Thái Sơ

Chương 144: Chương 144: Kỳ Ngộ Không Bằng Bản Tâm (1)




Lúc này một tiểu đệ tử sáng sớm đi theo Sở trưởng lão tìm khắp nơi sắc mặt âm trầm đi tới, mang đến tin tức bom nổ:

Phát hiện một ít tạp vật của Gia Luật Tề trên một vách vực ở Bách Thú Sơn. Tuy đã bị đốt thành tro nhưng vẫn bị điều tra ra, còn có một ít vết máu bị cố ý che giấu. Sở trưởng lão khống chế phi kiếm điều tra kỹ vách đá, vực thẳm đó cao ngàn trượng, Sở trưởng lão không dám xuống sâu nhưng từ một bụi gai trên vách vực thấy một mảnh vải áo của lão đại Trương Cuồng. Sở trưởng lão đoán lão đại Trương Cuồng có lẽ bị đẩy xuống vực bị hại.

- Không lẽ là Gia Luật Tề ám hại Trương Cuồng?

- Trên người Trương Cuồng có thứ gì đáng giá Gia Luật Tề muốn cướp?

- Chưa chắc, Trương Cuồng là vô thượng tử chủng, có lẽ Gia Luật Tề muốn Trương Cuồng sau này răm rắp nghe theo mình nhưng Trương Cuồng không chịu, vì vậy xuống tay giết.

- Theo ta thấy có lẽ Gia Luật Tề luyện ma công gì, thấy lão đại Trương Cuồng có tư chất rất tốt nên lấy hắn luyện công.

Một đệ tử mới nghe sư huynh Nhập Đạo nói vài công pháp Ma Môn đưa ra giả thiết như vậy, nghe ví dụ này đáng tin nhất, những người khác gật gù công nhận.

Trong khi các loại suy đoán, nghi ngờ, lời đồn bay đầy trời thì Trương Cuồng quần áo tả tơi chậm rãi đi từ con đường nối thẳng đến Bách Thú Sơn.

Trương Cuồng xuất hiện khiến mọi người ngậm miệng lại, bọn họ liếc trộm thấy gã tuy áo rách rưới nhưng mắt có tia sáng trầm ổn, bình tĩnh lúc trước không có, khí chất ngang ngược kiêu căng đã mất, thay thế là sự bình tĩnh, âm trầm khó tả.

Mọi người cảm giác Trương Cuồng thay đổi, trở nên sâu không lường được.

Trương Cuồng đã trở lại.

Tần Hạo Hiên, Bồ Hán Trung trợn mắt há hốc mồm nhìn Trương Cuồng sống quay về. Hai người kinh hoàng nhìn nhau, thấy kinh khủng trong mắt đối phương. Trương Cuồng rớt xuống vực sâu hun hút vậy mà có thể bình an trở về?

Nếu Trương Cuồng đổi trắng thay đen nói là Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung liên hợp lại âm mưu ám toán gã với Gia Luật Tề, hai người giết Gia Luật Tề rồi đẩy gã xuống vực, vậy thì có giải thích thế nào Tần Hạo Hiên cũng sẽ hụt hơi.

Tần Hạo Hiên rối bời, nghĩ nếu Trương Cuồng dùng chuyện hắn giết Gia Luật Tề, buộc gã nhảy xuống vực để uy hiếp hắn, yêu cầu hắn giao Vô Hình Kiếm cho gã thì nên làm sao?

Tuy Trương Cuồng không biết Tần Hạo Hiên có Vô Hình Kiếm. Vô Hình Kiếm vô ảnh vô hình, gã chưa thấy nó bao giờ, nhưng dù sao Gia Luật Tề chết trong bí ẩn, chắc chắn Trương Cuồng sẽ nghi ngờ Tần Hạo Hiên có trọng bảo. Nếu Tần Hạo Hiên không chịu giao cho gã, Trương Cuồng sẽ vu cáo hắn và Bồ sư huynh với trưởng bối sư môn thì nên làm sao?

Tần Hạo Hiên càng nghĩ cuối cùng quyết định mặc kệ Trương Cuồng đòi cái gì hắn cắn chết nói không có. Nếu Vô Hình Kiếm rơi vào tay Trương Cuồng thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Bồ Hán Trung dù gì đã năm mươi tuổi, trải qua mưa gió, gã cố gắng khiến cảm xúc của mình bình tĩnh một chút, trầm giọng nói:

- Hạo Hiên, đừng vội, nếu có chuyện gì sư huynh sẽ gánh thay ngươi.

Tần Hạo Hiên định hé môi từ chối thì bị Trương Cuồng xuất hiện dẫn đến oanh động cắt ngang. Các tiểu đệ của tử chủng này vây quanh gã, cởi áo khoác lên người Trương Cuồng mặc rách rưới.

