- Hạo Hiên ca ca gánh nhiều linh tuyền dự trữ làm gì? Chắc không phải Hạo Hiên ca ca bị kích thích gì đi? Không cắm rễ hoàn mỹ cũng bình thường, Hạo Hiên ca ca hai mươi ngày cắm rễ đã nằm ngoài dự đoán của mọi người.
- Đúng rồi đấy Tần sư huynh, đường tu tiên dài, tuy cắm rễ không hoàn mỹ sẽ ảnh hưởng sau này, sửa chữa hơi khó nhưng không có nghĩa là hoàn toàn không có hy vọng.
Nghe Từ Vũ, Mộ Dung Siêu có ý tốt hỏi han, khuyên nhủ thì Tần Hạo Hiên cười khổ. Hai người này cũng như mọi người cho rằng hắn không cắm rễ tốt đâm ra bị khùng. Tần Hạo Hiên khinh thường giải thích với mọi người nhưng không có nghĩa là hắn không muốn nói rõ lý do.
Tần Hạo Hiên hít sâu tổ chức ngôn ngữ, tránh cho nói ra lý do hù sợ hai người.
- Đoạn thời gian này, đặc biệt là sau khi cắm rễ ta luôn ở đầu sóng ngọn gió các tin đồn, điều này rất không tốt cho việc tu luyện tâm cảnh. Ta muốn đựng đầy thùng chứa nước cho ba người chúng ta, sau đó nhờ các ngươi chăm sóc ruộng đất của ta một thời gian, chờ lát nữa ta sẽ cố ý gây sự đi Cấm Bế Sơn tìm yên tịnh, chải vuốt lại manh mối tu luyện, giải quyết một số vấn đề.
Dù Tần Hạo Hiên nói chân thành vẫn làm Từ Vũ, Mộ Dung Siêu hết hồn. Nguyên Thái Sơ Giáo người nào nhắc đến bị cấm túc không tái mặt? Nhưng Tần Hạo Hiên muốn gây sự để đi Cấm Bế Sơn tìm yên tịnh. Từ Vũ, Mộ Dung Siêu không biết Tần Hạo Hiên mỗi ngày chịu đựng dược lực sót lại của Nhất Diệp Kim Liên hành hạ, hai người mãi mãi không thể hiểu suy nghĩ trong đầu hắn thế nào.
Từ Vũ nhìn biểu tình chân thành của Tần Hạo Hiên, môi mấp máy cuối cùng khẽ thở dài:
- Ta và Mộ Dung sư huynh sẽ chăm sóc tốt cho đất bắp ngô của Hạo Hiên ca ca, cứ yên tâm đi.
Mộ Dung Siêu cứ nghĩ Từ Vũ sẽ khuyên Tần Hạo Hiên mấy câu, nhưng nàng không nói gì thêm thì gã cũng không nói nữa. Mấy ngày nay tiếp xúc Mộ Dung Siêu biết rõ Tần Hạo Hiên không phải loại người lỗ mãng, hắn làm quyết định này chắc có lý do của hắn. Có lẽ so với Linh Điền Cốc lừa gạt đấu đá nhau thì Cấm Bế Sơn hoàn cảnh khắc nghiệt càng tự do hơn.
Từ Vũ, Mộ Dung Siêu nhìn khuôn mặt kiên nghị của Tần Hạo Hiên, lòng tràn ngập ấm áp khó tả.
Tần Hạo Hiên vì không muốn tạo thêm gánh nặng cho Từ Vũ, Mộ Dung Siêu giúp hắn tưới ruộng trong khi bị cấm túc, nên trước tiên gánh đầy nước, lo hai người gánh nước không đủ làm lỡ việc hoa màu trong ruộng sinh trưởng nên gánh nước thay cho họ.
Tần Hạo Hiên cứ gánh nước cường độ cao mấy ngày trời, mệt mỏi dựa vào giường của Từ Vũ thiếp ngủ, mãi đến khi Lý Tĩnh gõ cửa phòng.
Thấy Lý Tĩnh, sắc mặt Mộ Dung Siêu căng thẳng tìm cớ về phòng mình.
Từ Vũ nhìn Lý Tĩnh lại liếc Tần Hạo Hiên ngủ trên giường, hỏi:
- Lý sư huynh đến tìm Hạo Hiên ca ca phải không?
Lý Tĩnh cười tươi:
- Đúng vậy!
Lúc Mộ Dung Siêu đứng dậy đi Lý Tĩnh còn gật đầu chào, bộ dáng tu dưỡng rất tốt, như thể không thèm để bụng Mộ Dung Siêu phản ra trận doanh ngược lại rất vui thấy cảnh đó.
Lý Tĩnh nói với Từ Vũ:
- Cũng không có chuyện gì, lâu rồi không trò chuyện với Tần sư đệ, hôm nay đặc biệt đến tìm tán gẫu vài câu.
Trong thời gian này Từ Vũ không quá ghét Lý Tĩnh, gã từng giúp nàng và Tần Hạo Hiên, nhưng nàng không muốn tán dóc nhảm nhí với gã.
Vì vậy Từ Vũ khách sáo nói:
- Hạo Hiên ca ca mệt quá ngủ rồi, nếu Lý sư huynh không có chuyện gì khác vậy xin mời về trước, chờ Hạo Hiên ca ca tỉnh chúng ta sẽ đi thăm Lý sư huynh.
Mới đến cửa đã bị chủ nhân đuổi, Lý Tĩnh không giận ngược lại cười càng tươi, khom người nhẹ gật đầu nói:
- Nhờ sư muội nhớ giùm, sau khi Tần sư đệ tỉnh làm phiền sư muội kêu người thông báo một tiếng. Đa tạ, ta cáo từ trước.
Lý Tĩnh cười tự tin hoàn mỹ che giấu nét ngạo giữa mắt mày, so với lúc mới nhập môn ngạo mạn thì như hai người khác nhau. Từ Vũ đã lên tiếng đuổi khách nhưng Lý Tĩnh vẫn lễ độ từ biệt, nói chuyện lễ nghi đầy đủ.
Khi Lý Tĩnh xoay người định đi, Tần Hạo Hiên mới rồi còn khe khẽ ngáy chợt tỉnh, gọi gã lại:
- Lý sư huynh tìm ta? Có chuyện gì không?
Lý Tĩnh chắp tay mỉm cười nói:
- Ngại quá, quấy nhiễu mộng đẹp của Tần sư đệ. Cũng không có chuyện gì, mấy hôm trước sư đệ thuận lợi cắm rễ, khi đó ngu huynh đang trong lúc tu luyện then chốt nên chỉ vội vàng chúc mừng rồi đi. Hôm nay cố ý xin lỗi Tần sư đệ, có chút quà mọn mong sư đệ nhận cho.
Tần Hạo Hiên bật người dậy nhảy xuống giường.
Tục ngữ nói không có việc gì không đi chùa, nhìn Lý Tĩnh nói quanh co lòng vòng còn cười khiêm cung hòa nhã như thế, mang quà đến tặng, Tần Hạo Hiên biết chắc không có chuyện tốt.