Ba người mật mưu thật lâu sau lặng lẽ rời đi, chờ sáng sớm hôm sau sẽ làm theo kế hoạch.
Ngày thứ hai trời vừa sáng, Lý Tĩnh đến ngoài cửa Từ Vũ, vẻ mặt hơi nôn nóng rầu lo gõ cửa, nói nhỏ với nàng:
- Từ sư muội, ta nhận được tin báo Trương Cuồng, Trương Dương đêm qua tìm người mật mưu đưa cao thủ vào Cửu Âm Băng Quật làm chuyện tàn hại Tần sư đệ.
Từ Vũ giật mình kêu lên:
- A!?
Tuy Từ Vũ cũng rất lo lắng chuyện này sẽ xảy ra nhưng không ngờ Trương Cuồng hành động mau như vậy. Mấy ngày nay ở chung với Tần Hạo Hiên khiến Từ Vũ trầm ổn hơn, không giống lúc trước sốt ruột muốn tự mình chạy đi bảo vệ Tần Hạo Hiên.
Lý Tĩnh thấy vẻ mặt Từ Vũ không thay đổi nhiều, sợ nàng đi tìm trưởng bối trong tông môn cầu viện nên vội an ủi, nửa bán nhân tình nửa uy hiếp:
- Từ sư muội yên tâm, ta sẽ không đứng nhìn quỷ kế của Trương Cuồng, Trương Dương thành công. Chút nữa ta sẽ tìm một cao thủ đi vào bảo vệ Tần sư đệ, nhưng sư muội tuyệt đối đừng phô trương ra, nhớ là đừng nói với trưởng bối tông môn để tránh đánh rắn động cỏ, nhóm người Trương Cuồng hành động càng cẩn thận thì khó giải quyết hơn.
Từ Vũ dù gì là tiểu cô nương thuần khiết ngây thơ chưa trải đời, hơn nữa liên quan đến Hạo Hiên ca ca mà nàng quan tâm nhất. Bị Lý Tĩnh hù dọa, Từ Vũ mới nảy ra ý cầu viện trưởng bối tông môn giờ bay biến hết.
Từ Vũ nói với Lý Tĩnh:
- Vậy nhờ Lý sư huynh hỗ trợ!
Thấy Từ Vũ chân thành tha thiết, Lý Tĩnh luôn miệng đồng ý, trong lòng rất đắc ý. Chỉ là một tiểu cô nương, nói ngọt chút là mắc mưu ngay. Chờ gã giết Tần Hạo Hiên, vu oan giá họa cho Trương Cuồng, Trương Dương sau đó làm Từ Vũ cảm động rớt nước mắt. Không có trụ cột tinh thần Tần Hạo Hiên thì nàng sẽ ngoan ngoãn đầu vào ta!
Tần Hạo Hiên không biết mọi chuyện xảy ra bên ngoài, nhưng có kinh nghiệm bị Trương Cuồng phái người ám sát trong Hầm Dung Nham, khi tu luyện hay ngủ hắn đều cảnh giác. Đêm đầu tiên may mắn bình yên, đám người bị nhốt trong Cửu Âm Băng Quật trừ khi ăn cơm ngẫu nhiên nói chuyện vài câu với người quen, không ai nhìn thẳng vào Tần Hạo Hiên. Còn nam nhân trung niên khoảng năm mươi tuổi một mình một phía thì không giao tiếp với ai, đơn độc một mình.
Ngày thứ hai bị nhốt ở Cửu Âm Băng Quật, Tần Hạo Hiên là kẻ cuồng tu luyện chỉ ngủ một, hai canh giờ rồi ngồi dậy tu luyện. Tần Hạo Hiên đang tu luyện sướng thì cửa sắt bị mở ra, hai người mới bị đệ tử Chấp Pháp đẩy vào.
Tần Hạo Hiên có kinh nghiệm bị ám sát cảnh giác mở mắt ra ngay, khi ánh mắt hắn giao nhau với hai cường giả Tiên Miêu cảnh lục diệp mới đến, lòng chợt dâng lên linh cảm nguy hiểm.
