Bên ngoài Trượng Kiếm tông, trên bầu trời có kiếm khí gào thét, trong ngoài tông môn không ít người ngẩng đầu nhìn phía hư không, sau đó chỉ thấy xa xa trên không có một nhóm bóng người ngự kiếm mà đến, chính là đám người từ Tiên Vũ giới trở về.
Tần Vấn Thiên đạp ở trên kiếm khí gào thét, tới trên không cổ phong của sơn môn dừng lại, chỉ thấy ở nơi đó, một cái bóng trắng như tuyết gào thét mà đến, giống như một tia chớp màu trắng nhào vào trong lòng Tần Vấn Thiên, thân thể trắng như tuyết không ngừng dụi dụi lên người Tần Vấn Thiên.
- Tiểu gia hỏa, đã lâu không gặp.
Phàm Nhạc nhìn Tiểu Hỗn Đãn, vươn tay bắn ót nó.
Tiểu Hỗn Đãn ngẩng cái đầu nhỏ, trừng mắt nhìn Phàm Nhạc một cái, há mồm, phun ra mấy chữ:
- Béo... Chết... Tiệt.
- Ặc!
Phàm Nhạc nháy mắt mặt đen sì, Tiểu Hỗn Đãn này thế mà biết nói chuyện rồi, thanh âm hơi tỏ ra non nớt lộ ra sự đáng yêu, khiến Tần Vấn Thiên nhịn cười.
- Lão đại, đây là ngươi dạy à.
Phàm Nhạc không biết nói gì, hung hăng gõ lên đầu tiểu gia hỏa, Tiểu Hỗn Đãn nhìn hắn giương nanh múa vuốt, nhếch miệng nói:
- Mập mạp, ngươi... Muốn chết.
Tần Vấn Thiên nở nụ cười, ôm tiểu gia hỏa bước chậm về phía trước, chỉ thấy ở phía trước, một bóng người xinh đẹp giống như tuyến phong cảnh tuyệt mỹ, yên lặng đứng đó, dáng người thon dài dịu dàng, dung nhan kinh diễm, mặc dù chỉ là yên lặng đứng, vẫn hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người.
- Thanh Nhi.
Tần Vấn Thiên đi đến trước bóng hình xinh đẹp, cười dịu dàng, nhìn bóng người xinh đẹp như hoa sen tuyết đó.
Thanh Nhi nhìn Tần Vấn Thiên một cái, thanh âm thanh thúy truyền ra:
- Hôm nay ra ngoài đi một chút.
- Ừm, đi nhiều một chút sẽ không nhàm chán như vậy nữa.
Tần Vấn Thiên nhìn nữ tử trước mắt, nàng vẫn tiếc chữ như vàng.
- Nàng... Gạt người.
Đầu Tiểu Hỗn Đãn từ trong lòng Tần Vấn Thiên chui ra, nhìn Thanh Nhi nói:
- Nàng mỗi ngày... Đều đến đây.
- Nghiệp chướng nha.
Phàm Nhạc vỗ một cái ở trên đầu, quá đả kích người ta rồi.
Tần Vấn Thiên chớp chớp mắt, nhìn Thanh Nhi, lại thấy vẻ mặt Thanh Nhi không thay đổi, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiểu Hỗn Đãn một cái, lập tức vỗ tới một cái, Tiểu Hỗn Đãn vội vàng co lại vào trong lòng Tần Vấn Thiên, khiến bàn tay Thanh Nhi đánh trượt, nhìn thấy Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm mình, trong đôi mắt bình tĩnh kia của Thanh Nhi giống như hiện lên một biểu cảm khác thường, sau đó nói:
- Nó thích nói hươu nói vượn.
- Ừm.
Tần Vấn Thiên gật gật đầu, vẫn nhìn vào mắt Thanh Nhi.
- Ta trở về.
