Thái Sơ

Chương 74: Chương 74: Ngươi Truy Ta Đuổi Đấu Nảy Mầm (1)




Không ai đánh khuôn mặt tươi cười, Lý Tĩnh cười khiêm hòa, nói chuyện lễ phép, Tần Hạo Hiên không thể thất lễ.

Tần Hạo Hiên cười nói:

- Lý sư huynh khách khí, ta xin nhận tình nghĩa của sư huynh, chẳng qua là cắm rễ, không đáng chúc mừng hai phen ba lược, càng không nhận nổi quà nặng của Lý sư huynh.

Lý Tĩnh vừa cười vừa lấy quà bao tinh xảo ra đặt trên bàn của Từ Vũ, nói:

- Sao Tần sư đệ nói vậy, xin hãy nhận tấm lòng nhỏ của sư huynh, nếu không tức là coi thường sư huynh này. Nghe nói mấy ngày nay Tần sư đệ mượn gánh nước rèn luyện ý chí, đạo tâm, sự kiên trì và cố gắng này sư huynh không theo kịp.

Nghe Lý Tĩnh khen ngợi Tần Hạo Hiên chỉ cười cười, hắn nghe hiểu lời ngầm trong câu đó.

Tần Hạo Hiên cười nói:

- Lý sư huynh quá khiêm nhượng.

Trong khi hai người nói chuyện, ngoài cửa vang tiếng đập cửa, một giọng nói nhỏ nhẹ vọng vào:

- Từ sư tỷ, ta đầu vào trận doanh của sư tỷ, bỏ công khuyển mã.

Thấy người trong phòng không trả lời kia, thanh âm kia bổ sung thêm:

- Từ sư tỷ, ta lúc trước ở trận doanh của Lý Tĩnh sư huynh, rất hợp ý với Mộ Dung sư huynh. Về sau Mộ Dung sư huynh đến chỗ sư tỷ, ta suy nghĩ thật lâu hôm nay quyết định theo Mộ Dung sư huynh lại đây, mong Từ sư tỷ thu nhận ta.

Câu nói này làm ba người trong phòng cơ mặt đông cứng. Mộ Dung Siêu rời khỏi trận doanh Lý Tĩnh tổ hợp tam giác sắt với Tần Hạo Hiên, Từ Vũ nhưng chuyện này bị Lý Tĩnh cố ý lờ đi, chưa bao giờ nhắc tới trước mặt hai người tránh cho ảnh hưởng kế hoạch lôi kéo Từ Vũ, tương đương mặc nhận Mộ Dung Siêu phản trận doanh.

Người ngoài cửa nói mấy lời này chẳng những làm Lý Tĩnh lúng túng, Từ Vũ cũng ngượng ngùng. Bình thường có nhiều người gõ cửa phòng nàng biểu lộ lòng trung thành, hôm nay ngay trước mặt Lý Tĩnh có người từ trận doanh của gã xin được đầu vào, trông như bọn họ đào góc tường Lý Tĩnh.

Người kia thấy Từ Vũ không đáp, nhỏ giọng nói:

- Thôi thì ngày mai tiểu đệ lại đến xin sư tỷ.

Nghe tiếng chân rời đi, Lý Tĩnh mỉm cười, nửa thật nửa giả nói:

- Từ sư muội uy danh ngày càng vang dội, lại có Tần sư đệ hết sức ủng hộ, sư huynh cũng phải đứng sang một bên.

Từ Vũ cười cười. Tần Hạo Hiên nghe hiểu ý Lý Tĩnh, hắn chợt hiểu ý đồ gã đến tìm mình, chắc vì mấy ngày nay bên ngoài có nhiều tin đồn làm gã không ngồi yên, đến thăm dò thái độ của hắn.

Bọn họ chỉ là đoàn thể nhỏ ba người, nhưng có vô thượng tử chủng Từ Vũ tọa trấn, hôi chủng Mộ Dung Siêu xếp sau, cộng với Tần Hạo Hiên ở bên ngoài nổi tiếng như cồn, mang tiếng là nhược chủng mạnh nhất hai mươi ngày cắm rễ. Đoàn thể ba người cực kỳ mạnh mẽ dần tăng lớn sức ảnh hưởng trong Linh Điền Cốc, rất được xem trọng, bình thường tăng số lượng đệ tử đến đầu vào, nhưng tất cả đều bị từ chối.

