*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa lên mạng, Tống Tu Văn liền nhận được trò chuyện riêng của Kiếm Chỉ Giang Sơn.
[Kiếm Chỉ Giang Sơn] nói nhỏ với bạn: Đệ tử đánh 22 không
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Giang Sơn]:
Kiếm Chỉ Giang Sơn không nói thêm, trực tiếp mời cậu vào đội, Tống Tu Văn hơi do dự, đồng ý vào đội.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ngài không đánh với sư phụ sao?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Không đánh, cô ấy không rảnh
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: …
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Đệ tử lên YY, ta dẫn ngươi đánh lên 1600 đổi trang bị
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ….Ta đã lên 1600 rồi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Giang Sơn]:
Đánh 22 với Kiếm Chỉ Giang Sơn Tống Tu Văn cũng có chút kiêng kỵ, Kiếm Chỉ Giang Sơn nói vị sư phụ Trì Vãn Tình của cậu không rảnh, nhưng bận cái gì cậu cũng không rõ, mà nói đến đánh 22, trong bang có người cũ tình nguyện dắt người mới đi đánh là chuyện bình thường… Bỏ đi, cậu cũng không có tâm tư tỉ mỉ, đánh 22 thôi mà, cũng không phải chuyện gì lớn.
Đáng tiếc Tống Tu Văn quên mất một việc: Cậu chơi là Mị loli, ở trong mắt nhiều người, cậu là một “em gái” hàng thật.
Tống Tu Văn nhảy xuống phòng YY nhỏ, cậu không phải câm điếc, không muốn đánh JJC mà còn mất thời gian như vậy, cùng đồng đội phối hợp rất quan trọng, đánh chữ quá tốn thời gian, đồng đội cũng chưa chắc sẽ nhìn thấy, cho nên giao lưu bằng ngôn ngữ đơn giản ngắn gọn không cần giải thích.
Về phần Kiếm Chỉ Giang Sơn thêm một khóa cho phòng nhỏ là ý gì thì…
Tống Tu Văn phải thừa nhận, Kiếm Chỉ Giang Sơn là một Thiên Sách sắc bén, đánh 22 hiệu suất so với Tống muội cao hơn không ít, Tống muội trang bị kém, thủ pháp cũng như vậy, giống như nhỏ nói, lúc đi với cậu cơ bản đều là dựa vào cậu. Hiện tại cậu hoàn toàn có thể dựa vào đồng đội là Kiếm Chỉ Giang Sơn, cái loại cảm giác có chỗ dựa này hình như không được tốt cho lắm.
Nửa giờ nữa, Tống Tu Văn gặp phải đội cơ bản đều là acc lớn mang acc nhỏ, tất nhiên phần lớn đều mang suy nghĩ —- đánh lên 1600 đổi trang bị.
“Buff, chém!” Tống Tu Văn đánh cũng có chút kích động, tất nhiên, không phải là tiếng từ ngón tay cậu kích động, mà là tâm trạng kích động.
Dù sao Kiếm Chỉ Giang Sơn nghe được, từ lúc bắt đầu đánh đến bây giờ đã nhảy lên 1800, giọng nói của Tống Tu Văn không có gì là hồi hộp, ngay cả Kiếm Chỉ Giang Sơn cũng lên giới hạn, y đánh 33 lên 200 cũng chính là cấp tám, tiền Danh Kiếm tuần này mức cao nhất là bốn ngàn, đều đã đạt giới hạn rồi.
Tống Tu Văn đóng mic, đánh mấy giờ liên tục miệng lưỡi đều khô hết. Bây giờ ông ngoại đã phê chuẩn cậu có thể hoạt động, lấy ly nước tất nhiên không thành vấn đề.
Chờ cậu uống xong nước quay lại, chuẩn bị định hỏi chút xem hôm nay còn mở chiến trường hay không, kết quả không cẩn thận thấy phòng nhỏ trong YY còn có thêm một người, còn không phải là vị sư phụ kia của cậu sao?
Tống Tu Văn không chút suy nghĩ liền nhảy lên kênh phía trên, thêm vào lúc đang uống nước cậu cũng không đeo tai nghe, sau khi quay về lại không cố nghe lén, tất nhiên không biết Trì Vãn Tình đang gọi cậu.
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Có còn đánh chiến trường không = =
Đánh JJC liền bỏ lỡ chiến trường trong bang, nhưng hôm nay lại là con đường đầy hố (Con đường Tơ Lụa) đầy đau đớn, không cùng bang hội đi chiến trường, báo danh lẻ gặp phải đội YY chắc trứng đau tới chết.
