Thái Cổ Thần Vương

Chương 1065: Chương 1065: Vì sao đến đây (1)




Ánh mắt của Tần Vấn Thiên đảo qua ở trên người các cường giả của Âu Dương thế gia, trong con ngươi thâm thúy tối tăm thu giống như ẩn chứa từng sợi kiếm khí, có thể đâm thủng mắt người nào nhìn tới, hắn đi qua nơi nào, cường giả của Âu Dương thế gia càng không dám nhìn thẳng vào hắn.

Cường giả một trong ba mươi sáu Thiên Cương bị một đòn giết chết trong nháy mắt, cái gọi là Thiên Cương đỉnh phong Đại Hạ ở trước mắt thiên tài này hình như chỉ là một chuyện nực cười.

Hơn nữa, cho dù là hắn hiện tại vẫn còn chưa tới ba mươi tuổi.

- Tần Vấn Thiên, ngươi là tới chúc mừng, hay tới gây sự?

Một vị người chủ sự của Âu Dương thế gia nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, lạnh lùng nói, hôm nay là đám hỏi giữa Âu Dương thế gia cùng Khương gia, chính là ngày trọng đại của hai thế lực cấp bá chủ, bọn họ kiên quyết không nghĩ tới Tần Vấn Thiên sẽ xuất hiện ở đây.

- Ta hỏi ngươi nói.

Thần sắc Tần Vấn Thiên càng lạnh hơn vài phần, trong con ngươi của hắn bắn ra thần thái yêu dị, cuối cùng lại khiến cho người chủ sự này cảm giác toàn thân ớn lạnh, dường như có từng sợi kiếm ý từ đỉnh đầu xuyên qua.

- Đây là chuyện riêng của Âu Dương thế gia ta, từ khi nào đến lượt ngươi tới hỏi chứ?

Người kia trầm ngâm một lát, lạnh lùng mở miệng, bên ngoài Tần Vấn Thiên mặc dù có danh tiếng, nhưng dù sao vẫn chỉ là tu vi Thiên Cương đỉnh phong, hiện tại bọn họ vẫn đè ép được, sao có thể để cho hắn tới làm càn vào thời điểm này.

Tần Vấn Thiên nghe đến lời này, thần sắc càng lạnh hơn, chỉ thấy bước chân hắn vừa bước ra, một tiếng nổ ầm vang lên, trực tiếp khiến mọi người chấn động, thần sắc của người chủ sự này lạnh vô cùng, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.

- Chuyện của huynh đệ ta, ngươi nói ta không nên hỏi đến sao?

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, bàn tay vươn ra, chưởng ấn khủng khiếp giống như có thể tháo xuống nhật nguyệt ngôi sao, ánh sáng chói lòa, chất chứa uy năng khủng khiếp, trên người của người chủ sự Âu Dương thế gia này có sấm sét lập lòe, hung bạo kích phát ra, đã thấy chưởng ấn hái sao kia với uy năng ngập trời, ép qua tất cả, những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, trực tiếp ghim thân thể đối phương ở trong hư không.

- Tìm một người có thể nói chuyện ra đây.

Bàn tay của Tần Vấn Thiên run lên, những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, thân thể người nọ trực tiếp chấn động bay ra ngoài, miệng phun ra máu tươi, những người đến đây dự lễ đều bị kinh hãi, mấy năm không gặp, người này lại trở về, càng điên cuồng hơn, thực lực so với trước đây cũng cường đại hơn quá nhiều.

- Làm càn.

Trong hư không dường như có từng tia chớp bổ xuống, tiếng sấm rền vang truyền ra, trong không trung phía xa lập tức có một cường giả bước chậm đến, người này khoác một trường bào màu tímtích lôi điện, khí thế uy nghiêm, long hành hổ bộ, từ trong hư không bước ra, phóng ra uy thế tuyệt đỉnh, trên bầu trời giống như xuất hiện màn ánh sáng sấm sét, chớp hiện không ngừng.

- Là Âu Dương Mục Thiên, một trong ba cường giả Thiên Tượng lớn của Âu Dương thế gia hiện tại.

Đám người nhìn thấy người tới trong lòng khẽ run lên, ở Đại Hạ hoàng triều, cường giả Thiên Tượng đứng ở vị trí đỉnh phong, cực ít khi hiện thân, nếu không phải hôm nay Tần Vấn Thiên ở đây làm càn, Âu Dương Mục Thiên căn bản sẽ không xuất hiện, chỉ đứng ở phía sau màn quan sát tất cả.

