Dù không thể tạo nên vinh dự nhưng hắn có thể dẫn dắt Tự Nhiên Đường tiếp tục đi xuống đã rất tốt.
Toàn Cơ Tử lặng im suy nghĩ một lúc sau đó nhìn Tần Hạo Hiên, khẽ thở dài:
- Nhược chủng sinh tồn khó khăn trong môn phái, nhưng ông trời khiến tiên chủng chúng ta không chết thì đây cũng là một loại thử thách. Đạo tâm của ngươi kiên cố, một lòng hướng đạo, nếu vậy thì lão đạo thu ngươi làm đệ tử, chờ qua đầu ba tháng huấn luyện hoàn thành Nhập Tiên Đạo ngươi hãy đến Tự Nhiên Đường báo tên. Sau này còn gặp rắc rối gì thì hãy báo tên của Toàn Cơ Tử ta, người dây dưa với ngươi sẽ bớt nhiều, nếu vẫn còn ai không chịu thôi mà ngươi chiếm lý thì lão đạo sẽ đứng ra cho. Có gây đến chỗ của Hoàng Long thì lão đạo vẫn sẽ bỏ sức ra làm.
Hoàng Long?
Tần Hạo Hiên đến Thái Sơ nhiều ngày khi mọi người nhắc tới chưởng giáo thì đều chắp hai tay giơ cao qua đầu bày tỏ tôn kính, xưng hô chưởng giáo Chân Nhân. Sở trưởng lão cũng giữ thái độ tôn kính khi xưng hô chưởng giáo, lần đầu tiên hắn nghe người ta tùy tiện gọi đạo hào của chưởng giáo.
Toàn Cơ Tử thấy ánh mắt ngạc nhiên của Tần Hạo Hiên chỉ cười khẽ, toát ra tiên khí khác với phàm nhân, nụ cười có chút thích và hiền từ. Tần Hạo Hiên cảm nhận ánh mắt chân thành kia, vội hành lễ bái sư ba quỳ chín lạy.
Tần Hạo Hiên hoàn thành đại lễ bái sư rồi khóe mắt Toàn Cơ Tử liếc thấy hai người ám sát sắc mặt hằn học, lão móc ra một lá linh phù có uy lực Tiên Miêu cảnh nhị thập diệp từ trong ngực đặt vào tay hắn:
- Ngươi giữ lá linh phù này phòng thân, nếu trong này có ai dám khi dễ ngươi thì hãy dùng nó, dù có đánh chết người cũng có vi sư che chở cho. Giờ ngươi chỉ mới dập đầu bái sư, nếu không hoàn thành Nhập Tiên Đạo thì phần lạy này uổng công, nên đừng nghĩ rằng lạy rồi là mọi việc không lo. Đường tu tiên không thể dựa vào ai, mọi thứ tùy vào bản thân mình.
Tần Hạo Hiên cảm nhận linh phù toát ra dao động linh lực siêu khủng bố, hắn mừng rỡ lại dập đầu lạy. Toàn Cơ Tử đúng là nhân từ hệt như Bồ Hán Trung nói, hoàn toàn không ra vẻ ta đây như người khác, suy xét tỉ mỉ, rất trân trọng đệ tử môn hạ, hèn gì Bồ Hán Trung kính trọng lão như vậy.
Sau khi Toàn Cơ Tử mang Bồ Hán Trung đi, Tần Hạo Hiên không có ai che chở nhưng được linh phù lão tặng, hắn không chút sợ hãi nhìn quét những người ám sát nằm dưới đất.
Một đám tu tiên giả lục diệp cảm nhận dao động linh lực kịch liệt từ linh phù làm thiếu người kinh hồn táng đảm, lòng thầm hiểu linh phù này mà bùng nổ thì bọn họ còn lâu mới đối kháng lại uy lực.
Mười mấy ngày qua hàng ngày mỗi người chỉ được ăn nửa chén cơm, trong chỗ quái quỷ Cửu Âm Băng Quật tiêu hao thể năng rất lớn này dù mỗi ngày ăn ba bữa, mỗi bữa có mâm cơm hoàn chỉnh còn không đủ sức, nửa chén cơm hàng ngày chỉ đủ cho họ không bị chết đói.
Nửa tháng chịu đói khổ lạnh lẽo lại bị khí thế của Tần Hạo Hiên chấn nhiếp, bọn họ chẳng còn vẻ hùng hổ lúc mới vào Cửu Âm Băng Quật, hay hùng tâm tráng chí dồn Tần Hạo Hiên vào chỗ chết đổi lấy cơ hội bay cao bay xa. Bây giờ sâu trong lòng họ khát vọng sống sót đi ra chốn quỷ quái này, về sau có chuyện gì dính dáng đến Tần Hạo Hiên là họ sẽ chạy thật xa.
Khi Tần Hạo Hiên lần thứ hai đánh bị thương mấy đồng bạn của họ, không ai có can đảm ngăn cản hắn.
Tần Hạo Hiên cầm linh phù Tiên Miêu cảnh nhị thập diệp nhưng không bỏ qua cho họ, hắn một đấm đánh mạnh vào đan điền một người, làm người đó đau nhe răng nhếch miệng nhưng không dám đánh trả. Từ mấy ngày qua hiểu biết Tần Hạo Hiên, chọc hắn điên lên là hắn dám đồng quy vu tận với ngươi.
Khí thế vốn là như vậy, ngươi yếu thì người ta mạnh, ngươi mạnh thì người ta hèn, Tần Hạo Hiên hiểu rất rõ điều đó.
Trong năm ngày tiếp theo Tần Hạo Hiên tranh thủ thời gian hấp thu linh lực tưới tiên miêu, tuy vẫn không có dấu hiệu nảy mầm nhưng tiên chủng biến lớn nhiều, to gấp năm lần tiên chủng bình thường.
Khi thời gian đến, đệ tử Chấp Pháp áp giải Tần Hạo Hiên sống hai mươi ngày nhàn nhã còn chưa đã ghiền đi ra Cửu Âm Băng Quật. Khi Tần Hạo Hiên ra ngoài, mấy người ám sát bị thương nặng còn chịu lao tù hay mười bạn tù khác đều thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
Tần Hạo Hiên muốn đi đội Chấp Pháp tố giác đám người ám sát nhưng bọn họ đã bị thương nặng, đi tố giác cần người làm chứng. Trong đám người bị nhốt ở Cửu Âm Băng Quật e rằng chỉ có mình Bồ Hán Trung chịu làm chứng giúp, nếu vì việc này kéo Bồ sư huynh tốt với hắn xuống nước thì rất có lỗi với sư huynh.
Tần Hạo Hiên nghĩ trước nghĩ sau quyết định coi như chuyện này không xảy ra, mấy sư huynh lục diệp đó sợ là sau này không có can đảm và mặt mũi gặp hắn nữa.
Trở về Linh Điền Cốc xa cách hai mươi ngày, Tần Hạo Hiên sốt ruột đi đến phòng Từ Vũ, qua thời gian lâu vậy không biết nàng đã nảy mầm chưa.
Tần Hạo Hiên đang đi trên đường cảm giác linh khí chỗ phòng Trương Cuồng trở nên rất đậm, sau đó một luồng tử khí mơ hồ từ phòng gã phóng lên cao.
Không lẽ Trương Cuồng nảy mầm?