Thái Hư Kiếm Ý

Chương 30: Chương 30: Đánh chiến trường




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Ta đã nói là vào ngay

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:…

Lúc Tống Tu Văn cùng Kiếm Chỉ Thiên Hạ vào trong, chức đội trưởng lại còn ở trên người Kiếm Chỉ Thiên Hạ, người trong đoàn lần lượt vào, liếc nhìn lại, lượng máu cư nhiên đều hơn 110k.

[Cận][Tiên Nhân Chỉ Lộ]: Đối phương là đội YY

[Cận][Thần Long Bái Vĩ]: Hốt hết!

[Cận][Thất Tú bật Thiên Điệp]: Cố lên

Lúc trước Tống Tu Văn không biết làm sao để xác định đội đối phương có phải đội YY hay không, thậm chí cũng không biết làm sao để thấy đối phương có chức nghiệp nào, sau lại không ngại đi hỏi Kiếm Chỉ Thiên Hạ, vị Thái sư tổ này mới nói cho cậu biết bản đồ nhỏ bên góc phải có thống kê chiến trường.

Hạo Khí và Ác Nhân có thể trộn chung một chỗ, cũng có thể nhìn duy nhất Hạo Khí hay Ác Nhân, có thể thấy toàn bộ môn phái trong đoàn, cùng với một ít dấu hiệu của server khác. Nhìn đối phương nếu không phải đội YY căn bản trước ID mỗi người đều có tên server, cùng một server thì cũng thế, là đội YY không sai được, bất quá cũng có thể là trùng hợp mà thôi. Dưới tình huống bình thường, loại chiến trường như Vân Hồ Thiên Trì, Thần Nông Nhân, Chiến Trường Cổ Tam Quốc có ít người thì sẽ đa phần là trùng hợp vào cùng, loại chiến trường hai mươi lăm người như Con Đường Tơ Lụa hay Cửu Cung Kỳ Cốc, đội YY có khả năng hơn.

Kiếm Chỉ Thiên Hạ nhanh chóng xếp đội, Tống Tu Văn cứ nghĩ Kiếm Chỉ Thiên Hạ sẽ đảm nhiệm chỉ huy lâm thời một chút, kết quả Kiếm Chỉ Thiên Hạ cái gì cũng không chỉ huy, chỉ mật cậu nói đi đến góc ba giờ.

(chỗ này nói một chút, góc ba giờ tức là xem bản đồ như mặt đồng hồ 12 giờ, vị trí cứ điểm trong Con Đường Tơ Lụa lần lượt là 3h 6h 9h 12h, điểm hồi sinh HKM ở góc 6h, của ANC ở góc 12h)

Trong đoàn tổng cộng có sáu buff, tay ngắn tay dài mỗi bên một nửa, có thể nói, bọn họ phối trí thích hợp đánh chiến trường, chỉ là có chỉ huy hay không mà thôi…

Tống Tu Văn vất vả bay đến vị trí góc ba giờ, Ác Nhân đã chiếm điểm, số người là một tiểu đội, nhìn lại bên bọn cậu… Kiếm Chỉ Thiên Hạ cùng cậu, thêm một buff Tú.

Ba đánh năm, Tống Tu Văn cùng Kiếm Chỉ Thiên Hạ mục đích như nhau — giết buff.

Ác Nhân đối diện năm người theo thứ tự là buff Hoa, Kinh Vũ, Cái Bang, Độc Kinh, Thiên Sách, Cái Bang theo thông thường chạy đến ôm buff, Kinh Vũ liền nhìn chằm chằm Kiếm Chỉ Thiên Hạ, Thiên Sách đứng giữa hai chức nghiệp miễn khống chẳng chút ưu thế nào, ngược lại đi đạp buff, kết quả buff bị đạp té lăn ra đất.

Bản thân Tống Tu Văn chơi Độc Kinh có thể nói tương đối phong tao, chính là người nào bị Độc Kinh nhìn thì chết là cái chắc. Đặc biệt đối với mấy phái nội công.