Trên người Âu Dương Mục Thiên có sấm sétvô tận dội xuống, từng tiasáng lôi điện chiếu xuống, hắn đứng ở giữa không trung quan sát Tần Vấn Thiêntừ phía xuống dưới, lạnh lùng nói:

- Tần Vấn Thiên, chuyện hôm nay ta không tính toán với ngươi, ngươi rời đi thôi.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn đối phương, khóe miệng cong lên lộ ra một tia châm chọc, lạnh lùng nói:

- Giao người.

Chỉ có hai chữ, cho dù mặt đối mặt với cường giả Thiên Tượng, hắn vẫn là cường thế như vậy.

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời,phía xa hình như có một lực lượng hủy diệt cuồn cuộn đánh tới, đám người quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy phía xa có một lão nhân theo thảm đỏ bước chậm đến, mỗi bước đi ra, đám người đều sẽ cảm giác tim mình khẽ run lên.

- Lại là một vị cường giả Thiên Tượng.

Trong lòng đám người thầm cả kinh, người tới chính là Hình lão, hắn đứng sau lưng Tần Vấn Thiên cách đó không xa, mắt nhìn chằm chằm vào Âu Dương Mục Thiêntrong hư không.

- Ngươi cho rằng, như vậy là đủ rồi sao?

Âu Dương Mục Thiên liếc nhìn Hình lão, giọng nói vẫn băng lạnh.

Một tiếng cười khẽ truyền đến, ở bên ngoài cổ bảo của Âu Dương thế gia có một bóng người bay lên trời, người này vô cùng xinh đẹp, đôi mắt đẹp giống như có thể khiến cho người ta chìm đắm vào trong đó, không ngờ đó chính là Thanh Mị tiên tử.

- Như vậy đã đủ chưa?

Tần Vấn Thiên lạnh lùng hỏi, thần sắc Âu Dương Mục Thiên không ngừng biến đổi, hắn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, người này tuy là hậu sinh vãn bối, nhưng hắn cũng không dám khinh thường, người này ngoại trừ chiến tích dùng kiếm bổ Đan Vương điện cùng với huỷ diệt mặt trời lớn Trần gia ra, Âu Dương Mục Thiên còn biết, Cửu Huyền Cung bị diệt vong chính là do người của Tần Vấn Thiên làm.

- Tần Vấn Thiên, ta có thể giao người cho ngươi, nhưng buổi hôn lễ hôm nay ngươi không được lại phá rối nữa.

Âu Dương Mục Thiên nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, khiến cho trong lòng mọi người thầm run lên, Âu Dương Mục Thiên không ngờ thỏa hiệp.

- Ta nói rồi, hôm nay ta là tới chúc mừng.

Tần Vấn Thiên cười nói.

- Được, hi vọng ngươi nói được thì làm được, bằng không Âu Dương thế gia ta cũng không cho phép ngươi dương oai.

Âu Dương Mục Thiên mở miệng nói một tiếng, lập tức xoay người rời đi.

Âu Dương Cuồng Sinh đối với Âu Dương thế gia hiện tại đã không còn quan trọng như vậy nữa, giao cho Tần Vấn Thiên cũng được, bọn họ không hy vọng đám hỏi này có bất ngờ gì phát sinh, đây đã là nhượng bộ của Âu Dương Mục Thiên, bởi vì Tần Vấn Thiên mà nhượng bộ.

Rất nhiều người đều lộ ra thần sắcđặc sắc, hiện tại ở Đại Hạ, người có thể làm cho Âu Dương thế gia nhượng bộ thật sự không nhiều, người thanh niên này đứng ở đó, lại làm được.

Một lát sau, Âu Dương Mục Thiên dẫn người đến, giờ phút này quần áo của Âu Dương Cuồng Sinh có chút rối loạn, trên mặt có phần tiều tụy, khí tức trong người lưu luyển, bị giam lỏng ở Âu Dương thế gia, Âu Dương Cuồng Sinh dù thế nào cũng không chịu từ bỏ ý định, tất nhiên sẽ phản kháng,kết cụcphản kháng thế nào vậy không cần nhiều lời.

Trong mắt Tần Vấn Thiên ẩn chứa ánh sáng lạnh lẽo, Âu Dương Mục Thiên thả Âu Dương Cuồng Sinh ra, lạnhlùng nói:

- Người, ta giao cho ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.