Trương Cuồng, Lý Tĩnh vốn không để ba người vào mắt bắt đầu thấy lo. Tiểu đệ của Lý Tĩnh năm lần bảy lượt nói vào tai gã là lòng người không ổn, nhiều người trong trận doanh lung lay, lén tiếp xúc với Tần Hạo Hiên. Nếu không phải Tần Hạo Hiên từ chối đã sớm có nhiều người theo Mộ Dung Siêu phản ra.

Nên Lý Tĩnh đến thăm Tần Hạo Hiên, ai ngờ thật sự gặp cảnh tiểu đệ của mình đến đầu vào đoàn thể nhỏ ba người.

Phải công nhận Lý Tĩnh giả bộ công phu tu dưỡng rất giỏi, dù xảy ra chuyện này thì sắc mặt của gã cứng nhắc giây lát rồi lại mỉm cười tự tin, ung dung bình tĩnh không dao động.

Tần Hạo Hiên không tìm ra khác lạ trên nét mặt của Lý Tĩnh, hắn tổ chức ngôn ngữ sau đó nói:

- Chắc Lý sư huynh cũng biết loại người đầu phục này như gió thổi cỏ đầu tường.

Lý Tĩnh mỉm cười gật đầu, mắt lóe tia sáng tự tin lễ độ nhìn chăm chú Tần Hạo Hiên nói chuyện.

Tần Hạo Hiên ngừng một lúc lại bảo:

- Nói thật là ta hay Từ Vũ, Mộ Dung Siêu đều không có chút hứng thú với vị trí chưởng giáo, càng không hề muốn giương cờ chiêu tiểu đệ, nếu không đã sớm làm chứ chẳng chờ tới bây giờ.

Lý Tĩnh chắp tay mỉm cười nói:

- Nếu Tần sư đệ đã thẳng thắn nói rõ vậy thì ta yên lòng.

Nhưng nhìn ánh mắt Lý Tĩnh lấp lóe chất vấn là biết gã không tin lời Tần Hạo Hiên.

Từ Vũ cũng thấy tia mắt chất vấn của gã càng không nói đến Tần Hạo Hiên, hắn mỉm cười nói:

- Ta và Từ Vũ, Mộ Dung Siêu bởi vì tính cách hợp nhau, Mộ Dung Siêu cán ngán ngày ngày tranh giành nên mới chơi thân với hai chúng ta. Lý sư huynh cũng biết ta và Trương Cuồng, Trương Dương có mối hận cũ, nếu mấy phe xung đột ta tuyệt đối sẽ không giúp họ. Trong thời gian này Lý sư huynh giúp chúng ta nhiều chuyện, nếu có gì cần xin cứ nói, chúng ta sẽ lượng sức mà làm.

Nghe Tần Hạo Hiên nói câu này Lý Tĩnh mới hơi yên lòng, tuy còn chút nghi ngờ nhưng hắn đã nói đến mức này, còn dây dưa nữa thì không hay. Chẳng bằng tạm thời kết thành đồng minh, ít ra bảo đảm ba người không bị Trương Cuồng, Trương Dương lôi kéo. Đừng nhìn đoàn thể nhỏ chỉ có ba người nhưng sức hiệu triệu, sức ảnh hưởng của họ không thua gì gã.

Lý Tĩnh chắp tay nói:

- Vậy thì Lý Tĩnh xin tạ Tần sư đệ, Từ sư muội. Sắc trời đã tối, cáo từ trước.

Tần Hạo Hiên hơi khom người đáp lễ:

- Lý sư huynh đi từ từ.

Lý Tĩnh ra khỏi phòng Từ Vũ, khóe mắt thấy có bóng đen trốn ở góc tường đi nhanh hướng phòng Trương Cuồng, chắc là tai mắt của Trương Cuồng xếp ở đây.

Tai mắt không biết mình đã bị Lý Tĩnh phát hiện, chạy như điên vào phòng Trương Cuồng, thở hổn hển bẩm báo:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.