Tống Tu Văn không hiểu nổi, rốt cục là kẻ nào cho buff Hoa dũng khí lớn tới vậy đứng im một chỗ trước mặt cậu vận công, tin tưởng đồng đội là chuyện tốt, thế nhưng quá mức tin tưởng mù quáng lại là xem nhẹ đối thủ!

—- đúng là ngụy biện.

Buff Hoa rất nhanh dưới sự phối hợp của Kiếm Chỉ Thiên Hạ và Tống Tu Văn ngã xuống, tuy rằng hai người trên thân còn dính Hóa Huyết Tiêu, thế nhưng Kiếm Chỉ Thiên Hạ có vô địch!

Cũng không biết Kiếm Chỉ Thiên Hạ dự đoán được Kinh Vũ bên đối phương sẽ lén dùng Truy Mệnh đối với hắn hay chỉ là trùng hợp, Truy Mệnh Tiễn cứ thế bắn vào vô địch. Vô địch này không chỉ cứu Kiếm Chỉ Thiên Hạ cùng Tống Tu Văn, đồng dạng nhặt về một mạng cho buff của họ.

Thiên Sách và Kinh Vũ là chức nghiệp ít giải khống, Thiên Sách nộp ra Phong, thời gian miễn khống vừa hết, buff Tú liền tặng cho y cái Lôi Đình. Lôi Đình là kỹ năng có thể khiến đối thủ bị dính trạng thái ngất xỉu, duy trì liên tục tới chín giây.

Tống Tu Văn cùng Kiếm Chỉ Thiên Hạ đem mục tiêu chuyển sang Cái Bang, Cái Bang có thể đạp không chết buff, thế nhưng ảnh hưởng nghiêm trọng buff thêm máu cho đồng đội.

Kỹ năng giảm sát thương của Cái Bang Tiếu Túy Cuồng —- lúc sử dụng sẽ hồi phục toàn bộ máu và lam.

Trong lúc Cái Bang vận công, Tống Tu Văn và Kiếm Chỉ Thiên Hạ đã chuyển hướng sang Kinh Vũ, so với Độc Kinh vẫn bụp bụp bụp, Kinh Vũ này sát thương quá mức đắng mề, Tống Tu Văn tin rằng, người này một phát Truy Mệnh sẽ trực tiếp quăng cậu về doanh. Cho nên, Kinh Vũ phải nằm.

Sau khi kết thúc Tiếu Túy Cuồng Cái Bang lại đi đạp buff bên Tống Tu Văn, buff này còn tiện tay thêm cho y một cái Đế Tham Long Tường, đem Cái Bang khống chế chút.

Không có buff Cái Bang lại còn giao Tiếu Túy Cuồng, ở trước mặt Khí Thuần ba ba hoàn toàn không cần nhìn, về phần Độc Kinh kia vẫn phong tao treo DOT trên người bọn họ, Tống Tu Văn quyết đoán đem mục tiêu chuyển qua cô nàng.

Sau khi đoạt cờ, ba người ngồi thiền dưới cờ.

[Cận][Cầm Nhạc]: haha hai người cứng tay ghê

[Cận][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Em gái cô còn cứng tay hơn

Lời này của Tống Tu Văn cũng không phải giả, bị hai DPS mạnh mẽ tấn công, còn giữa đường buff máu cho cậu và Kiếm Chỉ Thiên Hạ, nếu như không cứng tay, một Cái Bang là có thể đem cô nàng đánh chết, nói chi là buff cho đồng đội.

Nói chuyện với nhau hai câu xong, tên đỏ leng keng vang lên, lần này tới cũng không phải một hay hai, cũng không phải năm, mà là một đám người…

Này chắc phải nửa đoàn nha?

Tống Tu Văn lúc nằm dưới đất nhìn xuống bảng thống kê, mười ba người, còn nhiều hơn nửa đoàn.

Sau khi từ doanh địa sống lại cậu không tiếp tục đến góc ba giờ, mà là bay đi góc sáu giờ, cái điểm gần cửa nhà kia. Lúc cậu đến có một Băng Tâm đang lén trộm cờ.

