Thái Cổ Thần Vương

Chương 954: Chương 954: Ước định (2)




Chỉ cần đến Trượng Kiếm tông, mặc dù sóng lớn nữa, cũng có tông môn sẽ thay Tần Vấn Thiên gánh vác, mặc dù là áp lực đến từ Hoàng Cực Thánh Tông.

Huống hồ, Trượng Kiếm tông bên kia, có thể tìm hiểu cho Tần Vấn Thiên cái nhìn của cao tầng Hoàng Cực Thánh Tông đối với chuyện này.

- Ừm.

Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn là đệ tử Trượng Kiếm tông, tự nhiên về Trượng Kiếm tông. Ánh mắt hắn nhìn phía Mạc Khuynh Thành, Mạc Khuynh Thành đi lên trước, kéo tay Tần Vấn Thiên, sau đó quay đầu nhìn về phía Dược Hoàng, bộ dáng đáng yêu động lòng người đó khiến Dược Hoàng cũng không đành lòng mang hai người tách ra.

- Theo ta về Dược Hoàng cốc.

Chòm râu Dược Hoàng dựng lên, trừng mắt nhìn Mạc Khuynh Thành một cái, nha đầu này là có tình nhân liền quên sư tôn nha.

- Không.

Mạc Khuynh Thành quật cường nhìn Dược Hoàng, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nắm tay Tần Vấn Thiên hơi dùng sức, lần đầu tiên nói ra chữ không đối với Dược Hoàng, không phải là Mạc Khuynh Thành muốn ngỗ nghịch ý tứ Dược Hoàng, chỉ là nàng sau khi mất đi ký ức thật không dễ gì gặp lại Tần Vấn Thiên, tiếp theo lại là Tiên Vũ giới từ biệt, nào nỡ tách ra một lần nữa.

Huống hồ trận sóng gió này đã nổi lên, nàng tự nhiên hy vọng ở lại bên cạnh Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên có thể cảm nhận được nhiệt độ bàn tay Mạc Khuynh Thành, hơi dùng sức, cũng nắm chặt Mạc Khuynh Thành, trong lòng chảy qua từng tia ấm áp.

- Ngươi theo hắn đi Trượng Kiếm tông? Hắn hiện tại hạng nhất Cổ Bi Tiên Vũ giới, tu vi Thiên Cương tầng bảy, chính ngươi không cần tăng thực lực sao? Mặc dù ngươi sở trường luyện đan, nhưng thực lực theo không kịp mà nói, cũng sẽ hạn chế năng lực luyện đan của ngươi.

Dược Hoàng dựng râu trừng mắt, có chút buồn bực nói, tự nhiên là cố ý nhắc nhở Mạc Khuynh Thành chớ quên tu hành, nếu không sẽ bị Tần Vấn Thiên kéo giãn chênh lệch.

Đôi mắt đẹp của Mạc Khuynh Thành nheo lại, lộ ra nét mặt suy tư, nàng đương nhiên không muốn trở thành trói buộc, hy vọng mình có thể giúp được Tần Vấn Thiên, nhưng muốn nàng buông tay Tần Vấn Thiên, lại vẫn không nỡ bỏ.

- Ba tháng sau ta tự nhiên sẽ thả ngươi ra.

Dược Hoàng nhìn đồ nhi tuyệt đẹp điềm đạm đáng yêu kia, không khỏi có chút bất đắc dĩ, nha đầu này là không có thuốc nào cứu được rồi.

Đôi mắt đẹp của Mạc Khuynh Thành hiện lên một mảng ánh sáng, nhìn về phía Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Tần Vấn Thiên kéo tay nàng gật gật đầu:

- Khuynh Thành, ba tháng tới ta cũng cần bế quan tu hành, nàng theo Dược Hoàng tiền bối về Dược Hoàng cốc đi.

- Được.

Mạc Khuynh Thành gật đầu, nhìn thấy một màn như vậy Dược Hoàng tức giận đến mức chòm râu bay loạn, hung hăng trừng mắt nhìn Tần Vấn Thiên, không có thiên lý nha, sư tôn nói không nghe, tình lang nói lại hữu dụng như vậy, quá đả kích lão nhân rồi.

- Đi thôi.

Dược Hoàng không biết nói gì nữa, Mạc Khuynh Thành lưu luyến không rời buông tay Tần Vấn Thiên, sau đó đi đến bên người Dược Hoàng, phá không mà đi, trên không Mạc Khuynh Thành vẫn quay đầu ngóng nhìn Tần Vấn Thiên, bốn mắt nhìn nhau, vẫn mang theo ý quyến luyến, đột nhiên, Mạc Khuynh Thành cười lên, khiến lòng vô số người run rẩy, lúc ly biệt, nàng vẫn muốn lưu lại một nụ cười cho Tần Vấn Thiên.

- Tần Vấn Thiên, theo ta cùng nhau trở về đi.

Viêm Sơn Kiếm Chủ đã đi tới, hắn tự nhiên muốn hộ vệ an nguy của Tần Vấn Thiên.

- Vâng.

Tần Vấn Thiên gật gật đầu, nhìn bọn Phàm Nhạc:

- Tiền bối, ta muốn mang theo bằng hữu của ta.

- Đi, đều đi Trượng Kiếm tông làm khách đi.

Viêm Sơn Kiếm Chủ tự nhiên sẽ không bất cận nhân tình như vậy, hôm nay Tần Vấn Thiên địa vị phi phàm, mang chút bằng hữu tới Trượng Kiếm tông làm khách hắn sao có thể ngăn cản.

- Vấn Thiên.

Một thanh âm mềm mại đáng yêu truyền đến, Tần Vấn Thiên nhìn về phía Lâm Tiên Nhi, chỉ thấy đôi mắt đẹp của Lâm Tiên Nhi chứa nụ cười, nói:

- Lần này từ biệt, công tử chớ quên Tiên Nhi, ba tháng sau, Thánh Chiến đài gặp lại.

Dứt lời, Lâm Tiên Nhi khẽ dời bước sen, theo người Tiên Nữ giáo rời đi, khiến vô số người ném tới ánh mắt ghen tị đối với Tần Vấn Thiên, không có thiên lý mà, Mạc Khuynh Thành không muốn xa rời đã làm người ta chịu xúc động mạnh, Lâm Tiên Nhi thế mà còn kích thích trái tim yếu ớt của bọn họ.

- Đi thôi.

Viêm Sơn Kiếm Chủ đám cường giả Trượng Kiếm tông phất tay, nhất thời kiếm khí lơ lửng, mọi người lần lượt bước lên kiếm quang, sau đó kiếm quang lóng lánh, đoàn người phá không rời đi.

Vô số ánh mắt chăm chú nhìn bóng người thanh niên kia rời đi, trong lòng lại nghĩ, Tiên Vũ giới chính là nơi Tần Vấn Thiên thành danh, tương lai Hoàng Cực Thánh Vực, hắn chắc chắn bộc lộ tài năng, câu chuyện về sau, sẽ viết như thế nào?

Từng bóng người lục tục phá không, tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại cũng đều lần lượt rời đi, Tiên Vũ giới rốt cuộc yên tĩnh, duy chỉ có Cổ Bi thật lớn có khắc những cái tên kia vẫn đứng sừng sững ở đó, mười năm không đổi.

Theo mọi người rời khỏi, tên Tần Vấn Thiên, bắt đầu truyền khắp Hoàng Cực Thánh Vực!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.