[Đồng minh][Gà nhỏ hầm trà nấm]: đã đánh xong
[Đồng minh][Kỳ Dao]: Tiểu Tuyết Nhi sao hôm nay cưng lên trễ vậy
[Đồng minh[Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đi đánh 22, cày cho hết giới hạn tuần này
[Đồng minh][Kỳ Dao]: Ta đột nhiên nhớ một chuyện…
[Đồng minh][Kỳ Dao]: Tuyết Nhi cưng dám đánh JJC cho ta lên tới 2000, ta phải cày điểm làm sao (╯‵□′)╯︵┻━┻
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: mỗi tuần nằm chết mười trận trả nhiệm vụ là được
[Đồng minh][Long Vương Áo Tím]: Đề nghị này không tệ
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Tiểu đồ tôn, con còn muốn khi dễ trang hoa không
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Muốn!
Kiếm Chỉ Thiên Hạ mà không nhắc, cậu suýt chút nữa đã quên mất chuyện này, trong túi cậu tiểu thiết đại thiết đều đã đủ, nếu như hôm nay quên mất, lại phải chờ ngày mai, quá phiền phức.
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Gì? Đệ tử, ngươi đủ tiểu thiết rồi à?
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đã đủ
[Đồng minh][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Bất quá ta không biết cách đánh trang hoa
[Đồng minh][Long Vương Áo Tím]: Có trẫm ở đây
Tống Tu Văn suýt chút nữa thì quên, trong bang bọn họ còn có một người cuồng chỉ huy chục cái bí cảnh ở đây, cậu căn bản không cần lo không tìm được chỉ huy sẽ không ai dẫn đoàn. Mà không, Long Vương Áo Tím vừa lên tiếng, đoàn bên đó cũng đã bắt đầu tổ, cậu vào đoàn thì trong đoàn đã có bảy người rồi.
Rất nhanh Kiếm Chỉ Giang Sơn cùng Trì Vãn Tình đều vào đội, tiếp theo những người luôn bận trong bang cũng vào giúp vui, thậm chí đang đánh JJC cũng dừng… Bởi vì đánh trang hoa có phí uống trà.
Tống Tu Văn lần đầu tiên vào Thần Kiếm Chủng, trang hoa vốn như sấm bên tai lúc này trở thành boss cần đánh, tâm tình của cậu đột nhiên nổi lên chút kỳ lạ.
Sau khi vào Long Vương Áo Tím thuần thục đánh ký hiệu, an bài chỗ đứng DPS, nói gì cần đánh kiếm… Dù sao Tống Tu Văn là không biết đánh kiếm thì không cần đánh kiếm, Long Vương Áo Tím yêu cầu cậu rất đơn giản: Tránh cho tốt tia laze xuất hiện trong quá trình đánh boss, đừng chết.
Long Vương Áo Tím thật ra không có lo lắng, nhất là bởi vì trong đoàn có DPS bạo lực, hai là vì buff có năm, hai buff Độc hai buff Tú một buff Hoa, ngoại trừ Trì Vãn Tình (Long Vương Áo Tím nghĩ cô ta không đáng tin) ra, mấy người khác đều rất hỗ trợ.
Sự thật cũng chứng minh dự đoán của Long Vương Áo Tím, bốn buff cùng với nhiều DPS bạo lực như vậy, chẳng qua còn đánh mới khó mà nói trước.
Tống Tu Văn cũng không nghĩ khó, tia laze nhìn chút là có thể thấy, cậu cũng không phải bị mù màu, nhìn thấy tất nhiên sẽ né. Về phần đánh kiếm, Long Vương Áo Tím bố trí là DPS bạo lực, cậu không cần lo.
Này, thật ra cậu cũng có một bộ PVE Khí Thuần nha!
Hôm nay trang bị Khí Thuần của Tống Tu Văn tất nhiên không cần dùng đến, được rồi, coi như là đi lấy kinh nghiệm, lần sau có thời gian có thể lấy ra mà dùng.
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: Đệ tử chỉ cho 5K tiền thưởng a
[Đoàn][Khí chất một đóa hoa]: Còn không đủ sao?