Con Đường Tơ Lụa thường sẽ mắc một lỗi, cứ cho rằng chỉ cần chiếm được góc là có điểm, mà không biết rõ muốn chiếm điềm thì phải dựa vào mở cờ. Giống như cờ trên đài Vân Hồ Thiên Trì, cần đi qua vận công mới có thể nhận được. Trong quá trình Hạo Khí Ác Nhân đánh nhau, có vài người liền nhân cơ hội mở cờ, thông minh một chút thì trực tiếp cắm vô địch.

Vô địch cắm trước mặt Kiếm Thuần quả thực là chả đáng nhìn, mắt thấy sắp vận công xong, kết quả lại bị ngắt, cái loại ói máu trong lòng này quả thật không dễ nhịn!

Tống Tu Văn lần này gặp phải đội Ác Nhân là một đội lạ, hình thức cướp điểm rất bình thường, chính là bọn họ cướp điểm cũng không cho vài người ở lại giữ, mà là để nửa đoàn canh ở giữa, nửa đoàn khác thì đi chiếm điểm khác. Hạo Khí bên này một điểm cũng phải giữ ba bốn năm sáu người, khẳng định không thể chơi lại nửa đoàn nhà người ta. Cướp một chỗ xong bọn họ sẽ cho một người canh điểm đó, sau đó lại quay về giữa, người ở giữa phải đi điểm khác, cũng giống như là một phát xông lên. Như vậy, bọn họ liền đảm bảo chiếm được ba điểm.

Số điểm hai bên chênh lệch vẫn trên dưới ba mươi điểm, Ác Nhân hơi nhỉnh hơn chút, hai bên nếu có một bên trên năm trăm điểm sẽ xuất hiện xe tiêu mới, cướp xe sẽ lên điểm, bên bị cướp điểm không bị trừ. Nếu xe tiêu thuận lợi đến đích, bên bảo vệ tiêu sẽ có nhiều điểm.

Tống Tu Văn cùng Kiếm Chỉ Thiên Hạ đi đến một bên lối mà xe tiêu nhất định qua để cướp, Hạo Khí bên này ngược lại cũng phối hợp rất ăn ý, từng điểm để lại một người, còn người khác thì chạy đi cướp tiêu, còn có người chờ hộ tống xe tiêu nhà mình.

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Cho xe tiêu cái giảm tốc

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ừ

Ngựa thồ vận chuyển hàng hóa chạy rất nhanh, lượng máu lại ít, hai ba DPS mười giây là đánh xong, thế nhưng trong quá trình vào chiến đấu không thể bay khinh công, tiểu khinh công đuổi theo thì ngựa có thể chạy đi mất, mà ngựa thồ lại chịu ăn giảm tốc, kỹ năng giảm tốc ném trên người nó lập tức có hiệu quả.

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Bên kia chưa chém xong

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Chúng ta ra xe đi, đi bảo vệ xe

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Được

Điểm chênh lệch hai bên vốn cũng không lớn, Ác Nhân cơ bản toàn bộ đi bảo vệ xe, năm cứ điểm đều rơi vào tay Hạo Khí, ý của Kiếm Chỉ Thiên Hạ là đối phương có thể mạnh tay đánh một trận, trực tiếp chặn xe tiêu bọn họ trên đường, thế nhưng lại bỏ quên tầm quan trọng của cứ điểm.

Tống Tu Văn trên đường bảo vệ ngựa bị cướp, cuối cùng đến đích chỉ có một chiếc ngựa thồ, dù vậy, điểm của Hạo Khí đã vượt qua, Ác Nhân lúc này mới nhớ tới cướp cứ điểm, kết quả đã không còn kịp.

Điểm số cuối cùng 1000:995, Hạo Khí thắng.

Không thể không nói, Con đường hãm hại thật đúng là đánh đến mệt mỏi, chứng ép buộc của Tống Tu Văn sau khi truyền tống ra ngoài chính là đi sửa trang bị, cho dù độ bền còn tận 90%.

Nhìn Trầm Sa Huyền Tinh Vẫn Thiết trong túi, Tống Tu Văn liền nghĩ tới một việc: Đá cấp tám!

