm Tử. Hắn đã tu kiếm nhiều năm, Kiếm Tâm cứng cỏi không gì sánh được. Hắn tin tưởng, bên trong Bái Kiếm Thành này, tuyệt đối không có một người cùng cảnh giới nào có thể đánh bại được hắn.

- Ngươi đã không muốn ra tay, vậy thì ta đây giải quyết hắn trước, rồi sẽ đấu với ngươi một trận.

Lý Nhiên thấy Kiếm Phong cho Tần Vấn Thiên cơ hội, nhưng hắn thì không nghĩ cho. Chỉ thấy bàn tay hắn cầm lấy chuôi kiếm đang trôi nổi trước người, trong nháy mắt, thân hình của hắn thẳng tắp, giống như là một thanh kiếm sắc bén, lao thẳng về phía Tần Vấn Thiên.

Một đám quang mang rực rỡ chiết xạ theo thân kiếm mà phát ra, dường như khiến hai mắt người ta đều không mở nổi. Kiếm của hắn toàn thân rực rỡ, chói mắt giống như ánh mặt trời.

Gió nổi lên, chói lọi.

Đám người chỉ thấy thân thể Lý Nhiên dường như hóa thành một mũi kiếm sắc nhọn. Người có thực lực hơi yếu không khỏi hơi hơi giơ hai tay lên, che lại hai mắt của mình.

Kiếm của Lý Nhiên, sao lại có thể rực rỡ như vậy, như ánh sáng, lại như mặt trời chói lọi.

Ánh kiếm chợt hiện, trong một giây lát này, dưới kiếm của Lý Nhiên, trong khoảnh khắc dường như quanh thân Tần Vấn Thiên xuất hiện một đạo ánh sáng cực mạnh. Đạo cường quang này hiện lên, lại làm cho người ta cảm nhận được ý lạnh thấu xương.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.