Thần sắc của lão tổ Vương gia cứng đờ,hắn không nghĩ tới hôm nay các cường giả đến nhà, Tần Vấn Thiên vẫn ngông cuồng như vậy.
- Tần Vấn Thiên.
Thạch gia lão tổ mở miệng hét lên một tiếng, sau đó chậm rãi nói:
- Từ trước tới nay các thế lực cấp bá chủ của Đại Hạ hoàng triều bình yên vô sự, ngươi làm quá rồi đó.
- Làm quá?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía đối phương:
- Nói như vậy, chuyện Đan Vương điện đối xử với ta năm đó,ta nên quên đi sao?
- Các ngươi mới đúng là vô liêm sỉ.
Thanh Mị tiên tử cũng không nhịn được châm chọc một tiếng, Đại Hạ hoàng triều cá lớn nuốt cá bé, những thế lực lớn này có người nào mà chưa từng thâu tóm vô số thế lực khác, không ngờ hôm nay lại nói Tần Vấn Thiên quậy phá làm cho Đại Hạ không được an bình, nếu bọn họ có thực lực, sợ rằng còn nhẫn tâm hơn Tần Vấn Thiên.
Hơn nữa, cho đến tận bây giờ Tần Vấn Thiên, cũng vẫn chưa động chạm tới lợi ích của người nào, bất luận là Đan Vương điện,Âu Dương thế gia hay Thương Vương cung, ân oán đối với họ đều rất sâu đậm, vẫn chưa động chạm đến lợi ích của những người đang đứng trước mặt, không ngờ bọn họ đã bắt đầu kết bè phái đến đây rồi.
- Nói đến vấn đề chính đi, các ngươi muốn như thế nào?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng hỏi.
- Đất Đại Hạ không thể có sóng gió như vậy nữa, Tần Vấn Thiên, dựa vào thiên phú của ngươi cần gì phải ở lại Đại Hạ.
Thạch gia lão tổ nói.
- Ta muốn lưu lại ở nơi nào, chẳng lẽ còn cần tới sự đồng ý của ngươi sao?
Trong mắt Tần Vấn Thiên hiện lên ánh sáng mãnh liệt.
Thạch gia lão tổ lắc đầu:
- Ta không có ý này, chỉ là lần này chúng ta đến đây để thương lượng với ngươi, đất Đại Hạ hoàng triều không thể có thế lực cấp bá chủ nào bị hủy diệt nữa, năm đó ta biết có một vài thế lực đã đắc tội với ngươi, bọn họ cũng đồng ý bồi thường.
.
- Lúc có thể bắt nạt thì ra sức bắt nạt, không bắt nạt được nữa thì bồi thường?
Điện chủ Huyền Âm điện liên tục cười nhạt.
- Đây đã là sự nhượng bộ của chúng ta rồi.
Thạch gia lão tổ lại nói.
- Nếu như ta không đồng ý thì sao?
Tần Vấn Thiên nheo mắt nhìn về phía đối phương.
- Hừ,nếu tin tức của ta không sai, ngươi chắc là người của Sở quốc do Thanh Vân các quản lý, lần này ngươi trở về là vì hôn sự với Mạc Khuynh Thành, đất Sở quốc là quê hương của ngươi, có người thân bằng hữu của ngươi,- Giọng nói lạnh lùng của Lão tổ Vương gia truyền ra.
Hắn vừa dứt lời, trên người Tần Vấn Thiên đột nhiên bạo phát ra một trận gió bão mãnh liệt vô cùng, một luồng yêu khí đáng sợ xông thẳng lên trời cao, lập tức cuồn cuộn đánh về phía Lão tổ Vương gia, ánh mắt của hắn yêu dị vô biên, sát khí chợt bắn ra.
Trong lòng các nhân vật bá chủ thầm mắng Lão tổ Vương gia, lời này vừa nói ra sợ rằng sẽ xảy ra chuyện xấu.
Đột nhiên Lão tổ Vương gia cảm thấy được yêu khí của Lăng Thiên, ánh mắt của Tần Vấn Thiên phóng tới, trong lòng cũng khẽ run, nhưng hắn đã nhanh chóng ổn định tâm thần, hừ lạnh một tiếng, đối diện với Tần Vấn Thiên.
- Âu Dương thế gia ép thê tử của huynh đệ ta gả cho người khác, ta chỉ lấy đầu ba kẻ gây họa, những người khác của Âu Dương thế gia ta gần như không động đến, Thương Vương cung, ta không giết một người, không có máu chảy, duy nhất chỉ có Đan Vương điện có ân oán huyết hải với ta, ta mới hủy diệt, Vương gia ngày xưa không ít lần đuổi giết ta, ta vẫn chưa kết ân oán với Vương gia, ngươi nói ngươi tới nhận lỗi bồi thường, ngươi lại uy hiếp tới người nhà của ta sao?
Giọng nói của Tần Vấn Thiên lạnh lùng tràn ngập sát ý, hắn lập tức muốn thống nhất Đại Hạ, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới sẽ giết chóc trắng trợn, chỉ là muốn khiến cho các thế lực cấp bá chủ quy thuận thuần phục, như Đại Hạ năm đó, Đại Hạ hoàng triều khống chế lãnh thổ Đại Hạ, chưa từng nghĩ tới máu chảy thành sông.
Nhưng hôm nay, hắn còn chưa thanh toán những việc Vương gia đã làm năm đó, lão tổ Vương gia lại uy hiếp gia đình hắn.
- Bất luận ta đã nói gì, nếu Đại Hạ xảy ra chuyện lần nữa, ngươi phải gánh chịu hậu quả.
Lão tổ Vương gia giọng nói lạnh lùng.
- Tiễn khách.
Tần Vấn Thiên lướt nhìn mọi người, lạnh như băng mở miệng.
- Các vị xin mời.
Thanh Mị tiên tử lạnh lùng nhìn mọi người, nếu như lão tổ Vương gia đã điều tra rõ ràng người nhà của Tần Vấn Thiên, như vậy hiển nhiên không chỉ mình hắn có tâm tư này.
- Tần Vấn Thiên, ngươi nhất định phải làm như vậy sao?
Kiếm Quân của Yến Châu phát ra kiếm khí lạnh lẽo,gào thét rời đi.
Tần Vấn Thiên bước chậm rãi rời đi, không hề quay người kauh, khiến cho thần sắc Kiếm Quân của Yến Châu vô cùng lạnh lùng,nói:
- Các vị, người ta không nể mặt chúng ta một chút nào.
- Chúng ta đi thôi.
Trong mắt mỗi vị bá chủ ẩn chứa đầy sát khí, lập tức rời đi, bj cũng không thật sự dám hành động thiếu suy nghĩ, nếu như giết không chết Tần Vấn Thiên, hậu quả sẽ không tưởng tượng được.