Thái Sơ

Chương 204: Chương 204: Cho tới bây giờ vẫn không phải là cầu xin công bình (1)




- Cụ thể không rõ ràng lắm, chỉ nghe nói là vi phạm môn quy.

Bồ Hán Trung nhẹ nhàng lắc đầu thở dài nói:

- Nghe nói đó là đạo truyền đệ tử của chưởng giáo, tư chất hôi chủng. Cuối cùng bị chính tay chưởng môn trấn áp trong Kiệt ngục.

Tần Hạo Hiên hít ngược một hơi khí lạnh, trước khi nhóm người mình đi vào, ngoại trừ chưởng giáo còn có một viên hạt chủng. Mà viên hạt chủng này đã bị trấn áp? Hơn nữa còn là bị đích thân chưởng giáo xuất thủ.

Cho tới nay Tần Hạo Hiên luôn cho rằng quy củ có lỗ hổng, đặc biệt có nhiều che chở đối với tiên chủng có sắc. Điểm này khiến cho hắn ít nhiều bất mãn, dĩ nhiên. . . Sau này Tần Hạo Hiên đã suy nghĩ qua. . . nguyên nhân bất mãn vẻn vẹn chỉ vì mình không phải tiên chủng có sắc, không có hưởng được đặc quyền.

Người thôi. Chính là như vậy, khi có quy củ, có người có thể hưởng được đặc quyền, thì chân chính phẫn hận cũng không phải là cái quy củ kia không thi hành, mà là bản thân mình không có được cái đặc quyền đó mà thôi.

Giờ này nghe được tin tức, Tần Hạo Hiên lại có nhận thức mới đối với chưởng giáo, hạt chủng. Đã từng là toàn bộ hy vọng trong tương lai, không ngờ lại vi phạm quy củ mà bị trấn áp lại. Trong tương lai, chẳng lẽ hắn không sợ bởi vì đã mất đi hạt chủng mà suy sụp sao?

Chưởng giáo này không bình thường a.

Bồ Hán Trung nhìn Tần Hạo Hiên một cái, nói:

- Nghe những chuyện này cũng không có ý gì. Hiện tại chuyện duy nhất đệ cần phải làm là nỗ lực đề thăng tu vi tự thân, tranh thủ Xuất diệp trước đấu pháp tiểu hội, như vậy ta mới có thể yên tâm.

- Ha ha, cho dù Xuất diệp sau đấu pháp tiểu hội cũng không liên quan a.

Nhìn ánh mắt vô thần của Bồ Hán Trung, trong tâm Tần Hạo Hiên đột nhiên trở nên khó chịu, nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ thoải mái, nói:

- Sư huynh không phải đã nói cho đệ biết, gấp gáp đạt thành một cách hấp tấp không phải là chuyện tốt sao.

Bồ Hán Trung ho khan vài tiếng, không trả lời, chân mày cau lại, dặn dò Tần Hạo Hiên:

- Nhất định phải nỗ lực tu luyện, chỉ có đề thăng cảnh giới mới có thể tăng trưởng thọ nguyên, thọ nguyên là căn bản của Tu Tiên giả.

Dứt lời, Bồ Hán Trung rời đi.

Tần Hạo Hiên đợi cho bóng dáng của Bồ Hán Trung biến mất trong tầm mắt, hắn mới tỉnh hồn lại từ giữa cơn mê, nỗ lực lắc đầu muốn dứt bỏ vẻ u sầu trong đầu. Hắn về đến phòng, nuốt một bao Hành Khí tán rồi sau đó bắt đầu ngồi đả tọa.

Một linh khí tuyền qua to cỡ bằng cái chậu rửa mặt loại nhỏ xuất hiện trên đỉnh đầu Tần Hạo Hiên, vòng xoáy linh khí hấp thu linh khí với tốc độ cực nhanh khiến cho linh khí dao động xung quanh đều không bình thường lắm, có thể rõ ràng cảm thấy linh khí ở bốn phương tám hướng tựa như vọt tới phòng nhỏ của Tần Hạo Hiên như đợt sóng triều.

- Bà nội cái chân thối. Tần Hạo Hiên lại phục dùng Hành Khí tán.

- Lãng phí a, thật là lãng phí. Sao hắn lại không biết cho dù hắn uống Hành Khí tán mỗi ngày cũng không đuổi kịp Tử Chủng chứ.