Sắc mặt Thanh Nhi hơi biến hóa, nói xong lập tức xoay người, trực tiếp lóe lên rời khỏi, tốc độ phi thường nhanh, nhìn bóng lưng xinh đẹp đó, Tần Vấn Thiên cúi đầu nhìn tiểu gia hỏa trong lòng, nhu hòa nói:
- Ngươi còn biết cái gì?
- Nơi này... Có người theo đuổi nàng, đều... Bị nàng đánh chạy rồi.
Tiểu gia hỏa mồm miệng không rõ nói, khiến Tần Vấn Thiên xấu hổ một phen, ai lớn mật như vậy, Thanh Nhi cũng dám theo đuổi, thật sự là đui mù mà.
- Còn có một người... Nàng đánh không thắng, người kia, mỗi ngày nhìn nàng, ngươi có thể đuổi đi hay không.
Tiểu gia hỏa mở to mắt nhìn Tần Vấn Thiên, khiến Tần Vấn Thiên hoàn toàn vui vẻ, xoa xoa đầu nó cười nói:
- Lần đầu tiên phát hiện ngươi đáng yêu như vậy, để sau tẩm bổ cho ngươi.
- Tốt, ta muốn tiến hóa.
Tiểu Hỗn Đãn nói giọng kẹo sữa, cái gọi là tẩm bổ, tự nhiên là huyết mạch lực của Tần Vấn Thiên, gia hỏa này có thể nói là máu của Tần Vấn Thiên nuôi lớn.
- Vấn Thiên, ta đi gặp Lăng Thiên sư huynh trước, ngươi trở về nghỉ ngơi cho tốt.
Lúc này trên không Viêm Sơn Kiếm Chủ nhìn về phía Tần Vấn Thiên nói, chuyện đã xảy ra ở Tiên Vũ giới, tự nhiên cần nói với Lăng Thiên Kiếm Chủ bọn họ một chút, chuyện về Tần Vấn Thiên, chỉ sợ còn cần cao tầng Trượng Kiếm tông gặp nhau.
- Vâng, đa tạ Kiếm Chủ.
Tần Vấn Thiên gật đầu nói cám ơn.
Viêm Sơn Kiếm Chủ gật gật đầu, sau đó đoàn người phá không mà đi, Quý Phi Tuyết cũng sắp đi phục mệnh với sư tôn Lăng Thiên Kiếm Chủ, đã đến Trượng Kiếm tông, rất nhanh mọi người liền đều giải tán.
Diệp Lăng Sương và Đoạn Hàn hỗ trợ an bài chỗ ở của bọn Phàm Nhạc, đều cách chỗ ở của Tần Vấn Thiên không xa, mọi người ngồi cùng một chỗ hàn huyên mấy canh giờ, sắc trời liền ảm đạm xuống, Tần Vấn Thiên về tới chỗ ở, sau đó sửa sang lại thu hoạch trong Tiên Vũ giới.
Chuyến đi Tiên Vũ giới lần này hắn hẳn coi như là người thu hoạch nhiều nhất, đều cần thời gian đi củng cố.
Tiên pháp Trấn Thiên Tiên Ma Quyết, công pháp cường đại như thế cần tu hành từng bước một, huống hồ, dựa theo ý tưởng của hắn, là lấy Tiên Ma Luyện Thể phụ trợ bộ công pháp này cùng nhau tu hành, vừa lúc hỗ trợ lẫn nhau, có thể phát huy uy lực mạnh hơn nữa, nhưng muốn tu hành Tiên Ma Luyện Thể, cần lượng lớn thiên tài địa bảo phụ trợ tu hành, đây cũng là khó khăn của tu hành, một ít công pháp kỳ lạ lợi hại, thường thường cần mượn dùng bảo vật mới có thể tu hành được.
Ngoài ra, ở trong Cổ Bi nhận được những thuật thần thông mạnh mẽ kia, thí dụ như Kim Bằng Pháp Quyết, Trích Tinh Pháp Quyết, Huyễn Ảnh Pháp Quyết… các lực lượng, đều cần chậm rãi lĩnh ngộ, khiến nó càng ngày càng thuần thục.