Trương Cuồng bình tĩnh nói:

- Ta tu luyện trong núi hai ngày, linh khí trong núi đậm nên ta ở lâu chút.

Tuy Trương Cuồng nói vậy nhưng người ta tuyệt đối không tin. Vì gã mặc áo rách như sơ mướp, Gia Luật Tề đi cùng gã không thấy trở về, tu luyện trên núi cỡ nào cũng không thể trong hai ngày đã rách đồ như nùi giẻ đi?

Đám người Sở trưởng lão tìm Trương Cuồng được tin tức vội vàng chạy lại, thấy gã bình an thì lão thở phào nhẹ nhõm. Nếu Trương Cuồng mất tích hoặc gặp chuyện gì ngoài ý muốn trong Linh Điền Cốc thì cái mạng của lão thật sự sẽ bị Hoàng Long Chân Nhân lấy đi.

Sở trưởng lão hỏi han ân cần một phen sau đó dò hỏi:

- Sao Gia Luật Tề không cùng ngươi trở về? Hai ngươi xảy ra tranh chấp mâu thuẫn gì sao?

Nghe Sở trưởng lão hỏi, Trương Cuồng liếc lão với ánh mắt sâu thẳm, đôi mắt hay biểu tình của gã đều không gợn sóng, bình tĩnh trả lời:

- Không biết.

Nhìn quần áo của Trương Cuồng và Sở trưởng lão tự mình điều tra có thể đoán được hai ngày qua gã đã trải qua nguy hiểm khó thể tưởng tượng. Nhưng Trương Cuồng biểu hiện rất trầm ổn, không nói cái gì, cho người cảm giác rất đáng sợ, gã đã thay đổi.

Sở trưởng lão rất vui mừng trước sự thay đổi của Trương Cuồng, lúc trước tính cách của gã quá kiêu căng ngang ngược, như thế rất tệ cho việc tu tiên. Giờ Trương Cuồng trầm ổn, trừ đi ma chướng trong lòng thì sau này tốc độ tu luyện sẽ tiến triển cực nhanh, tỏa sáng chói mắt.

Tần Hạo Hiên nhìn Trương Cuồng khuôn mặt trầm ổn, lòng dâng lên cảm giác không ổn. Tuy Trương Cuồng trở về không nói gì nhưng điều này càng khiến Tần Hạo Hiên lo hơn.

Trước kia Tần Hạo Hiên có thể nhìn thấu Trương Cuồng còn bây giờ thì không thể, gã rớt xuống vực sâu ngàn trượng có thể sống sót trở về thì chắc đã gặp kỳ ngộ gì.

Trong Tu Tiên Giới kỳ ngộ nói là bình thường cũng bình thường, nói không bình thường cũng không bình thường. Bản thân Tần Hạo Hiên từng gặp kỳ ngộ, nếu Trương Cuồng có kỳ ngộ thì không lạ gì, nếu không tại sao rớt xuống vực sâu ngàn trượng mà có thể bình yên sống sót trở về?

Tần Hạo Hiên đang suy nghĩ Trương Cuồng đã gặp kỳ ngộ gì, sau này hắn nên đối mặt người không thể nhìn thấu này thế nào.

Trương Dương mỉm cười đi đến bên cạnh Trương Cuồng, vẻ mặt vui mừng nói:

- Cuồng ca, hai ngày qua ca mất tích làm ta sốt ruột chết, còn tưởng ca gặp nguy hiểm gì. Nhưng ngẫm lại không thể nào, nơi an toàn như Linh Điền Cốc thì sao có nguy hiểm được. Nếu ca không bình an trở về thì ta còn tưởng là ca không tự tin với tu tiên nên lặng lẽ không từ biệt.

Trương Dương nói mấy câu mặt ngoài tràn đầy nhiệt tình, dường như quan hệ giữa gã và Trương Cuồng rất tốt.

Trương Cuồng hừ lạnh, mắt lóe tia sáng lạnh, giơ tay phải lên, một luồng linh lực cường đại tụ trên tay gã rồi nhanh như tia chớp ấn vào ngực Trương Dương.

Trương Dương Tiên Miêu cảnh nhất diệp bị đánh bay, ngửa ngày không dậy nổi.

Khi Trương Cuồng ra tay những người khác còn tưởng gã sẽ dụng linh pháp đạo thuật đối phó Trương Dương nói bóng gió mình, không ngờ gã trực tiếp đánh bay Trương Dương. Nên biết Trương Dương có tu vi Tiên Miêu cảnh nhất diệp.

Miễn không phải người mù và đồ ngốc thì vừa rồi sẽ cảm nhận được từ người Trương Cuồng toát ra linh lực cường đại khi gã điều động linh khí trong thân thể, vượt xa trình độ Tiên Miêu cảnh nhất diệp.

Sở trưởng lão híp mắt kinh ngạc kêu lên:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.