- Ngươi than thở cái gì, ai kêu người có quan hệ tốt cùng Từ Vũ chứ? Chúng ta muốn dùng linh thạch đi mua cũng rất khó khăn, ngay cả những sư huynh khác cũng chỉ có thể ăn được một bao tại thời điểm khẩn yếu quan đầu sắp sửa đột phá. Nào có ai ăn như hắn ăn vậy a! Một bao Hành Khí tán có thể là khoảng hai trăm lượng tam phẩm linh thạch a, mỗi ngày hắn ăn một bao vậy ăn hết bao nhiêu linh thạch a, trời ạ!. . .

- Ăn nhiều hơn nữa cũng không trường diệp, ăn hết cũng bằng không.

Trong khi những đệ tử chung quanh ghen tỵ Tần Hạo Hiên như điên, cảm nhận được linh khí gần đó tràn vào căn phòng nhỏ của Tần Hạo Hiên, dường như những linh khí này đều thuộc nhà bọn họ mà lòng đau không chịu được. Hơn nữa nhớ lại Tần Hạo Hiên mỗi ngày uống Hành Khí tán hai trăm lượng tam phẩm linh thạch một bao, đến bây giờ cũng còn không trường diệp, từng người ai ai cũng vô cùng đau đớn, hận mình không thể thay mặt Tần Hạo Hiên uống Hành Khí tán đó.

Lời bọn họ nghị luận không hề truyền đến tai của Tần Hạo Hiên, lúc này Tần Hạo Hiên tâm như nước lặng, không hề có chút tạp niệm, hết sức chăm chú hấp thu linh khí giội tưới Tiên miêu.

Sau ba canh giờ, dược hiệu Hành Khí tán đã qua, Tần Hạo Hiên hộc ra một ngụm trọc khí mạnh, nhìn mấy viên tàn đan cao cấp xuất từ Tuyệt Tiên Độc cốc, âm thầm nói:

“May mà dược lực tinh hoa của ta còn đủ cho nên tu vi mới tiến nhanh như vậy. Tuy nhiên làm người ta khó chịu nhất chính là, mỗi ngày ta có thể cảm giác được linh lực của mình trở nên hùng hậu hơn, nhưng cứ sống chết không chịu Xuất diệp.”

Cảm nhận được linh khí dư thừa hùng hồn, tinh thần Tần Hạo Hiên tràn đầy đi xuống giường, hắn cầm một viên tàn đan trên bàn, chuẩn bị luyện Thủ Nguyên thuật.

Mấy ngày nay chiết xuất tàn đan, luyện chế Hành Khí tán, Thủ Nguyên thuật của hắn đã luyện đến cấp thứ ba, thần thức đã có không ít tiến bộ hơn so với trước, có thể nói là mấy viên tàn đan trên bàn không thể làm gì được hắn.

Thần thức phụ vào, trước mắt vẫn là một mảnh trắng xóa, cố gắng thật lâu vẫn chưa có biện pháp đạt được cộng minh cùng nó. Là thần thức của mình quá yếu, hay là Thủ Nguyên thuật không luyện đến nơi đến chốn? Tần Hạo Hiên thử một hồi đành lui thần thức ra ngoài, sau đó vò đầu vắt óc suy nghĩ.

- Chẳng lẽ ta phải luyện Thủ Nguyên thuật đến tứ cấp, mới có thể chiết xuất được tinh hoa dược lực của mấy viên tàn đan này sao?

Tần Hạo Hiên cho ra kết luận này, lại lấy ra mấy viên tàn đan khác. Mấy viên tàn đan này đã bị mất góc một chút. Tần Hạo Hiên thuần thục chú nhập thần thức, lấy ra tinh hoa dược lực, sau đó luyện chế Hành Khí tán. Hắn phải luyện toàn bộ Hành Khí tán đủ tám ngày tu luyện cho đến đấu pháp tiểu hội, mấy ngày kế tiếp chỉ cần toàn thân toàn ý tập trung tinh thần tu luyện là được.

Có thể luyện Thủ Nguyên thuật đến cấp ba, ngoại trừ Tuyền Cơ Tử - đường chủ Tự Nhiên đường thì chỉ có Tần Hạo Hiên mà thôi, mà cấp thứ tư chỉ tồn tại trong lý luận, chưa có người luyện được.

Sau khi luyện xong Hành Khí tán, nghĩ tới mấy ngày nữa đấu pháp tiểu hội chính là quyết đấu với chân đao chân thương, Tần Hạo Hiên lại bắt đầu luyện tập Thủ Đao thuật do Bồ Hán Trung dạy cho hắn.

Mặc dù Thủ Đao thuật là một sơ cấp linh pháp, nhưng lại là linh pháp uy lực lớn nhất trước mắt Tần Hạo Hiên có thể học.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.