Một đóa hoa đem nghi vấn của những người trong đoàn nói ra, năm nghìn có thể không nhiều, thế nhưng khi cậu đến server này, giá cả mặc dù có chút cao, người khác đánh trang hoa phí uống trà cũng chỉ có trên dưới ba nghìn, Tống Tu Văn vừa ra tay liền cho năm nghìn, đã là không ít rồi.
[Đoàn][Trì Vãn Tình]: = = chỉ giỡn chút thôi mà
Là giỡn hay thật, thì không cần hiểu biết rồi.
Đến chỗ người rèn Trầm Phù Huyền Tinh Vẫn Thiết thôi!
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Còn bốn mươi phút chiến trường mới đóng cửa
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta đi xếp hàng
Căn bản Tống Tu Văn còn định đi đổi Thần binh rồi tinh luyện khảm đá, nhìn thấy nhắc nhở của Kiếm Chỉ Thiên Hạ, cậu mới nhớ tới chưa đánh chiến trường. Chiến trường thắng trận đầu đặc biệt là Con Đường Tơ Lụa hôm nay, chiến giới hơn một ngàn, uy danh hơn ba ngàn, nếu như giết người nhiều, chiến giới uy danh càng nhiều.
Bất luận thế nào, cậu cũng không nghĩ bỏ qua trận thắng đầu tiên của chiến trường này!
Kiếm Chỉ Thiên Hạ đã ném qua lời mời tổ đội cho cậu, Tống Tu Văn đồng ý, sau đó Kiếm Chỉ Thiên Hạ đem đội trưởng chuyển qua cho cậu.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Làm gì?
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Xếp hàng đội, hôm nay ta vẫn chưa thắng trận đầu
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
Kiếm Chỉ Thiên Hạ vẫn đang ở Tàng Kiếm, Tống Tu Văn đã đến Thành Đô, chỉ có ở chủ thành mới có thể xếp hàng chiến trường, cho nên giao đội trưởng cho cậu.
Bốn mươi phút, cũng không biết có hốt được trận thắng đầu không, Tống Tu Văn có chút lo lắng. Thường cùng bang hội đánh chiến trường Con Đường Tơ Lụa mất hơn hai mươi phút, hai mươi phút còn ít, gặp phải đội tuyển chọn, đánh hơn nửa tiếng cũng không phải không thể.
Tống Tu Văn hoài nghi nhân phẩm của mình, nếu như xếp hàng trận đầu gặp phải đội tuyển chọn, lãng phí hơn mười hai mươi phút, trận thứ hai còn có tâm trạng đánh sao? Có thể nói, sắp tới một giờ đi ngủ, nếu ông ngoại cậu mà biết không chừng sẽ bẻ xương cậu.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Năm phút…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Người bình thường xếp hàng cũng mười phút
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: rõ ràng là vào liền được không
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Người cũng có mạng vào liền nếu báo danh Vân Hồ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Vào rồi!
Vào, không hề nghi ngờ.
Không quá ba mươi giây, hai người liền đi ra.
Hạo Khí vào chiến trường liền đi ra có ba trường hợp, thứ nhất, bọn họ vào Hạo Khí vừa vặn đủ điểm, dễ dàng thằng trận đầu tiên; thứ hai, đi vào Ác Nhân đầy điểm, Hạo Khí thua; thứ ba, đôi phương hoặc phe mình không đủ người, cưỡng chế đuổi khỏi chiến trường.
Tống Tu Văn cùng Kiếm Chỉ Thiên Hạ thuộc về loại thứ hai, Ác Nhân đè bẹp Hạo Khí, cũng là vận khí tốt, chưa chết Ác Nhân đã thắng, sau đó ra khỏi bản đồ chiến trường.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:…
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Tiểu tay đen, con giỏi
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ngài đi mà xếp hàng!
Tống Tu Văn đem đội trường ném cho Kiếm Chỉ Thiên Hạ.
Đối với lần này Kiếm Chỉ Thiên Hạ chỉ nhún vai, hắn xếp hàng thì hắn xếp hàng.
Chiến trường Con Đường Tơ Lụa này Ác Nhân báo danh lẻ vào ngay lập tức cơ hồ là chuyện thường, thế nhưng đối với Hạo Khí số người ít mà nói, xếp hàng tới mười phút là bình thường, thế nhưng, Kiếm Chỉ Thiên Hạ xếp hàng đội, Tống Tu Văn còn định đi sắm hai cây cờ, kết quả còn chưa ra tới cửa lớn khu chiến trường, đã vào chiến trường rồi.
Vào ngay!
Tống Tu Văn: “…”