Quả nhiên hai đệ tử Chấp Pháp áp giải người mới đi, hai cường giả Tiên Miêu cảnh lục diệp cười lạnh đến trước mặt Tần Hạo Hiên.
- Ngươi là Tần Hạo Hiên?
Tần Hạo Hiên thầm vận khí, không sợ hãi trả lời:
- Đúng là ta!
Một người vừa nói vừa hai tay bấm linh quyết điều động linh lực trong người:
- Nếu vậy thì đúng là ngươi. Chúng ta nhận ủy thác của Trương Cuồng sư đệ tiêu diệt kẻ nhiều lần đắc tội hắn, không biết trời cao đất rộng nhà ngươi!
Một người khác chặn đường đi của Tần Hạo Hiên, cũng bấm linh quyết chuẩn bị vây công.
Việc đến trước mắt không tránh thoát được, nhưng Tần Hạo Hiên không hốt hoảng. Kiểu đánh thật sự thế này, đụng phải một cường giả Tiên Miêu cảnh lục diệp là hắn đã không có phần thắng chứ nói gì hai người, nhưng Tần Hạo Hiên không phải loại người khoanh tay chịu chết, dù sắp chết đến nơi cũng phải liều một phen để không hối hận.
- Chịu chết đi!
Hai cường giả Tiên Miêu cảnh lục diệp bấm linh quyết, giây sau linh khí dao động ngoài người họ, đều sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất. Hai người không dám coi thường đối thủ quái thai này chút nào, một kích chỉ được thành công không thể thất bại, không thể giết Tần Hạo Hiên thì chẳng những kế hoạch của Lý Tĩnh thất bại, hai người cũng mất cơ hội biểu hiện lập công, còn dẫn đến kế hoạch của Lý Tĩnh phá sản bị lộ.
Dù thế nào Tần Hạo Hiên phải chết!
Hai đệ tử Tiên Miêu cảnh lục diệp Thái Sơ dùng sát chiêu mạnh nhất của mình công kích Tần Hạo Hiên, nếu đánh trúng thì hắn không chết cũng bị thương nặng.
Xuống tay ác như vậy kinh động những người bị nhốt trong Cửu Âm Băng Quật.
Nam nhân trung niên ngồi một góc riêng biệt bỗng nhảy dựng lên. Hai cường giả Tiên Miêu cảnh lục diệp áp sát Tần Hạo Hiên, bấm linh quyết thì nam nhân trung niên cũng nhanh chóng bấm một linh quyết. Gã chuẩn bị linh quyết ngắn hơn hai người kia nhiều, khoảnh khắc bấm linh quyết thì một linh pháp không thể đón đỡ quét qua, chặn lại công kích trí mạng sắp đánh trúng Tần Hạo Hiên, còn quét bay hai cường giả Tiên Miêu cảnh lục diệp.
Hai cường giả Tiên Miêu cảnh lục diệp bị đánh bay nhưng không bị thương, họ bò dậy ánh mắt khó tin nhìn nam nhân trung niên. Bề ngoài nam nhân trung niên khoảng năm mươi tuổi, tu vi Tiên Miêu cảnh thập diệp, xem tuổi và thực lực thì tư chất của gã rất bình thường, trông không giống như ra từ bốn đại đường.
Người Tần Hạo Hiên cong lại dần giãn ra, mới rồi nếu không có ai ra tay thì hắn cũng đã sẵn sàng tránh né. Đột nhiên ra tình hình này, Tần Hạo Hiên muốn ở một bên xem hai người này là diễn kịch hay thật sự có người giúp đỡ.
Một đệ tử Tiên Miêu cảnh lục diệp ám sát Tần Hạo Hiên hỏi:
- Ngươi có biết chúng ta là người của tử chủng?
- Ân oán giữa đệ tử với nhau là không thể tránh khỏi, nhưng phái người hành hung giết người thì quá đáng. Hơn nữa trông hắn chỉ là đệ tử mới nhập môn không vài ngày, vừa cắm rễ. Hai ngươi là Tiên Miêu cảnh lục diệp cùng xuống tay, đồn ra ngoài không sợ bị người ta cười sao? Còn đệ tử tử chủng thì sao? Vẫn là đệ tử Thái Sơ!