Tống Tu Văn đã học kinh nghiệm từ Tống muội, biết được đá cấp tám phải tách từ thần binh mới ra, trang bị khác cái gì cũng chỉ tối đa lấy được đá cấp bảy, cấp tám là xa tầm nhìn.

Hiện nay trong Kiếm Tam phổ biến dùng vũ khí hoàng kim lấy đá cấp tám, hồi cấp tám mươi có thể làm nhiệm vụ lấy được, bây giờ cũng vậy, chỉ khác là thay vì nhận nhiệm vụ ở chưởng môn đã đổi thành trực tiếp nhận nhiệm vụ ở Đầm Hắc Long.

Tống Tu Văn bày tỏ, cậu còn chưa làm nhiệm vụ, vũ khí hoàng kim muốn lấy hình như còn phải đi bí cảnh.

Nhìn thời gian… quên đi, cậu không thế chơi tiếp, hiện tại trễ lắm rồi, có gì để mai tính.

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đánh xong chiến trường rồi, còn chưa chịu đi ngủ?

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: … Giờ ta off

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Người cũng nghỉ sớm chút đi

[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Ừ

Tống Tu Văn ngáp rời trò chơi tắt máy ngủ.



Phòng bên cạnh.

Tống muội đủ loại đau lòng nhìn chằm chằm vào nhân vật trên màn hình máy tính nằm lăn lóc trên đất, tốt xấu gì nhỏ cũng là Cái Bang, tại sao lại đánh không lại Cái Bang khác?

“Nam thần đại nhân, hôm nay có thể dừng ở đây được không?” Tống muội vẻ mặt cầu xin nói.

Vị “nam thần đại nhân” này tất nhiên là Lục Phi Tình nam thần tuần trước Kiếm Chỉ Thiên Hạ gọi qua kéo Tống muội đánh lên 1600, mặc dù Tống muội đã nói với y mình đã lên 1600 rồi, có thể hình như nam thần không nghe được, nên kêu nhỏ rời đội 22. Tống muội thầm nghĩ đánh thì đánh, cùng vị này cũng vậy, tự mình đánh nói không chừng có thể chân chính lên điểm đi, dù sao Minh Giáo sẽ không có nhiều khống chế mạnh như Kiếm Thuần.

Lục Phi Tình được xưng là đệ nhất Minh Giáo, giết buff tự có cách riêng, còn không thua gì Kiếm Thuần chuyên nghiệp, bản đồ không ổn còn gặp phải đội nội công, Minh Giáo gặp phải nội công chắc chắn phải nằm, gặp phải hai Khí Thuần thật lòng thì há há.

Lại nói gặp Cái Bang mang buff, Lục Phi Tình đi giải quyết buff, Tống muội phải cùng Cái Bang đạp nhau, nhỏ liền không hiểu nổi, rõ ràng Cái Bang đánh Minh Giáo rất sướng, tại sao Cái Bang kia lại đi đánh nhỏ, chẳng lẽ nhỏ lớn lên trên người có mang theo cái loại ngộ nhận tui rất dễ ăn hiếp hả?

Cùng Lục Phi Tình có chỗ tốt là, nhỏ là một mạch dùng thân phận người xem nhìn nam thần đại nhân một chọi hai, tốt xấu gì so với lúc cùng anh nhỏ đánh thì nhỏ vẫn có cơ hội ôm đầu người.

“Cô không thuận kỹ năng Cái Bang, tốc độ tay cũng được đó, qua chơi Minh Giáo đi.” Nam thần đại nhân đã nói như vậy.

Tống muội: “…….”

“Minh Giáo mới có tương lai, hiểu không?” Nam Thần đại nhân lại nói.

“Hiểu, em hiểu!” Tống muội lập tức gật đầu trả lời.

“Hiểu thì tốt, qua chơi Minh Giáo đi, ngày mai ta nhận cô làm đệ tử.” Nam thần đại nhân nói xong những lời này, logout đi ngủ.

Tống muội: Anh mau cứu mạng, nam thần thật là đáng sợ quá QAQ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.